Hồ Navasha cách Nairobi không xa, từ phía tây bắc Nairobi đi khoảng 90 cây số, tọa lạc ở trong Thung lũng tách giãn Lớn. Hồ này hình thành do sự nứt vỡ địa tầng, Nam Bắc dài 20km, Đông Tây rộng 13km, chỗ sâu nhất 20m, mặt hồ cao so với mặt nước biển 1900m, là hồ cao nhất trong Thung lũng tách giãn Lớn.
Hồ Navasha là một trong những hồ nước ngọt đẹp nhất Châu Phi, cũng là hồ nước ngọt duy nhất của Kenya. Bên hồ là một bãi cỏ lớn, ven hồ còn có một “Câu lạc bộ Hương thôn”. Nước hồ hơi mặn nhưng có thể uống. Trong hồ có cá sạo và cá diếc Châu Phi, có hà mã và các loại thủy cầm.
Lúc nhóm Giang Nguyên đến hồ Navasha mới chỉ 11 giờ trưa thôi.
Sáu vệ sĩ phía sau dĩ nhiên có người đi liên hệ với Câu lạc bộ Hương thôn gần đó, còn nhóm Giang Nguyên thì ở ven hồ thưởng thức cảnh hồ.
Nhìn từng nhóm chim cốc trong hồ cùng với những chú hà mã thỉnh thoảng xuất hiện chỗ nước cạn ven hồ nước. Tiểu Bảo tương đối vui vẻ; nhưng vẫn thỉnh thoảng hỏi một câu khiến Giang Nguyên bị đả kích:
- Ba ơi, sao ở đây không có sư tử với hổ?
- À, cái đó... Tiểu Bảo đừng vội, ngày mai chúng ta có thể thấy rồi.
Mọi người ở đây nếm đặc sản cá sạo địa phương, sau đó đi thuyền dạo trên hồ, thậm chí còn nhờ một ngư dân đưa họ đi tham quan chim cốc bắt cá rồi mới rời khỏi hồ Navasha, đi vào đất liền.
- Báo cáo, đoàn xe của đối phương đã rời khỏi hồ Navasha, đi dọc theo Thung lũng tách giãn Lớn tiến về phía trước.
- Cẩn thận theo dõi, luôn chú ý đến phương hướng của đối phương.
Thung lũng tách giãn Lớn là dải đứt gãy lớn nhất thế giới, nhìn trên ảnh vệ tinh giống như một vết sẹo cực lớn.
Khi họ ngồi trên máy bay vượt qua Ấn Độ Dương tiến vào bầu trời xích đạo của Thung lũng tách giãn Lớn, nhìn từ cửa sổ máy bay xuống, trên mặt đất có một “vết dao” cực lớn. Giờ nó được phơi bày trước mặt, nhất thời khiến người ta nảy sinh một cảm giác kinh ngạc và thần kỳ. Đây chính là “Thung lũng tách giãn Lớn” hay “Thung lũng Đông Phi”, chiều dài của thung lủng này tương đương 1/6 chiều dài địa cầu, khí thế hùng vĩ, cảnh sắc nguy nga, là dải đứt gãy lớn nhất trên thế giới. Có người hình tượng nó thành “vết thương nặng nề trên bề mặt vỏ địa đầu”, từ cổ chí kim không biết bao nhiêu người mê mẩn.
Và nhóm Giang Nguyên lúc này đang đi men theo Thung lũng tách giãn Lớn này, cho nên cho dù thưởng thức cũng chỉ có thể tìm một nơi tương đối rộng, thưởng thức cảnh sắc tráng lệ một chút. Tuy chỉ đứng từ xa nhìn một lát nhưng cũng đủ khiến người ta vô cùng rung động.
Sau hai ba tiếng đồng hồ cứ đi như vậy, trời bắt đầu tối dàn, cả đoàn xe cũng chính thức tiến vào khu vực thảo nguyên rộng lớn.
Tiến vào vùng đất thảo nguyên, nhìn thảo nguyên bao la rộng rãi, Phan Hiểu Hiểu cướp lấy tay lái của Giang Nguyên, bắt đầu phóng khắp thảo nguyên.
Nhìn bộ dạng hưng phấn của Phan Hiểu Hiểu, Giang Nguyên cũng đành tùy theo ý cô. Dù sao tính năng của chiếc xe này cũng rất tốt, địa hình xung quanh đây cũng không quá nguy hiểm, cùng lắm chỉ tung vào một hai cái cây nhỏ thôi.
Lúc này chiếc xe bán tải dẫn đội phía trước sớm đã dừng lại ở một nơi bằng phẳng tránh gió, sáu vệ sĩ bắt đầu dựng lều vải, chuẩn bị cho mọi người qua đêm.
Đã quyết định dựng trại ở đây rồi thì dĩ nhiên Giang Nguyên cũng không vội, để cho Phan Hiểu Hiểu đi dạo xung quanh vài vòng, tiện thể để Tiểu Bảo ngồi xe cả ngày trời được vui vẻ.
Giờ đã vào vùng đất thảo nguyên, xung quanh bắt đầu xuất hiện không ít động vật. Thỉnh thoảng có thể thấy vài con hươu cao cổ đi ngang qua, hoặc mấy con ngựa vằn khiến Tiểu Bảo bắt đầu kinh ngạc vui mừng kêu lên.
- Dì Hiểu Hiểu. Ngựa vằn, con muốn xem ngựa vằn.
Nghe Tiểu Bảo ra lệnh, Phan Hiểu Hiểu đang chơi vui vẻ dĩ nhiên sẽ không từ chối. Cô lập tức đuổi theo ngựa vằn.
Đợi tới khi mọi người chơi thoải mái rồi thì trời đã gần như tối đen, nhìn tình hình nơi cắm trại, Giang Nguyên mới cảm nhận được chỗ chu đáo của Văn phòng thường trú.
Sáu vệ sĩ đã dựng xong vài lều trại, hơn nữa còn đốt ltheem đống lửa, thậm chí còn săn về mấy con thỏ hoang để cho mấy vị khách tôn quý đến từ Trung Quốc.
Phan Hiểu Hiểu thích nhất là môi trường thế này. Tiểu Bảo mặc dù chơi cả nửa ngày trời, cảm thấy hơi mệt nhưng nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, cũng trong nháy mắt lấy lại tinh thần.
Giang Nguyên cũng đã lau không được cắm trại dã ngoại thế này, trong lòng cũng xúc động. Cảnh này làm hắn nhớ đến những người bạn năm đó, cũng thế này, Cơ Đầu, Đại Hùng, Tích Nghiêm, đội trưởng, mọi người ngồi quanh đống lửa, uống bia, ăn thịt nướng.
- Mục tiêu đã dựng trại xong. Tất cả mọi người chuẩn bị tập hợp.