Mục lục
Tuyệt Phẩm Thiên Y (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhìn thấy ánh mắt Từ Khải Liễu, lúc này trong lòng Chu Hạo Bình cũng thầm mắng hai tiếng. Chuyện này đúng là vốn không liên quan gì đến lão, nhưng lão đã nhìn thấu vài điều kỳ quặc trong đó, cho nên lúc này lão cũng chỉ có thể nhắm mắt đứng lên ra mặt thay Giang Nguyên, giúp Giang Nguyên thỉnh cầu nhiều phần thưởng hơn.

Vì lão hiểu rõ, lần này Hội đồng viện không thể chỉ thưởng cho Giang Nguyên vài điểm như vậy. Chỉ e Giang Nguyên sẽ còn nhận được những món lợi lớn hơn, và món lợi này rất có khả năng là ở chỗ đó...

Nghĩ tới đây, Chu Hạo Bình nghiến răng, nhìn về Từ Khải Liễu, nói:

- Viện trưởng, lần này công lao của Giang Nguyên không nhỏ. Không chỉ vạch trần âm mưu phản bội viện của đám Chu Thế Dương, đồng thời còn nỗ lực cứu các đồng lưu Hội đồng Thiên Y viện chúng ta, lại còn đảm nhiệm chức Chủ tịch Hội đồng xử lý nguy cơ, bỏ rất nhiều sức lực... Tôi cảm thấy trong tình huống như vậy, một trăm ngàn điểm dường như chưa đủ... Để thể hiện sự coi trọng của Hội đồng viện ta với những công lao Ủy viên Giang Nguyên lập được lần này, tôi cảm thấy một trăm năm mươi ngàn điểm tương đối thích hợp.

- Một trăm năm mươi ngàn...

Chu HạoBình vừa nói ra lời này, mọi người không kìm được hít một hơi lạnh, tuy đối với những Ủy viên Hội đồng viện đang ngồi đây, kiếm mấy đểm này không phải chuyện gì quá khó, nhưng đó chỉ là so với một ngàn hoặc tám trăm điểm thôi. Còn điểm từ một trăm ngàn trở lên, đối với ai cũng không phải con số nhỏ. Cho dù là một Ủy viên Hội đồng viện, cả đời cùng lắm chỉ kiếm được hai ba trăm ngàn điểm mà thôi.

Phần thưởng cống hiến đặc biệt này của Giang Nguyên được một trăm ngàn điểm là đã khá nhiều rồi. Chẳng qua mọi người chỉ cảm thấy công lao này của Giang Nguyên không phải Hội đồng viện chỉ cần bỏ ra những điểm thưởng này là được... cho nên mới lộ vẻ chần chừ.

Nhưng Chu Hạo Bình đã nhảy ra nói chút điểm thưởng này cho Giang Nguyên là không đủ, có điều lập tức cho Giang Nguyên thêm năm mươi ngàn điểm, như vậy hình như hơi nhiều rồi. nên biết trong lịch sử, điểm thưởng cao nhất cũng hơn bảy mươi ngàn một chút. Giờ lập tức từ một trăm ngàn lên một trăm năm mươi ngàn, thực sự là nhảy hơi mạnh, con số hình như hơi lớn quá.

Giống như một người vốn đang vui mừng vì trúng thưởng mười triệu, rồi trong phút chốc lại cộng thêm cho hắn năm triệu mà không có lý do nào, hình như làm vậy cũng hơi quá.

Trong sự kinh ngạc của mọi người, dường như chỉ có mình La lão y sư La Thiên Minh lúc này không hề vui mừng vì Chu Hạo Bình đứng ra xin tăng thêm phần thưởng cho đệ tử mình. Ông hiểu rất rõ Chu Hạo Bình đang làm gì, nhưng lúc này ông không tiện chen miệng vào, chỉ có thể đứng nhìn, chỉ mong viện trưởng đừng nghe theo ý kiến của Chu Hạo Bình, cho Giang Nguyên thêm năm mươi ngàn điểm thưởng.

Đối mặt với ánh mắt tò mò của mọi người, lúc này Từ Khải Liễu hơi cười, nhìn Lưu Mộc Dương và Liêu Long Căn, nói:

- Chu y sư đề nghị cho Giang Nguyên thêm năm mươi ngàn điểm thưởng, Trưởng ban Lưu và Trưởng ban Liêu thấy như thế nào?

- Tôi cảm thấy một trăm ngàn điểm là đủ rồi... Tuy nói trong quy tắc thưởng điểm không xác định phần thưởng cống hiến đặc biệt sẽ thưởng cao nhất bao nhiêu điểm, nhưng căn cứ theo thông lộ xưa nay, điểm thưởng cao nhất cũng không quá bảy mươi ngàn điểm. Giang Nguyên lần này tuy lập được công lao cực lớn, nhưng tôi cảm thấy một trăm ngàn điểm đã là điểm cao nhất rồi...

Sắc mặt Lưu Mộc Dương lãnh đạm phát biểu.

Liêu Long Căn bên cạnh lúc này cũng cười chúm chím gật đầu nói:

- Trưởng ban Lưu nói rất đúng. Năm đó thưởng bảy mươi ngàn điểm tuy tình hình không nguy hiểm như lần này, nhưng chênh lệch cũng không nhiều lắm. Hơn nữa người cống hiến đặc biệt lúc đó còn mất đi một cánh tay... Lúc đó Hội đồng viện chỉ dành tặng bảy mươi ngàn điểm... Cho nên, tôi cảm thấy thưởng cho Giang Nguyên một trăm ngàn điểm thưởng là không ít đâu... Một trăm năm mươi ngàn... Tiêu chuẩn này thật sự hơi cao qua... Nếu sau này lại có người lập được công gì lớn, có điểm thưởng này rồi, đến lúc đó cũng khó mà so sánh...

Nghe hai người này nói xong, Từ Khải Liễu mỉm cười nhìn Chu Hạo Bình nói:

- Chu y sư... Lý do Trưởng ban Lưu và Trưởng ban Liêu vừa nói anh thấy như thế nào?

Lúc này trong lòng Chu Hạo Bình lạnh như băng. Các vị Ủy viên thường vụ đã trực tiếp phản bác ý kiến của lão sao lão còn dám nói nhiều. Trong lòng lão cảm thấy chút không ổn, mặc dù trong lòng không cam tâm nhưng cũng đành thôi, không dám nói nhiều. Lão cố nặn ra một nụ cười, nói:

- Trưởng ban Lưu và Trưởng ban Liêu nói rất phải, là tôi cân nhắc không chu toàn, cân nhắc không chu toàn...

- Được rồi, về điểm thưởng của Giang Nguyên cứ quyết định như vậy đi.

Từ Khải Liễu mỉm cười nói.


Từ Khải Liễu vừa nói ra lời này, trên mặt La lão y sư La Thiên Minh lập tức nở ra một nụ cười, còn Chu y sư tì mặt mày đen thui...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK