Mục lục
Tuyệt Phẩm Thiên Y (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tuyên Năng cười lạnh một tiếng, ánh mắt lại đảo qua mọi người lần nữa, sau đó dừng lại ở Tuyên Lâm ngồi cách đó không xa, tức giận nói:

- Tuyên Lâm... Ông em thật tốt của tôi, chú có định giải thích kỹ càng một chút hay không?

- Tuyên Lâm?

Mọi người đồng loạt sửng sốt, sau đó cũng đảo mắt nhìn về phía Tuyên Lâm ngồi một bên, vẻ mặt đều lộ vẻ kinh ngạc và nghi hoặc.

- Tuyên Năng... Ý của anh là gì? Dựa vào đâu mà anh bắt tôi phải giải thích?

Lúc này Tuyên Lâm cũng sửng sốt, nhìn thấy tất cả mọi người đang nhìn mình, lúc này mới kịp phản ứng, hai mắt trừng lớn, lạnh lùng nhìn về phía Tuyên Năng.

Nghe thấy lời này của Tuyên Lâm, hai mắt mọi người đều không nhịn nổi chớp chớp. Dường như Tuyên Lâm này cũng có chút không ổn. Ngày thường, không thể nói tất cả mọi người đều vô cùng cung kính với trưởng tộc nhưng cũng có sự kính trọng đầy đủ. Mà thường ngày Tuyên Lâm này là người rất khiêm nhường, đối với vị trưởng tộc là anh ruột cũng càng tôn kính, sao đột nhiên lại lộ vẻ thế này? Dường như đã hoàn toàn không coi trưởng tộc vào đâu nữa vậy?

- À...

Tuyên Năng cười khẽ một tiếng, cũng không nói gì nhiều thêm, chỉ nhìn Tuyên Lâm, lạnh nhạt đáp:

- Chú đừng bảo tôi là lần này con rể đột nhiên bị Ban giám sát hạ lệnh hợp tác điều tra không có liên quan chút gì tới chú đấy!

- Hắn bị hạ lệnh hợp tác điều tra thì liên quan gì tới tôi chứ?

Tuyên Lâm cười lạnh một tiếng, đứng dậy nhìn Tuyên Năng, nói:

- Tuyên Năng, chẳng lẽ ông thật sự tưởng rằng một Giang Nguyên nho nhỏ có thể che chở cả đời nhà họ Tuyên chúng ta được sao?

- Hừ... Anh lại ngây thơ tới vậy? Một thằng ranh hai mươi mấy tuổi chưa ráo máu đầu đáng là gì? Gặp chuyện không may cũng là chuyện sớm muộn thôi...

Nói tới đây, Tuyên Lâm giễu cợt, cười lạnh nói to:

- Tuyên Năng... Anh thật không đủ tư cách đứng ở vị trí tộc trưởng này. Chẳng lẽ nhà họ Tuyên chúng ta lại phải theo bước anh, đặt hết hy vọng vào một người à?

- Mày... Quả thật là mày...

Nghe thấy lời này của Tuyên Lâm, Tuyên Năng đứng phắt dậy, run giọng nói:

- Tao đã sớm dặn dò nhà họ Tuyên từ trên xuống dưới không được tiết lộ việc này ra ngoài. Mà mấy ngày trước đây mày đến tìm tao, thậm chí còn nói một hồi, bảo tao không đưa Hồng Vân Đan cho mày, còn nói tao có thể ở lại bao lâu... Xem ra mày đã có quyết định rồi? Xem ra quả nhiên là bởi mày nên Ban giám sát có chứng cứ để thường vụ Viện ủy hội Thiên Y viện thông qua lệnh hợp tác điều tra đúng không?

- Ha ha...

Nghe thấy Tuyên Năng nói vậy, Tuyên Lâm đột nhiên ngửa đầu cười phá lên, một lúc mới dừng lại, vui vẻ nhìn Tuyên Năng, lạnh lùng trả lời:

- Nếu là tôi thì đã sao?

- Giang Nguyên kia đã sớm bị nhiều Thiên y sư ghét rồi. Nếu không thì ông nghĩ không ai ủng hộ, Ban giám sát có thể điều tra hắn sao? Hừ...

Tuyên Lâm cười lạnh một tiếng, nói:

- Tôi cũng không giống như ông. Ít nhất tôi cũng giữ một đường lui cho nhà họ Tuyên chúng ta. Cho dù không có Giang Nguyên, nhưng sau này chúng ta còn có nhân vật cấp bậc Thiên y sư làm chỗ dựa, cũng mạnh mẽ chẳng kém gì Giang Nguyên đâu nhỉ?

- Mày... Giỏi lắm, quả nhiên là mày...

Tuyên Năng hét lớn một tiếng giận dữ, nói với mọi người bên cạnh:

- Người đâu, bắt nó lại cho tôi!

Lúc này có hai cao thủ nhà họ Tuyên nhảy vọt ra, đi về hướng Tuyên Lâm.

Chẳng qua còn vừa mới tới trước mặt Tuyên Lâm, chưa được mấy chiêu đã bị hai chưởng của Tuyên Lâm đẩy ra dễ dàng...

Nhìn cảnh này, sắc mặt mọi người nơi này đều thay đổi hẳn. Tuyên Năng cũng tái mặt, kinh ngạc nói:

- Mày đã đột phá Thiên vị?

- Haha...

Nhìn biểu hiện kinh nghi của Tuyên Năng và mọi người, Tuyên Lâm ngửa đầu đắc ý cười to, giống như hết sức thích ý, sau đó thong thả nói:


- Dĩ nhiên, nếu không, anh cho là tôi thật muốn dựa vào anh sao? Haha, Tuyên Năng, anh nghĩ rằng không cho tôi Hồng Vân Đan là có thể áp chế tôi sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK