Mục lục
Tuyệt Phẩm Thiên Y (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhìn vẻ cổ quái trong mắt của đối phương, Giang Nguyên tất nhiên biết đối phương đang nghĩ gì, đành cười nói:

- Gần đây tôi chỉ tiếp xúc với những dược vật có trong phương thuốc, rất nhiều dược vật khác cũng chưa tiếp xúc, cảm giác hơi xa lạ. Cho nên định đến Dược phòng vòng vo một chút, xem nhiều một chút, tìm lại cảm giác một chút.

- Vâng.

Mặc dù cảm thấy nghi ngờ, nhưng lý do dường như cũng hợp tình hợp lý, người phụ trách cũng không cách nào cự tuyệt, đành gật đầu cười nói:

- Được, không biết cậu muốn vào kho nào?

- Có mấy kho?

Giang Nguyên hỏi.

- Có ba kho, hạ phẩm, trung phẩm và thượng phẩm.

Người phụ trách do dự một chút, sau đó nói tiếp:

- Còn có mật kho.

Giang Nguyên gật đầu:

- Vậy được, tôi đến kho hạ phẩm xem trước.

- Vâng, Tiểu Ngô, dẫn Trưởng phòng Giang đến kho hạ phẩm.

Bước vào kho hạ phẩm, lúc này Giang Nguyên mới phát hiện kho này thật là lớn.

Tiểu Ngô đi cùng là một y sĩ thực tập hơn hai mươi tuổi, thấy Giang Nguyên nhìn chung quanh, liền nhỏ giọng giới thiệu:

- Trưởng phòng Giang, nơi này có hơn một ngàn loại dược, chia thành tám khu. Mỗi khu cất giữ mấy trăm loại dược. Mỗi cái tủ ở đây có mười ngăn kéo, trong mỗi ngăn kéo có từ năm ngàn đến một trăm ký dược liệu.

Dứt lời, Tiểu Ngô mỉm cười lấy lòng, hỏi:

- Không biết Trưởng phòng Giang muốn xem những gì?

- A, tôi chỉ tùy ý xem qua một chút thôi.

Giang Nguyên cười khan. Hắn nào biết nên chọn loại nào, chỉ là muốn đến kho dược tìm chút vận may thôi.

Thấy Giang Nguyên cười, Tiểu Ngô ngược lại là một người cơ trí, liền đưa qua một cái máy tính bảng, nói:

- Trưởng phòng Giang, ở đây có tất cả ghi chép về dược liệu. Anh muốn xem cái nào thì cứ xem. Tất cả các loại dược đều có đánh số thứ tự, kiểm tra rất thuận tiện.

- Vâng, cảm ơn.

Cầm lấy máy tính bảng, Giang Nguyên hài lòng gật đầu:

- Tiểu Ngô, cậu bận chuyện gì thì cứ đi làm đi, tôi chỉ tùy tiện nhìn qua một chút là được.

- Được, Trưởng phòng Giang, anh cứ tự nhiên. Có gì thì cứ bấm nút gọi, tôi sẽ đến ngay.

Tiểu Ngô gật đầu, sau đó bước nhanh ra ngoài.

Còn lại một mình Giang Nguyên trong một căn phòng lớn đầy tủ. Hắn nhẹ thở dài, hy vọng có thể tìm được chút gì đó ở đây. Nếu phải đến kho trung phẩm hoặc thượng phẩm để tìm, giá hắn bỏ ra chắc không hề rẻ.

Chỉ suy nghĩ một chút thôi Giang Nguyên đã cảm thấy nhức nhối rồi.

Từ kho hạ phẩm đi ra, mặc cho Giang Nguyên đã luyện tập Ngũ Cầm Hí rất nhiều, cũng chỉ cảm thấy eo mỏi lưng đau.

Có hơn một ngàn loại dược, hắn đều phải thử qua một lần. Nhưng mặc cho hắn ném Thần Thú Bát vào trong ngăn kéo hay là cho dược vật vào bát, Thần Thú Bát một chút mặt mũi cũng không cho, chẳng chút phản ứng nào cả.

Chỉ có thể buồn rầu bước ra khỏi kho thuốc hạ phẩm.

Bước ra khỏi kho thuốc, thấy người phụ trách và Tiểu Ngô đang đứng chờ, Giang Nguyên hơi sửng sốt một chút.

Sắc mặt của hai người này có chút quái dị, khi thấy Giang Nguyên bước ra, nụ cười trên mặt lại càng đậm, đầu cúi xuống thấp hai phần. Chủ nhiệm La chắp tay nói:

- Trưởng phòng Giang, chúc mừng, chúc mừng. Tôi cũng vừa mới biết chuyện vui này. Xin đừng trách, đừng trách.

- Chuyện vui?

Giang Nguyên ngẩn người, ngạc nhiên hỏi:

- Chuyện vui gì?

- A, cậu còn chưa biết sao? Vừa nãy hội Viện ủy đã ra thông báo, chính thức bổ nhiệm cậu làm Ủy viên chính thức hội Viện ủy.

Chủ nhiệm La vội vàng trả lời.

- Sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK