Mục lục
Tuyệt Phẩm Thiên Y (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Được rồi, cảm ơn cô đã đưa tôi về...

Giang Nguyên cười gật đầu với Phan Hiểu Hiểu rồi mở cửa đi xuống xe.

Phan Hiểu Hiểu nhìn Giang Nguyên xuống xe đột nhiên nói:

- Ngày mai xong việc thì gọi điện cho tôi!

- A... Được... không sao, tôi sẽ gọi điện cho cô...

Sau khi Giang Nguyên hơi sửng ra liền mỉm cười. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra có lẽ hắn sẽ ở Bắc Kinh vài ngày. Trong mấy ngày nhàn rỗi này, có một địa chủ như Phan Hiểu Hiểu chăm sóc dĩ nhiên đáng tin hơi lão Chu nhiều.

Giang Nguyên vừa về đến phòng mình liền nhận được điện thoại của Phó Tỉnh trưởng La, bảo Giang Nguyên đến phòng ông một chuyến.

- Giang Nguyên... Ngày mai chúng ta sẽ đến thăm Trưởng phòng Dương. Cậu có còn phải chuẩn bị gì nữa không?

Lúc này vẻ mặt Tỉnh trưởng La không hề có chút thoải mái, vô cùng nghiêm chỉnh.

Giang Nguyên cười nhạt nói:

- Tỉnh trưởng yên tâm, những gì cần chuẩn bị tôi đã chuẩn bị cả rồi...

- Ồ... Vậy thì tốt, vậy thì tốt. Lần này rốt cuộc có thể thành được hay không, phải chờ đến ngày mai...

Phó Tỉnh trưởng La nhìn thấy vẻ bình tĩnh của Giang Nguyên cũng thở phào nhẹ nhỏm. Quen lâu như vậy, ông cũng biết trước nay Giang Nguyên làm việc luôn luôn có chừng mực, nếu Giang Nguyên có thể bình tĩnh như vậy thì khó có thể xảy ra chuyện gì lớn.

Nhưng rốt cuộc mọi chuyện có thành hay không còn phải xem vào vận may.

Tỉnh trưởng La thoáng thả lỏng cảm xúc. Lúc này ông chợt nghĩ đến một chuyện khác. Ông nhìn Giang Nguyên một chút, sau khi chần chờ một lúc, rốt cuộc ông cũng hỏi:

- Ở Bắc Kinh cậu cũng có bạn à? Tôi nghe lão Kỷ nói, bối cảnh bạn cậu cũng không nhỏ?

Dĩ nhiên Giang Nguyên hiểu Phó Tỉnh trưởng La muốn nói gì. Hắn lập tức cười nói.

- Đúng... Có một người bạn, ban nãy ra ngoài vừa khéo gặp nhau... Có điều cũng không thân lắm!

- Không thân lắm?

Phó Tỉnh trưởng La rõ ràng không tin lời Giang Nguyên lắm. Lão Chu nói không giống như vậy.

Có điều Phó Tỉnh trưởng La cũng không nói nhiều đến chuyện này. Ông chỉ như tùy tiện nói:

- Xe biển số V Kinh không thể là nhân vật đơn giản. Nhà cô ấy ở trong quân đội à?

- Á... Quân đội?

Lúc này Giang Nguyên cũng sửng sốt, sau đó nhìn về phía Phó Tỉnh trưởng La, trầm giọng nói:

- Cháu cũng không rõ ràng lắm ... Cháu chỉ biết cô ấy họ Phan...

- Họ Phan?

Phó Tỉnh trưởng La khẽ nhíu mày, đột nhiên ánh mắt khẽ ngưng lại như đang nghĩ đén điều gì đó. Ông ngoảnh đầu lại nhìn Giang Nguyên lắc đầu cười khổ nói:

- Nếu như tôi đoán không nhầm, có lẽ là cháu chắt nhà Tham mưu trưởng Phan...

- Tham mưu trưởng Phan?

Giang Nguyên nhíu này. Có thể được Phó Tỉnh trưởng La gọi là Tư lệnh Phan, chắc chắn cấp bậc không thấp. Hắn luôn muốn tạo dựng mối quan hệ với bên quân đội nhưng không ngờ, sợi dây này luôn nấp ở đây.

Phó Tỉnh trưởng La nhìn vẻ mặt nghi hoặc của Giang Nguyên thì mới thật sự tin Giang Nguyên không biết bối cảnh của đối phương.

Ông lập tức dở khóc dở cười giải thích nói:

- Thiếu tướng Phan Thiên Mục, Tham mưu trưởng quân khu Bắc Kinh... Cậu không biết à? Bắc Kinh này chỉ có một vị quan cao bên quân đội mang họ Phan! Trừ ông ấy ra không có người nào khác!

- Tham mưu trưởng quân khu Bắc Kinh...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK