Mục lục
Tuyệt Phẩm Thiên Y (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Số lượng và chủng loại cụ thể... Không biết Tuyên tiên sinh có thể báo cho không?

Vương tiên sinh mỉm cười nhìn Tuyên Lâm đối diện, trên mặt lại có một tia ý lạnh lóe lên.

Nghe thấy những lời này, cảm nhận được đối mặt mỉm cười của đối phương lóe lên ý lạnh, Tuyên Lâm không nhịn được rút cổ lại, hơi cúi đầu trầm mặc. Hai mắt ông lóe lên vài lần, sau đó cố gắng trấn định, ngẩng đầu nhìn Vương tiên sinh kia, cười khổ nói:

- Vương tiên sinh... Đối với chuyện này, thật sự tôi cũng không rõ ràng lắm. Quả ... Quả thật Giang Nguyên có chuyển cho nhà họ Tuyên chúng tôi không ít đan dược, nhưng cụ thể là những loại nào thì tôi cũng không rõ ràng lắm... Cái này phải hỏi trưởng tộc mới được!

- Có đúng vậy không?

Đối với câu trả lời của Tuyên Lâm, Vương tiên sinh cũng không có gì bất ngờ, chỉ lạnh nhạt liếc ông một cái, sau đó chậm rãi đưa tay nâng chén trà, nhấp một ngụm nhỏ, giống như cảm nhận vị ngọt của nước trà trong miệng, sau đó mới cười khẽ nói:

- Đối với Tuyên Năng, tôi cũng không định mọi thông tin gì từ miệng ông ta. Nếu không tôi đã đi thẳng tới tìm ông ta rồi!

- Ấy...

Tuyên Lâm ngạc nhiên và nghi hoặc, cười khan một tiếng rồi nói:

- Vậy thì tôi cũng không hiếu...

- Ha ha...

Vương tiên sinh cũng không ngẩng đầu, cười khẽ hai tiếng, sau đó nói:

- Tuyên tiên sinh... Trước mặt chân nhân không nói lời giả dối... Tôi biết để Tuyên tiên sinh nói ra việc này cũng không đơn giản... Chẳng qua Tuyên tiên sinh ông không cảm thấy, bị vị trưởng tộc kia gạt mà mạo hiểm gây thù với Ban giám sát chúng tôi là đáng giá sao?

- Hơn nữa nếu chúng tôi đã tìm tới Tuyên tiên sinh, hiển nhiên cũng không phải hoàn toàn không biết gì...

- Tuyên tiên sinh... Ông có thể suy nghĩ một chút, hai năm nay ông có nhận được chút lợi lộc gì không? Ngay cả đan dược thượng phẩm mà Giang Nguyên đưa tới cũng không có phần của con ông đi...

Vị Vương tiên sinh đeo kính gọng vàng này mỉm cười nhìn Tuyên Lâm đối diện, lạnh nhạt nói:

- Ông xem xem, lần này nhà họ Tuyên nhận được lợi ích không nhỏ, hai người cháu của ông gần đây mỗi người đều đột phá. Mà con trai ông Tuyên Dân Hàn kia...

Nghe Vương tiên sinh nói vậy, ánh mắt Tuyên Lâm lại lóe lên lần nữa. Đối với chuyện Vương tiên sinh biết việc này, thật ra ông cũng không bất ngờ lắm. Là Thiên Y viện, nếu ngay cả chút chuyện này đều không thể điều tra ra, như vậy thì không có khả năng rồi.

Nhìn vẻ mặt âm trầm của đối phương càng đậm hơn mấy phần, trong mắt người đàn ông đeo kính vàng lóe lên, tiếp tục từ tối nói:

- Mặt khác ông lại nhìn xem, ngay cả ông chú họ chi thứ của ông kia... Gần đây cũng có vẻ rất nổi bật, không biết là tiêu phí hết bao nhiêu đan dược rồi, cuối cùng cũng đột phá được Thiên vị...

- Ông giữ gìn cho ông ta, ông ta có chú ý tới ông không... Thấy ông ta lấy được nhiều đan dược từ Giang Nguyên như vậy, có bao giờ để ý tới ông không?

- Không cần nói nữa... Chuyện nhà họ Tuyên chúng tôi do tự nhà họ Tuyên chúng tôi quyết định...

Nghe thấy giọng điệu chả đâu vào đâu của Vương tiên sinh, rốt cục Tuyên Lâm cũng không nhịn được, tức giận ngắt lời.

Đối mặt với hành động không lễ phép như vậy, thật ra Vương tiên sinh cũng không có vẻ không là không vui, ngược lại ý cười trên mặt càng đậm hơn vài phần, đưa tay tháo kính xuống, lôi giẻ lau kính từ túi ra, lau lau kính mắt của mình, sau đó có vẻ quan tâm an ủi:

- Tuyên tiên sinh, tôi cũng không có ý gì khác, chẳng qua là lo lắng cho người nhà của ông mà thôi...

- Hai cháu ông cũng đã chính thức bước vào Địa giai rồi... Mà hiện tại con của ông còn kém bước đó một ít... Với tuổi của gã, nếu vẫn không có tiến bộ, như thế thì về sau muốn đi tới bước cao hơn càng khó...

- Ông ngẫm lại xem... Hai ba mươi năm nay, tiềm lực và tiến bộ chi của ông cũng không có gì rõ ràng. Nếu cứ như vậy, sau này sẽ dần dần xuống dốc trong nhà họ Tuyên. Đến lúc đó, kết quả là gì thì hẳn là ông đã biết rồi...

Thấy đối phương cũng không nói gì nữa, trong mắt Vương tiên sinh lại lóe sáng, sau đó tiếp tục thêm dầu thêm dấu:

- Tuyên tiên sinh... Hiện tại có một cơ hội như vậy, tôi đề nghị ông không nên bỏ lỡ...

Dứt lời rồi, Vương tiên sinh nhẹ nhàng móc ra một chai ngọc nhỏ từ trong túi, đặt tới trước mặt Tuyên Lâm, mỉm cười.

- Đây... Đây là cái gì?

Nhìn chai ngọc trắng như sữa dê, trông cực kỳ sang quý kia, và thấy dường như bên trong đó có chứa thứ gì, trái tim Tuyên Lâm không nén nổi rung động, nuốt hai ngụm nước bọt, ngẩng đầu hỏi Vương tiên sinh.

- Chúng tôi cũng không thể đưa cho ông nhiều thứ lắm...

Nhìn dáng vẻ của Tuyên Lâm, Vương tiên sinh cười cười chỉ vào bình ngọc nhỏ trên bàn, nói:

- Chỉ cần ông đồng ý, sau đó ngài có thể có ba viên Hồng Vân Đan này... Như vậy thì ông và con ông cũng có hy vọng thăng cấp rồi...

- Hồng Vân Đan?

Nghe được những lời này, hai mắt Tuyên Lâm trừng lớn, nhìn chằm chằm vào bình nhỏ trước mắt, lại nuốt một ngụm nước miếng.

Nhưng ông nhìn Vương tiên sinh đang mỉm cười nhìn mình phía đối diện, vẫn chần chừ lắc đầu:

Không... Thật sự tôi không biết cụ thể... Hơn nữa, nếu mà...

Dường như Vương tiên sinh cũng không thèm để ý tới lời nói của Tuyên Lâm, chỉ mỉm cười nói:

- Tuyên tiên sinh, ông là người rõ ràng, nếu ông đồng ý trợ giúp chúng tôi, chúng tôi có thể tiếp tục ủng hộ ông, hơn nữa còn có thể cam đoan, không chỉ có ba viên Hồng Vân Đan này thôi đâu. Nếu trong vòng hai năm ông còn không thể nào đột phá giới hạn, như vậy chúng tôi sẽ cung cấp phương án và đan dược thật tốt, ít nhất cũng bảo đảm cho ông đột phá Thiên Vị...

Nghe thấy một loạt lời nói có tính đầu độc này của Vương tiên sinh, sắc mặt Tuyên Lâm thay đổi liên tục, đột nhiên cắn răng nói:

- Nếu như tôi đồng ý rồi, một khi bị phát hiện, tất nhiên phía Tuyên Năng sẽ không thể tha cho tôi được... Hơn nữa anh còn phải nói cho tôi biết chủ nhân phía sau anh rốt cục là ai? Tôi cũng không tin anh thật sự là người của Ban giám sát Thiên Y viện...

Thấy lần này rốt cục Tuyên Lâm đã thả lỏng, ngón tay giữa của Vương tiên sinh đẩy nhẹ gọng kính, cười đắc ý, sau đó lại cười nhạt một tiếng, nói:

- Đương nhiên chúng tôi không phải là người Giám sát bộ. Nhưng ông có thể yên tâm. Lực lượng của chúng tôi không yếu hơn Ban giám sát chút nào...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK