Mục lục
Tuyệt Phẩm Thiên Y (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Như vậy sao?

Ánh mắt Chu y sư lóe lên sự hưng phấn, nhìn Giang Nguyên, nói.

- Vâng, nếu như suy đoán không sai, tình huống trước mắt đại khái là như vậy.

Giang Nguyên nghiêm nghị gật đầu.

- Vậy thì tốt rồi.

Chu y sư vui mừng gật đầu:

- Viện trưởng Từ và Trưởng ban Lưu đều là trụ cột của Thiên Y Viện chúng ta. Vạn lần không được để xảy ra vấn đề.

- Tất nhiên là vậy rồi.

Giang Nguyên cười một tiếng, sau đó nhìn Hồ Giang, nói:

- Được rồi, bây giờ ban Giám sát bắt đầu đại tác toàn viện, đồng thời thông báo cho đám người Draco, lập tức trở lại nội viện, bảo là tôi ra lệnh.

- Đại vu sư Draco?

Hồ Giang sửng sốt, sau đó gật đầu nói:

- Vâng.

- Tuyết rơi rồi.

Gần đến Tết, bầu trời Kim Lăng rốt cuộc đã có tuyết rơi. Từng mảng bông tuyết từ bầu trời chậm rãi rơi xuống. Thanh niên, trẻ con đều ra khỏi nhà, vọt đến bãi đất trống ngửa đầu lên nhìn những bông tuyết từ trên trời rơi xuống, phát ra từng tiếng hoan hô.

Hành lang Thiên Y Viện, hai lão giả tóc hoa râm, gương mặt buồn rầu ngẩng đầu nhìn bông tuyết rơi xuống, thở dài thật sâu.

- Theo tình huống trước mắt, Thiên Y Viện chúng ta đang gặp nguy cơ nghiêm trọng nhất trong vòng một trăm năm qua.

Một lão giả mặc đường trang màu đen lắc đầu, chậm rãi nói, gương mặt tràn đầy sự bất đắc dĩ:

- Không nghĩ đến Thiên Y Viện ta mạnh như vậy, trong tình huống cường thịnh lại phát sinh chuyện như thế. Đúng thật là kiếp số, kiếp số.

Lão giả mặc áo bông thật dày nghe xong, không khỏi thở dài:

- Lão Hứa, ai cũng không ngờ đến chuyện sẽ là như vậy. Quả nhiên, sự tan vỡ của pháo đài cường đại nhất là bắt đầu từ bên trong.

- Thiên Y Viện ta mấy năm qua, dưới sự dẫn dắt của Viện trưởng, phát triển rất mạnh. Vốn tưởng rằng trên thế gian này không còn thứ gì có thể dao động căn cơ của Thiên Y Viện ta, nhưng lại không nghĩ đến nội bộ chúng ta lại xảy ra vấn đề như vậy.

- Đúng vậy.

Hứa y sư cảm nhận được cái lạnh, không khỏi rùng mình, đưa tay chỉnh lại cổ áo, sau đó lắc đầu nói:

- Lão Lâm, tôi nhận được tin tức, nói rằng Thiên y sư Chu Thế Dương đã bị ban Giám sát và ngoại viện liên thủ bắt giữ và quản chế rồi. Chẳng qua không biết trong chuyện này là như thế nào. Chẳng lẽ Thiên y sư Chu thật sự…

- Chỉ sợ tám phần là thật.

Y sư Lâm cười khan, gương mặt hiện lên nét buồn rầu, nói:

- Bây giờ Hội Đồng Viện ngoại trừ Giang Nguyên, ít nhất còn có sáu vị Ủy viên. Những người có quan hệ tốt với Giang Nguyên đều mất tích. Trong tình huống này, Hội Đồng Viện vẫn phê chuẩn bắt giữ Thiên y sư Chu Thế Dương, điều này nói rõ hẳn có vấn đề.

Vu y sư cũng gật đầu:

- Mặc dù nội viện xuất hiện tình huống như vậy, nhưng ít ra Dư Trung Tấn của ngoại viện vẫn còn ở đây. Những người ở ban Giám sát đều là tâm phúc của Trưởng ban Lưu. Chuyện này bất kể thế nào, cuối cùng vẫn còn trong phạm vi khống chế được.

- Chẳng qua chỉ hy vọng Ủy viên Giang Nguyên đáng tin một chút. Bây giờ trong viện xuất hiện tình huống như vậy, hắn hãy đứng ở thế trung lập với cha của mình. Nếu không, hai bên liên kết lại với nhau, nội viện chúng ta sẽ phiền phức lớn.

Lâm y sư cũng gật đầu, cười khổ:

- Bất kể thế nào, chuyện này chúng ta đừng nên xen vào. Nội viện có quy củ của nội viện. Chúng ta không thể rối loạn trận cước được. Nếu chúng ta rối loạn, nội viện sẽ thật sự bị rối loạn.

- Ừm.

Vu y sư gật đầu đồng ý:

- Quả thật là như thế. Mặc dù Viện trưởng không có ở đây, nhưng chúng ta phải quản giáo thuộc hạ của mình cho thật tốt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK