Mục lục
Tuyệt Phẩm Thiên Y (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giang Nguyên cau mày. Hắn đi cũng mới có hai mươi ngày thôi mà, tại sao Từ Khải Liễu lại gọi điện thoại đến? Chẳng lẽ trong viện đã xảy ra chuyện?

Lập tức nghe điện thoại, cười nói:

- Viện trưởng?

Bên kia rất nhanh truyền đến tiếng cười của Từ Khải Liễu:

- Giang Nguyên, như thế nào? Chơi hai mươi mấy ngày rồi, chắc cũng vui vẻ chứ?

- Cảm ơn Viện trưởng, cũng không tệ lắm.

Giang Nguyên cười nói:

- Nhưng nhận được điện thoại của người, con thấy không vui.

- Tiểu tử này, tại sao cậu không thể đứng đắn được một chút nào vậy?

Bên kia truyền đến tiếng hừ của Từ Khải Liễu.

- Con rất nghiêm chỉnh đấy.

Giang Nguyên cười hắc hắc:

- Nói sau, con cũng không thể nói dối được.

- Được rồi, không ba hoa với con nữa.

Từ Khải Liễu khẽ hừ một tiếng:

- Ta gọi điện thoại đến, chẳng qua chỉ nói cho con biết, con phải tranh thủ về đi.

- Trong viện có chuyện gì sao?

Giang Nguyên cả kinh, hỏi.

- Không phải trong viện xảy ra chuyện, mà là Tuyệt Y Đường. Tuyệt Y Đường gọi điện thoại thông báo, nói y sư Lý Nguyên Bân muốn mấy ngày nữa trở về nội viện để thăm.

Nghe Từ Khải Liễu nói, Giang Nguyên khẽ cau mày, gương mặt lộ vẻ ngưng trọng. Y sư Lý Nguyên Bân đột nhiên muốn trở về Thiên Y Viện, chẳng lẽ là vì sự kiện động Long Sơn Phong? Nếu không, vì sao lại trở về viện để thăm chứ?

- Đối với việc y sư Lý Nguyên Bân muốn trở về nội viện, mặc dù chỉ là trên danh nghĩa kết bạn, nhưng dù sao Thiên Y Viện chúng ta vẫn cảm thấy hổ thẹn với ông ấy. Cho nên chuyện này phải thận trọng, hơn nữa còn long trọng mà khiêm tốn.

Từ Khải Liễu chậm rãi nói:

- Trong nội viện ta, chỉ có con là thân thiết nhất với Tuyệt Y Đường. Trước khi y sư Lý Nguyên Bân đến, con hãy chạy về tham gia công việc tiếp đón.

Sắc mặt Giang Nguyên ngưng trọng, gật đầu một cái, nói:

- Được, hai ngày nữa con sẽ về. Nhưng con chỉ chủ yếu tham gia tiếp đãi thôi. Những chuyện khác, có người, Trưởng ban Lưu và sư phụ của con phụ trách là được.

- Đó là tất nhiên, Dù sao con cũng tranh thủ trở về đi.

Nói đến đây, Từ Khải Liễu đột nhiên dừng lại một chút rồi nói:

- Chẳng qua ta cảm thấy chuyện này không đơn giản như vậy.

- Dĩ nhiên là không đơn giản rồi.

Giang Nguyên thầm nhủ trong lòng nhưng cũng không nói rõ. Liên quan đến động Long Sơn Phong, cũng chỉ là Giang Văn Ba suy đoán, hắn cũng không thể xác định. Nhưng Lý Nguyên Bân cố ý gặp mặt hắn, tỏ ra thân cận, rồi đột nhiên trở về Thiên Y Viện để thăm, tuyệt đối không thoát khỏi quan hệ có liên quan đến Long Sơn Phong.

Sau khi cúp điện thoại, thấy tất cả mọi người nhìn mình, Giang Nguyên nhún vai nói:

- Được rồi, chuyến du lịch vòng quanh thế giới của chúng ta chỉ sợ phải kết thúc. Mọi người vẫn còn thời gian ở đây hai ngày, ngày mốt chúng ta chính thức trở về nước.

Mọi người nhìn nhau, sau đó Tuyên Tử Nguyệt lên tiếng:

- Nội viện có chuyện gì à?

- Đúng, y sư Nguyên Bân muốn quay về viện, anh phải trở viện để tham gia công việc tiếp đãi.

Giang Nguyên gật đầu, sau đó bưng ly rượu chát nhấp một ngụm, nhìn chiếc du thuyền màu trắng đang chậm rãi lướt trên mặt biển cách đó không xa, hít một hơi thật sâu, nhìn Diêu Nhất Minh nói:

- Nhất Minh, chuẩn bị một chiếc du thuyền, buổi chiều chúng ta ra biển.

- Vâng, Trưởng ban.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK