Mục lục
Tuyệt Phẩm Thiên Y (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Đúng, là hướng này không sai.

- Bên kia?

Đám ủy viên Hội Đồng Viện đằng sau không nhịn được lại nhìn nhau một cái. Khu biệt thự bên kia hẳn ban Giám sát đã điều tra rồi thì phải.

Thấy nhóm người Chu y sư đang nhìn chằm chằm, La Dương Sinh đi theo liền hiểu được ánh mắt của các vị Ủy viên có nghĩa gì, không nhịn được lau mồ hôi, nói:

- Chu lão, bên này đúng là đã điều tra.

- Đã điều tra, vậy tại sao bọn họ...

Chu y sư cau mày càng chặt hơn, rồi nhìn hai vị Đại vu sư Châu Phi đen như than củi không chút do dự đi về phía khu biệt thự, sau đó nhẹ thở ra một hơi, không lên tiếng, tiếp tục đi theo.

Cũng không còn biện pháp nào cả, chỉ có thể tiếp tục xem ngựa chết thành ngựa sống thôi.

Hai người bước đến trước một căn biệt thự, nhìn nhau một cái, ánh mắt lóe lên sự vui mừng, lại vòng quanh biệt thự một vòng, lúc này mới đồng loạt gật đầu, rồi nhìn hai vị cao thủ ngoại viện bên cạnh, nói:

- Chính là chỗ này. Chúng tôi đã ngửi được mùi của ba người cần tìm, ở gần đây thôi, không có chỗ khác đâu.

- Nơi này?

Nhìn căn biệt thự trước mặt, đám người Chu y sư đều sửng sốt. Đây là biệt thự của Từ Khải Liễu. Điều này sao có thể?

La Dương Sinh cũng sửng sốt, vội vàng sải bước lên, hướng hai người nói:

- Chu lão, chúng tôi quả thật đã lục soát qua bên này. Không có.

Phiên dịch bên cạnh liền phiên dịch lại lời nói cho hai Đại vu sư nghe.

Nhưng rõ ràng hai người liền lắc đầu, khẳng định là biệt thự trước mặt.

Nhìn hai người cứ kiên trì, La Dương Sinh không khỏi ngây ra, sau đó nhìn sang đám người Chu y sư.

- Nếu bọn họ cứ khăng khăng là bên này, vậy chúng ta cứ lục soát lại một lần.

Mặc dù Chu y sư cảm thấy không đáng tin cậy, nhưng lúc này cũng chỉ có thể bất đắc dĩ nói.

- Vâng.

Nghe Chu y sư ra lệnh, La Dương Sinh không thể làm gì khác là dẫn mấy cao thủ ngoại viện tiếp tục tiến vào bên trong lục soát.

- Lão Chu, điều này không thể nào. Nơi này là chỗ ở của Viện trưởng, chẳng lẽ Chu Thế Dương lại nhốt đám người La y sư ở đây sao? Hơn nữa Ban giám sát cũng đã lục soát qua một lần.

Một vị y sư nhất phẩm cau mày nói.

- Tôi cũng cảm thấy không thể, nhưng nếu hai Đại vu sư đã ngửi được mùi mà đến đây, vậy thì chúng ta nên lục soát lại một lần.

Chu y sư nhìn hai Đại vu sư bên kia, nói:

- Dù sao hai người đó cũng đã triệu hóa ra tổ linh, sẽ không có chuyện nói bậy nói bạ.

Mọi người chờ không bao lâu, La Dương Sinh dẫn người của ban Giám sát và ngoại viện bước ra. Nhìn vẻ mặt chán nản của hai người, đám người Chu y sư biết được chỉ sợ đã thất bại.

- Chu lão, đúng là không tìm được. Chúng tôi đã tìm khắp nơi rồi.

La Dương Sinh bất đắc dĩ nói.

Chu y sư cau mày, sau đó nói:

- Thế có cơ quan hay là gì không?

- Chúng tôi đã kiểm tra qua một lần, đúng là không có phát hiện. Để chắc ăn, chỉ có thể mang đến một số công cụ dò xét.

La Dương Sinh cười khổ:

- Chẳng qua phải chờ hai ba tiếng.

Chu y sư cau mày, sau đó nhìn căn biệt thự, đột nhiên nói:

- Cậu thông báo cho Giang Nguyên biết một tiếng, xem có thể bảo hai Đại vu sư đến nơi khác tìm không?

- Vâng.

La Dương Sinh bước nhanh sang một bên, gọi điện thoại cho Giang Nguyên.

Rất nhanh, La Dương Sinh cúp điện thoại rồi trở về.

- Như thế nào?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK