Mục lục
Tuyệt Phẩm Thiên Y (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lập tức có người vòng vo ánh mắt, thấy Giang Nguyên còn chưa giơ tay, lập tức giơ tay nói:

- Tôi cũng tán thành Giang Nguyên đảm nhiệm chức Chủ tịch.

Người này giơ tay, người bên cạnh liền tiếc nuốt không thôi. Sớm biết vậy đã giơ tay rồi. Vì giơ tay sớm một khắc và giơ tay lúc này, ý nghĩa hoàn toàn khác nhau.

Nhưng lúc này không giơ cũng không được. Thừa dịp Giang Nguyên còn chưa giơ tay, liền vội vàng giơ tay lên, cũng không muốn đắc tội với vị Chủ tịch Hội đồng xử lý nguy cơ này.

Thấy từng người đã giơ tay, còn dư lại Giang Nguyên và Chu y sư là chưa giơ, Chu y sư liền âm thầm thở dài, trầm giọng nói:

- Nếu tất cả đều đồng ý, tôi cũng không giữ thái độ của mình nữa. Tôi và lão La nhất định sẽ toàn lực hỗ trợ Ủy viên Giang Nguyên, dẫn dắt Thiên Y Viện thoát khỏi nguy cơ trước mắt, cứu viện trưởng và đám người Trưởng ban Lưu.

Nghe lời của Chu y sư, những người đang giơ tay đằng sau cũng phải hé miệng cười thầm. Vị Chu y sư này thấy chuyện không thể như ý mình, liền trở mặt nhanh thật nhanh, lời nói lại rất êm tai.

Thấy tất cả mọi người đều giơ tay, nghe xong Chu y sư nói, Giang Nguyên cũng cười khổ không thôi. Hắn còn chưa giơ tay mà?

Tất cả đều nhìn hắn, Giang Nguyên cũng biết sư phụ vất vả mới đưa mình thượng vị, cũng không nên làm ra vẻ quá, lập tức nghiêm mặt, nói:

- Cảm ơn các vị ủy viên và tiền bối đã tín nhiệm, đồng thời cũng cảm ơn sư phụ đã ủng hộ. Nếu mọi người đã tin tưởng tôi như vậy, tôi nhất định sẽ toàn lực ứng phó, xin các vị ủy viên hãy trợ giúp tôi nhiều hơn, ổn định thế cục trước mắt, đồng thời mau chóng cứu Viện trưởng và những người khác ra.

- Tôi tin rằng có mọi người ủng hộ và trợ giúp, nhất định có thể thành công...

Trong lúc cuộc họp được tiến hành, hỗn loạn bên trong Thiên Y Viện càng lúc càng nghiêm trọng. Phần lớn công việc đều ngưng lại. Mặc dù các vị chủ quản đã toàn lực đè ép, nhưng các thành viên trên căn bản không còn lòng dạ nào mà tiếp tục công việc. Tất cả đều tập trung lại một chỗ, bàn tán về tình hình trước mắt.

- Phải làm thế nào bây giờ? Bây giờ Viện trưởng, Trưởng ban Lưu đều không có. Thành viên Hội Đồng Viện còn lại cũng đang hỗn loạn, chẳng lẽ Thiên Y Viện chúng ta xảy ra vấn đề sao?

Một y sĩ thực tập khoảng hai hai, hai ba tuổi, sắc mặt hoảng sợ nhìn một y sư tam phẩm, nói:

- Sư phụ, phải làm sao đây? Chúng ta có phải sẽ...

- Không biết, không biết nữa. Thiên Y Viện chúng ta trải qua nhiều mưa gió như vậy, chút khó khăn này có là gì chứ? Tiểu An, nhất định sẽ không có vấn đề gì đâu. Phải tin tưởng vào Hội Đồng Viện.

Vị y sư tam phẩm mỉm cười an ủi đệ tử của mình, nhưng ánh mắt lo âu của ông làm sao mà che giấu được.

Cảnh tượng như vậy diễn ra rất nhiều trong Thiên Y Viện.

- Làm sao như vậy được? Ngoại viện chúng ta rất mạnh, vẫn còn các tiên sinh, còn có Ủy viên Giang Nguyên. Một mình cậu ấy có thể đối phó với nhiều Huyết tộc cao cấp, một chút nguy hiểm này có là gì chứ? Thiên Y Viện tuyệt đối sẽ không có việc gì.

- Hừ, cũng không nhất định. Ngay cả nhóm người Viện trưởng cũng mất tích, cho dù Giang Nguyên có lợi hại như thế nào đi chăng nữa thì cũng chỉ có một mình. Hơn nữa chuyện này có liên quan đến hắn không thì còn chưa biết. Thiên y sư Chu không phải nói hắn phản nghịch sao?

- Ủy viên Giang Nguyên không phải là người như vậy. Tôi thấy Thiên y sư Chu Thế Dương mới là người phản nghịch. Bộ dạng của ông ta rất giống.

Trong tiếng thảo luận náo nhiệt, một giọng nói lạnh lẽo vang lên:

- Các người im miệng đi. Muốn chết sao? Dám thảo luận về các ủy viên Hội Đồng Viện. Nếu truyền ra ngoài, các người sẽ xong đời.

Lời này vừa vang lên, thanh âm trong nháy mắt giảm xuống, nhưng có người nói:

- Hừ, sợ cái gì? Bây giờ ai nấy cũng đang bàn tán về điều này.

- Các người đừng có mà ồn ào. Mau đi nhanh đi, Hội Đồng Viện đã ra thông báo rồi kìa.

Một người từ ngoài cửa xông vào:

- Hội Đồng Viện thành lập Hội đồng xử lý nguy cơ, hết thảy sự việc đều do Ủy viên Giang phụ trách.

Lời còn chưa nói xong, chỉ nghe bên trong ầm ầm một tiếng, mọi người như ong vỡ tổ xông ra ngoài.

Cách bảng thông báo không xa đứng chật người, nước chảy không lọt. Một số người bị cản bên ngoài liền hét lớn:


- Xin nhường cho tôi xem một chút.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK