Mục lục
Tuyệt Phẩm Thiên Y (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không bao lâu sau, các vị Ủy viên còn lại chậm rãi bước vào trong phòng họp. Mặc dù đã sớm nhận được tin tức, đã chuẩn bị tâm lý, nhưng nhìn không khí bên trong, sắc mặt cũng không nhịn được có chút khẽ biến.

Các vị ủy viên chậm rãi ngồi xuống. Mọi người cùng nhìn Chu Thế Dương rồi nhìn Giang Nguyên, ánh mắt lóe lên sự nghi ngờ.

Đang có người định lên tiếng, ai ngờ Giang Nguyên đột nhiên nhìn Chu Thế Dương phía đối diện, lạnh giọng lên tiếng:

- Thiên y sư Chu Thế Dương, trong danh sách những người mất tích không có Thiên y sư Ninh Hán Dân, không biết Thiên y sư Ninh Hán Dân ở đâu rồi?

Chu Thế Dương khẽ hừ một tiếng, sau đó lạnh lùng nói:

- Thiên y sư Ninh Hán Dân đang bận chuẩn bị cứu viện Viện trưởng, không có ở trong viện.

- Cứu Viện trưởng?

Giang Nguyên cười lạnh, nói:

- Một mình Thiên y sư Ninh Hán Dân cứu Viện trưởng sao? Thế còn ngoại viện? Chẳng lẽ ông ấy đi một mình? Ngay cả cao thủ ngoại viện cũng không mang theo?

- Ơ...

Tiếng cười của Giang Nguyên khiến cho mọi người cảm thấy có chút chói tai. Sắc mặt mấy vị y sư nhất phẩm đều khó coi, nhưng không ai lên tiếng, tất cả đều nhìn Chu Thế Dương, xem ông ta nói như thế nào.

Chu Thế Dương không nghĩ đến Giang Nguyên lại hỏi như vậy.

Thấy Chu Thế Dương không nói, Giang Nguyên cười khẽ, lạnh giọng hỏi:

- Như vậy, xin hỏi Thiên y sư Chu, bây giờ trừ ba vị Thiên y sư ra, còn có sư phụ của tôi, hai vị Luyện đan sư Vu Phượng Minh và Lưu Thiên Phúc. Bọn họ đều bị bắt cùng với Viện trưởng sao?

Nghe Giang Nguyên hỏi, Chu Thế Dương hít một hơi thật sâu, nói:

- Làm sao tôi biết được? Chúng tôi đang điều tra.

- Hay cho một câu “đang điều tra”. Hỏi ông cái gì ông cũng không biết. Nhất định trong vòng một tuần lễ không có tôi ở đây, ông đã cấu kết với kẻ địch hãm hại Ủy viên Hội Đồng Viện. Tôi muốn hỏi ông, ông rốt cuộc suy nghĩ như thế nào?

Giang Nguyên quát hỏi.

- Cậu…chúng tôi có chứng cứ.

Chu Thế Dương nhìn Giang Nguyên, nói.

- Có chứng cứ, vậy ông lấy ra đi.

Giang Nguyên nói:

- Bây giờ người của ban Giám sát và ngoại viện đều ở đây, ông hãy mau lấy chứng cứ ra cho mọi người nhìn đi.

Giang Nguyên vừa nói xong, các thành viên ban Giám sát cùng với các Ủy viên Hội Đồng Viện đều quay sang nhìn Giang Nguyên. Nhìn cảnh tượng này, Giang Nguyên chậm rãi gật đầu. Xem ra, có mấy người chỉ sợ không biết tình huống cặn kẽ, cũng khiến cho người ta yên tâm được một chút.

- Haha!

Nhìn cái gọi là chứng cứ, Giang Nguyên không nhịn được mà cười lạnh, sau đó đặt tài liệu lên trên bàn, nhìn Chu Thế Dương phía đối diện, nói.

- Thiên y sư Chu Thế Dương đang làm nhục chỉ số thông mình của tôi và các vị đang ngồi đây thì phải?

Mấy vị Chủ nhiệm của ban Giám sát cũng đã xem xong tài liệu, nhìn nhau một cái, ánh mắt lóe lên hàn ý, sau đó ngẩng đầu nhìn Chu Thế Dương đối diện, chờ Chu Thế Dương trả lời.

Sau khi xem xong tài liệu, ngay cả Dư Trung Tấn cũng phải cau mày, nhìn Chu Thế Dương, ánh mắt bắt đầu lộ vẻ cảnh giác.

Sắc mặt Chu Thế Dương lại càng trầm xuống, giống như không nghe ra sự giễu cợt trong lời nói của Giang Nguyên, lãnh đạm nói:

- Đây cũng là chứng cứ. Giang Nguyên, cậu có vấn đề gì không?

- Đây cũng là chứng cứ?

Một lời nói khách sáo Giang Nguyên cũng không dành cho Chu Thế Dương, chỉ lạnh giọng nói:


- Ông chỉ liệt kê một số chứng cứ của người ngoài, thậm chí ngay cả chứng cứ chứng minh cụ thể cũng không có. Ý của ông muốn nói là tôi phản bội Thiên Y Viện, hãm hại đám người Viện trưởng?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK