Mục lục
Tuyệt Phẩm Thiên Y (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe bên kia vẫn cứng đầu và nghiêm túc phòng bị, vị Trung tá Hubert có chút do dự. Đối phương có người của đại sứ quán đến, hẳn không phải là không đáng tin. Mặc dù cấp trên bảo mình phối hợp với Mỹ, nhưng nếu chọc ra chuyện lớn, cấp trên sẽ không gánh cái thúng này giùm mình đâu.

Chỉ thoáng chần chừ một chút, liền buông loa phóng thanh xuống, sau đó nói với người đàn ông tóc vàng mắt xanh bên cạnh:

- Thiếu tá Trent, anh xác nhận trên thuyền đối phương có gián điệp sao? Nếu người của đại sứ quán đến thật, đến lúc đó chúng ta sẽ gặp phiền phức.

Vị Thiếu tá Trent liền cau mày. Y tất nhiên nghe được bên kia nói gì, nhưng ánh mắt vẫn lóe lên sự khinh thường. Y rất rõ ràng tình huống trước mắt của đối phương.

Đặc công của đối phương đang nắm giữ một thứ cực kỳ bí mật, tuyệt đối không cách nào để cao tầng Hoa Hạ nhúng tay vào. Cho dù đối phương không cam lòng, nhưng tuyệt không để cho người ta nắm được cái đuôi trong chuyện này.

Chiếc du thuyền của đối phương đúng là có chút kỳ quái. Hoa Hạ vận dụng du thuyền đến cứu, không biết là đang có suy nghĩ gì. Hơn nữa, y không nhận được bất cứ tin tức có cao tầng Hoa Hạ đến Hy Lạp du lịch. Cho dù có gia đình của cao tầng Hoa Hạ cũng không có. Bây giờ đối phương lại dùng một lý do thiếu thuyết phục như vậy, y tất nhiên là khinh thường rồi.

Người của đại sứ quán đến, cùng lắm cũng chỉ là một thư ký mà thôi, cũng chỉ kéo dài chuyện này, tuyệt đối chẳng có cao tầng liên quan đến.

- Trung tá Hubert, cái lý do hoang đường như vậy mà anh cũng tin sao?

Trent chế nhạo:

- Anh cảm thấy, nếu có cao tầng Hoa Hạ ở đây, bọn họ sẽ không thông báo trước sao? Hơn nữa, tình báo của chúng tôi, còn có tình báo của nước anh, cũng không nhận được bất cứ tin tức nào. Với lại, đối phương đã động súng ngay trên biên giới nước các anh, anh có đủ lý do để bắt.

Nhìn vẻ mặt trào phúng trên gương mặt của Trent, sắc mặt Trung tá Hubert cũng lộ ra vẻ khó chịu, chỉ thoáng do dự một chút rồi cắn răng nói:

- Quý phương có thể đảm bảo đối phương đang nói dối?

Dứt lời, Trung tá Hubert âm trầm nhìn Thiếu tá Trent, nói:

- Nếu để xảy ra rắc rối, anh cũng đừng hòng tránh được trách nhiệm. Tôi sẽ báo cáo cụ thể lên cấp trên chuyện này. Tôi muốn, nếu tôi xảy ra chuyện không may, các người cũng phải trả một cái giá cho nó.

- Yên tâm đi, tôi tất nhiên không dám mạo hiểm trong chuyện này. Hơn nữa, đối phương đã động thủ trên biên giới của các người, chẳng lẽ các người còn không đủ lý do để ra tay sao?

Nhìn ánh mắt âm lãnh của đối phương, Hubert cười lạnh trong lòng. Y làm sao mà không biết những người này làm việc trước giờ luôn trông trước trông sau, vừa muốn lấy lòng bên y, nhưng lại sợ đắc tội với Hoa Hạ. Nhưng lúc này y sẽ không cho đối phương cơ hội lùi bước. Bên phía của y đã tổn thất mấy trợ thủ, làm sao có thể để đối phương mang vật kia trở về Hoa Hạ.

- Được.

Trung tá Hubert cắn răng, sau đó cầm loa lên, một lần nữa hướng về phía du thuyền, quát lên:

- Bất kể các người có thân phận gì, nhưng nếu các người dám nổ súng trên biên giới nước chúng tôi, các người phải tiếp nhận điều tra. Bây giờ tôi ra lệnh cho các người bỏ vũ khí xuống. Nếu không, đừng trách chúng tôi cường công.

Bên kia, vị cao thủ Thiên giai im lặng. Y dĩ nhiên là không muốn động võ với đối phương. Dù sao đối phương cũng là quân chính phủ, hơn nữa còn chiếm lý. Chỉ cần Thường ủy Giang và đám người Tiểu Bảo xảy ra vấn đề, y gánh không nổi trách nhiệm này. Chẳng lẽ chỉ vì một đặc công của chính phủ thế tục mà khiến gia đình Thường ủy Giang phải mạo hiểm sao?

- Chỉa vào.

Trong lúc y đang chần chừ, bên tai truyền đến một giọng nói lạnh lùng.

- Vâng.

Nghe được giọng nói này, súng trong tay vị cao thủ Thiên giai liền chỉ về phía đối phương, lạnh giọng đáp lại:

- Xin lỗi, nếu các người dám cường công, chúng tôi tuyệt đối không nhượng bộ. Tôi xin giải thích lần nữa, người của đại sứ quán chúng tôi đang đến. Nếu các người cưỡng ép động thủ, người của chính phủ chúng tôi nhìn thấy, đến khi gặp gỡ với người của chính phủ các anh, tuyệt đối không nhân nhượng đâu.


Thấy đối phương uy hiếp, sắc mặt Trung tá Hubert lại càng khó coi, nhưng sau lưng có vị Thiếu tá Trent đảm bảo, còn có lý do đối phương nổ súng trên biên giới Hy Lạp, sắc mặt Trung tá Hubert biến ảo thêm lần nữa, sau đó cắn răng, bắt đầu rút súng bên hông, chuẩn bị ra lệnh nổ súng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK