Mục lục
Tuyệt Phẩm Thiên Y (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Lão La, nếu là ông uống, ông cảm thấy sẽ trong hai phút xuất hiện phản ứng như vậy sao?

Y sư Chu ngưng trọng nói.

La y sư do dự một chút, sau đó lắc đầu:

- Đúng là không thể.

- Thực lực của Chu Thế Dương tuyệt đối không thua kém ông. Ông ta biết rất rõ cách để kháng cự lại loại trà này. Tôi cho rằng, cho dù Chu Thế Dương không chủ động kháng cự, ít nhất cũng phải mất từ bốn đến năm phút mới xuất hiện phản ứng như vậy. Nhưng bây giờ lại...

Vừa nói, y sư Chu lại chậm rãi lắc đầu. Đối với tình huống trước mắt, ông thật sự có cảm giác khó hiểu.

- Cho nên, ông không cảm thấy, Thiên y sư trước mặt tôi có gì đáng kiêu ngạo sao?

Giọng nói của Giang Nguyên rất bình thản, nụ cười trên gương mặt cũng càng lúc càng nhu hòa, giống như đang tùy ý bàn chuyện phiếm với bạn.

Hai người Hồ Giang bên cạnh, vốn gương mặt đang lạnh như băng, dường như cũng cảm nhận được sự tùy ý trên người Giang Nguyên, bắt đầu nở nụ cười.

- Không đúng, không đúng. Lão La, ông nhìn đi.

Vẫn nhìn chằm chằm màn hình, y sư Chu rốt cuộc phát hiện không khí trong phòng làm việc có sự thay đổi, chỉ vào màn hình, nói:

- Lão La, ông nhìn biểu hiện của hai người Hồ Giang đi. Còn có ánh mắt kia, hoàn toàn không giống như tra hỏi.

- Hơn nữa, ông có cảm thấy ánh mắt và biểu hiện của hai người Hồ Giang rất giống Giang Nguyên sao? Không, giống nhau như đúc.

Chu y sư thất thanh kêu lên.

Mấy cặp mắt đều nhìn chằm chằm màn ảnh, nhìn ba người lộ ra nụ cười và biểu hiện hoàn toàn giống nhau. Duy chỉ có chút khác biệt là ánh mắt của Giang Nguyên chính giữa thâm thúy hơn nhiều, còn ánh mắt đám người Hồ Giang thì có chút mê man.

- Đây là...

Ba người trong phòng quan sát liền đứng lên, không biết rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, đều đoán ra hẳn có liên quan đến Giang Nguyên.

Bên trong phòng thẩm vấn, Giang Nguyên vẫn mỉm cười, nhìn Chu Thế Dương trước mắt, nói:

- Đúng không? Thiên y sư ông trước mặt đỉnh chủ Tế Thế Đỉnh tôi, có gì đáng để kiêu ngạo không?

- Không có gì để kiêu ngạo?

Nghe Giang Nguyên nói, ánh mắt Chu Thế Dương lập tức trợn to, tức giận nói:

- Tôi đường đường là Thiên y sư, một mình cậu...một mình tiểu tử miệng còn hôi sữa như cậu cũng dám so sánh với tôi?

- Tại sao lại không thể? Ông là Thiên y sư, nhưng bây giờ ông đã là tù nhân. Chẳng lẽ ông còn chưa ý thức được sao?

Giang Nguyên vẫn mỉm cười, giọng nói vẫn dửng dưng, nhưng lọt vào tai Chu Thế Dương lại chói vô cùng, trong nháy mắt liền nổi cơn thịnh nộ.

- Ta không phải tù nhân, ta là Thiên y sư, ta phải làm Viện trưởng Thiên Y Viện. Tiểu tử cậu đừng có thuận miệng nói bừa.

Ba người bên ngoài nhìn màn hình, không khỏi trố mắt nhìn nhau. Y sư Chu cố gắng đè nén sự nghi ngờ, thấp giọng hỏi:

- Lão La, Giang Nguyên đang dùng thủ pháp gì vậy? Lại có thể khiến cho Chu Thế Dương trở nên thất thố, thậm chí ngay cả đám người Hồ Giang bên cạnh cũng bị ảnh hưởng. Nhìn qua giống như bị khống chế tinh thần, phối hợp với Hoặc Tâm Trà, hiệu quả lại càng mạnh hơn. Chẳng lẽ Giang Nguyên biết thuật thôi miên sao?

Ánh mắt La lão lóe lên, nhẹ nhàng lắc đầu:

- Tôi quả thật không biết, nhưng đệ tử của tôi không phải người bình thường. Nếu hắn có năng lực này, ngược lại cũng không kỳ quái.

Nghe La y sư nói, Chu y sư cũng không nhịn được thở ra một hơi, nhìn Giang Nguyên trên màn hình, nhẹ nhàng lắc đầu một cái, cũng không nói gì thêm.

Lúc này, bên trong phòng thẩm vấn, nghe Chu Thế Dương tức giận quát lên như vậy, ánh mắt Giang Nguyên lại càng thâm thúy thêm mấy phần, ngôn ngữ cũng bén nhọn hơn:

- Tại sao ông lại là Viện trưởng được chứ? Từ Khải Liễu vẫn còn ở đây, chưa đến phiên ông làm Viện trưởng đâu.

- Từ Khải Liễu? Haha, nhanh thôi, bà ta sẽ không còn là Viện trưởng nữa, và tôi sẽ là Viện trưởng.

Vẻ mặt Chu Thế Dương càng lúc càng kích động, lớn tiếng kêu ầm lên.

- Theo tình huống trước mắt, Từ Khải Liễu ít nhất cũng còn làm Viện trưởng sáu bảy năm nữa. Ông đừng có mà nằm mơ.

Giang Nguyên không sâu không cạn nói. Nhưng mọi người có thể nhìn trên trán của hắn bắt đầu rịn một tầng mồ hôi, hơn nữa càng lúc càng nhiều. Thậm chí còn ngưng tụ cùng một chỗ, sau đó chậm rãi chảy từ trên gò má xuống.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK