Mục lục
Tuyệt Phẩm Thiên Y (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong một căn phòng làm việc nhỏ, một người trung niên không che dấu được vẻ sầu lo trong ánh mắt, nhìn một người còn trẻ tuổi trước mặt, thở dài nói:

- Xin chuyển lời cho Chu tổng yên tâm. Hiển nhiên tôi sẽ biết điều. Chẳng qua qua phía phòng 2 Ban giám sát bên kia đã điều tra nghiêm một chút rồi, tôi cũng phải chịu áp lực không nhỏ. Nếu phía Chu tổng có thể nghĩ biện pháp...

- bộ trưởng Lâm... Hiển nhiên Chu tổng sẽ nghĩ biện pháp. Chẳng qua lúc này đang giờ phút sóng gió, Chu tổng cũng không thể hành động bất cẩn... Cho nên bản thân ông phải chuẩn bị tốt một chút.

Người thanh niên kia hừ khẽ một tiếng, nói:

- Với thân phận hiện tại của ông, cho dù phía bên phòng 2 kia có ý nghĩ gì, chỉ cần không bị bọn họ nắm được nhược điểm thì cũng không cách nào làm gì được ông cả!

- Chu tổng bảo tôi nhắc ông, giữ kín miệng mình thì sẽ không sao...

Nghe thấy lời này, bộ trưởng Lâm cười khổ thở dài, sau đó gật đầu nói:

- Hiển nhiên tôi hiểu. Xin Chu tổng yên tâm...

- Được rồi... Cứ như vậy đi...

Thấy đã truyền lời xong, người thanh niên kia cũng không ở lâu, đứng dậy rời đi.

Nhìn thanh niên kia rời đi, mặt bộ trưởng Lâm càng sầm lại mấy phần, nâng chén trà lên tới mép mới phát hiện ra đã uống cạn từ bao giờ. Lúc này ông đang định đứng dậy rót thêm một ly trà nữa, đột nhiên điện thoại trên bàn lại đổ chuông.

Hơi nhíu nhíu mày, sau đó bộ trưởng Lâm đưa tay cầm điện thoại, rất không kiên nhẫn nói:

- Tôi là Lâm Nhất Dương, ai vậy?

- Chào ngài y sư Lâm Nhất Dương, tôi là người của phòng 2 Giám sát bộ...

Nghe thấy giọng nói này, tay bộ trưởng Lâm không nén nổi run lên khẽ, sắc mặt vốn đã tối sầm giờ trắng bệch. Cố nén lo lắng trong lòng, Lâm Nhất Dương trầm giọng, cả giận đáp:

- Rốt cục các người muốn gì đây? Tôi đã hẹn nói chuyện với các người hai lần rồi...

- Xin lỗi y sư Lâm Nhất Dương, căn cứ vào quyền hạn Viện ủy hội giao cho Hội ủy viên điều tra Long Sơn, chúng ta có quyền mời ngài phối hợp điều tra... Xin mời ngài lập tức tới chỗ chúng tôi, phối hợp điều tra...

Nghe giọng nói lễ phép nhưng lạnh như băng đầu dây bên kia, Lâm Nhất Dương hít thật sâu một hơi, cố gắng nén bất an và lo lắng trong lòng xuống, suy nghĩ một chút lời dặn dò phía Chu tổng, lúc này mới nén xúc động muốn đập điện thoại, trầm giọng nói:

- Được...

Ngắt cạch điện thoại một tiếng, Lâm Nhất Dương hơi run rẩy nâng chén trà lên, đi tới đổ đầy cho mình một chén trà nóng, ngồi ở trước bàn công tác, chậm rãi uống hết chén trà xong, sắc mặt lúc này mới khôi phục bình thường một chút, lại hít sâu một hơi rồi mới ngang nhiên đứng dậy, đi nhanh ra bên ngoài.

- Được rồi... Các người còn muốn hỏi gì nữa? Cứ hỏi đi...

Đặt mông xuống ngồi ở vị trí quen thuộc kia, Lâm Nhất Dương nhìn La Dương Sinh lạnh như băng phía trước, lạnh lùng nói.

Nhìn vẻ mặt Lâm Nhất Dương lạnh lẽo, La Dương Sinh hơi cười nói:

- Lâm y sư... Đừng vội. Lần này không phải tôi hẹn gặp ông!

- Không phải anh? Chẳng lẽ là Hồ Giang?

Ánh mắt Lý Du Nhiên hơi thay đổi, sau đó hừ một tiếng nói.

- Không... Cũng không phải là bộ trưởng Hồ...

La Dương Sinh cười khẽ nói:

- Lâm y sư cứ yên tâm đừng nóng...

- Cũng không phải Hồ Giang? Vậy là ai?

Ánh mắt Lâm Nhất Dương chợt lóe lên, cất giọng hỏi.

- Là tôi...

Lúc này, một giọng nói truyền từ cửa vào.

Nghe thấy giọng nói này, sắc mặt Lâm Nhất Dương lập tức trắng bệch...

(QUAN Y)

- Rót cho tôi một chén Thanh Tâm Trà...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK