Mục lục
Tuyệt Phẩm Thiên Y (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai tiên sinh ngoại viện nhìn thấy đám người của Bộ lạc Vu sư đi xa thì thở phào nhẹ nhõm, rồi lại nhìn về phía đám Giang Văn Ba với sắc mặt cổ quái.

Hai vị tiên sinh ngoại viện còn chưa biết đấy là Tuyệt Y Đường, càng không biết Giang Văn Ba chính là đường chủ Tuyệt Y Đường luôn ở trong tối đối kháng với Thiên Y viện. Họ chỉ tràn đầy kinh ngạc nghĩ, chẳng phải nghe đồn Giang Nguyên là đồ tôn của Nguyên Bân tiên sinh sao?

Nghĩ tới đây, hai vị tiên sinh lén liếc nhìn Giang Văn Ba, sau đó lại nhìn Giang Nguyên. Trong lòng họ thầm gật đầu, hai người này đúng là giống nhau, chắc đúng là cha con. Nhưng vị này sao chưa chết, sao Giang Nguyên lại đối xử với cha hắn như vậy? hình như có vẻ không đúng cho lắm? Còn nói gì mà chuyện của Thiên Y viện không liên quan đến đối phương... Đệ tử của Nguyên Bân tiên sinh không phải cũng là thành viên Thiên Y viện sao? Sao có thể là người ngoài được?

Hai tiên sinh trong lòng tràn đầy nghi hoặc. Giang Văn Ba cũng nhìn bóng lưng đám người Bộ lạc Vu sư rời đi, thu lại ánh mắt kinh ngạc, sau đó cười khan nhìn về phía Giang Nguyên. Đối mặt với đứa con trai này, ông đúng là có chút áy náy; cho nên nhìn Giang Nguyên, đối mặt với sự lạnh lùng của Giang Nguyên, đường đường là Đường chủ Thiên Y viện mà cũng hơi bó tay.

“Tít... Tiêu hao năng lượng 11%... Tích lũy năng lượng Cửu Vĩ đuôi thứ chín...”

Trong đầu Giang Nguyên vang lên tiếng thông báo. Hư ảnh Cửu Vĩ sau lưng Giang Nguyên nhanh chóng tan đi. Vai trái luôn nóng rực cũng dần trở lại bình thường. Giang Nguyên hơi hiếu kỳ nhìn Thần thú bát trong tay, sau đó mới nhìn về phía Giang Văn Ba phía đối diện, mắt lóe lên một cái rồi mới trầm giọng lên tiếng nói:

- Nơi này Thiên Y viện tôi trú đóng, xin hãy mau chóng rời đi!

Lúc Giang Văn Ba đi, vẻ mặt vừa cổ quái, vừa ảm đạm, lại có chút kiêu ngạo...

Cho dù là ai có con trai như Giang Nguyên đều đáng để kiêu ngạo. Nhưng vì thái độ của Giang Nguyên dành cho ông, nên tương đối ảm đạm.

Một người thanh niên đeo kính gọng đen quay đầu nhìn Giang Văn Ba vẻ mặt cổ quái ngồi ở hàng ghế sau, trong lòng cũng thầm thở dài. Gã đã theo bên người Giang Văn Ba rất nhiều năm, dĩ nhiên biết rõ tâm trạng lão gia của mình bây giờ như thế nào. Gã chần chờ một chút, vẫn thấp giọng hỏi:

- Lão gia... Giờ chúng ta về nước hay là?

- Ồ?

Giang Văn Ba ngẩng đầu lên, sau đó cau mày trầm ngâm một chút, lắc đầu nói:

- Không... Chúng ta tiếp tục ở lại đây. Cho người theo sát bên này, xem tình hình như thế nào! Thần thú bát kia rơi vào tay Giang Nguyên, chỉ e Bộ lạc Vu sư sẽ không từ bỏ ý đồ!

- Bảo người chúng ta chuẩn bị sẵn sàng, nếu thiếu gia có chuyện, lập tức tiến hành tiếp viện!

Người thanh niên gật đầu một cái, sau đó nói với tài xế bên cạnh:

- Trở về khách sạn!

Lúc này sắc mặt Giang Nguyên cũng ngưng trọng, nhìn về phía Lý Minh dặn dò:

- Tiếp theo yêu cầu ngoại viện và cảnh vệ tăng cường bảo vệ và tuần tra, tránh để Bộ lạc Vu sư không cam lòng phản kích.

Lý Minh gật đầu một cái, tỏ ý đã hiểu. Lúc này anh nhìn Giang Nguyên, không biết là nên bội phục, hay là nên thế nào... Dù sao trong ánh mắt anh ta cũng tràn đầy kính ngưỡng.

Tế tư Tổ linh của Bộ lạc Vu sư gần như đã dốc toàn bộ sức mạnh đến gây rắc rối, muốn cướp đồ. Trận thế như vậy, cho dù cao thủ ngoại viện dốc hết sức, trên địa bàn người khác cũng không dễ gì ứng phó được. nhưng... Giờ chỉ một mình Trưởng ban Giang, không chỉ đuổi toàn bộ cao thủ của Bộ lạc Vu sư đi, hơn nữa còn cướp được chí bảo truyền thừa trong tay đối phương. Oai phong như vậy, thực sự... thực sự chưa từng nghe thấy.

Sau khi đáp lại một tiếng, Lý Minh tràn đầy cung kính đi nhanh ra ngoài dặn dò.

Lúc này hai vị tiên sinh ngoại viện đang sáp lại gần nhau, vẻ mặt vô cùng cổ quái. Mọi người đều biết giờ Hội đồng viện đang có chút ngăn cách với Trưởng ban Giang Nguyên, nhưng vị Trưởng ban Giang này vô cùng oai phong, ở nước ngoài mà còn thể hiện được oai phong của Thiên Y viện, thật sự...

Lúc này Lý Minh bước đến, sau khi dặn dò hai người vài câu, hai người gật đầu một. Một trong hai vị tiên sinh chần chừ một chút rồi cười nói:


- Chủ nhiệm Lý... Lần này Trưởng ban Giang thể hiện oai phong lớn như vậy, ban nãy chúng tôi đã báo việc này với Viện rồi, không biết Viện sẽ xử lý như thế nào?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK