Mục lục
Tuyệt Phẩm Thiên Y (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người áo đen ngăn trước người Giang Nguyên, nhìn những cây súng chỉa về phía hắn cũng không sợ hãi, chỉ lạnh giọng nói:

- Nơi này ai làm chủ? Mau đứng ra.

Sắc mặt Cục trưởng Vương thay đổi mấy lần, đang định bước lên nói chuyện, gã Lương thiếu phía sau đã lên tiếng:

- Cục trưởng Vương, cảnh sát các người đều ăn chay sao? Bọn họ ngay cả cảnh sát cũng dám động thủ, ông còn đứng đó mà e dè? Súng của các người làm bằng giấy à?

Bị Lương thiếu mỉa mai trước mặt nhiều người như vậy, sắc mặt Cục trưởng Vương cũng vô cùng khó coi, đang định lên tiếng, trên bầu trời lại vang lên tiếng trực thăng.

Tốc độ của chiếc trực thăng này nhanh hơn, chỉ mười mấy giây đã xuất hiện trên đầu mọi người.

Nhìn hai chiếc trực thăng và chiếc trực thăng đến trước giống nhau như đúc, đám người Lương thiếu và cục trưởng Vương liền biến sắc. Đối phương có một người nhưng đã vận dụng được ba chiếc trực thăng, rốt cuộc là có lai lịch gì?

Đám người Lương thiếu cảm thấy hoảng hốt. Bọn họ biết rất rõ, đối phương chỉ gọi hai cuộc điện thoại. Cuộc đầu tiên là yêu cầu người đến cấp cứu người bị thương. Cuộc điện thoại thứ hai là yêu cầu ngoại viện đến bắt người về điều tra.

Hai người đi chiếc trực thăng đầu tiên xem ra là đến cứu người, còn hai chiếc trực thăng đến sau, chẳng lẽ....

Dưới ánh mắt kinh nghi của mọi người, chỉ thấy hai chiếc trực thăng ném xuống mấy sợi dây thừng màu đen, sau đó mấy tám người mặc trang phục tác chiến màu đen, đầu đội nón sắt, được trang bị vũ trang đầy đủ từ trên trực thăng nhảy xuống.

- Tất cả mọi người giơ tay lên.

Bảy tám người trong nháy mắt giơ súng vào đám người Lương thiếu và đám cảnh sát.

Sắc mặt Cục trưởng Vương trong nháy mắt trắng bệch, một tay cầm súng bên hông, nhìn bảy tám cây súng tự động chỉ vào mình, chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng. Đây rốt cuộc là chuyện gì vậy? Những người này là từ đâu đến?

Sắc mặt của tất cả cảnh sát có mặt cũng tái xanh. Tuy nói cảnh sát cũng có mang theo súng, nhưng có người nào đã từng sử dụng qua đâu. Khi có chuyện cũng chỉ giơ lên qua loa để đề phòng.

- Buông vũ khí xuống, không được chống cự.

Người áo đen dẫn đầu một lần nữa trầm giọng quát lên.

Cục trưởng Vương sau một thoáng hoảng hốt, rốt cuộc cũng định thần lại. Ở đây là Kim Lăng, bất luận những người này có lai lịch như thế nào, tuyệt đối không dám làm loạn. Hơn nữa nhìn trận thế này, đối phương chắc đến từ một ngành đặc biệt. Nếu không, sao có thể có gan làm ra trận thế lớn như thế?

Định thần lại, nhìn những người áo đen đang từng bước ép sát đến, Cục trưởng Vương chậm rãi thả tay mình xuống, sau đó giơ tay ra lệnh với cảnh sát bên cạnh:

- Tất cả mọi người thu lại súng.

- Các người là ai? Tôi là Phó cục trưởng Vương của cục Cảnh sát phía tây thành Kim Lăng.

- Cục phó Vương, xin mang người của anh đi, đừng gây cản trở hành động của chúng tôi.

Người áo đen dẫn đầu cũng không có ý định bỏ qua, giơ súng nói với Phó cục trưởng Vương.

- Các người rốt cuộc thuộc đơn vị nào? Đây là hành động chấp pháp bình thường của chúng tôi.

Cục phó Vương thể hiện thái độ công bằng của mình.

Những người áo đen đầu lĩnh dường như không có ý định quan tâm đến lời nói của y, nhìn thuộc hạ dồn đám cảnh sát sang một bên, liền bước đến trước mặt Giang Nguyên, chào một tiếng.

- Trưởng ban Giang, Tổ trưởng tổ 1 đội 6 ngoại viện xin báo cáo với anh.

Giang Nguyên nhẹ nhàng gật đầu. Hắn không biết vị đội trưởng của ngoại viện này, chỉ nhìn đám người Lương thiếu, trầm giọng nói:

- Mau mang những người đó về viện.

- Vâng.

Vị đội trưởng đáp một tiếng, sau đó xoay người vung tay lên.

Những đội viên ngoại viện lập tức động thủ, đè đám người Lương thiếu xuống đất, sau đó khóa tay lại.

- Các người làm gì? Có biết ba của tôi là ai không? Càn rỡ. Các người...


Không có bất kỳ ai quan tâm đến tiếng quát mắng của vị Lương thiếu, trực tiếp bắt lại. Gã thanh niên quân khu tái xanh nhìn những người trước mặt, một chút cũng không dám giãy dụa. Là con trai của vị đại lão trong quân đội, y biết rất rõ trong quân khu không có người nào như vậy tồn tại. Nhìn trận thế của đối phương, đúng là không bình thường.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK