Mục lục
Tuyệt Phẩm Thiên Y (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhìn hai người bày ra bộ dạng như vậy, gã phù thủy đầu đội lông chim kia liền biến sắc, quơ thanh trượng trong tay, mắng to:

- Ai cha, chẳng lẽ chúng ta còn sợ các người sao? Hai người có biết đây là địa phương nào không? Cái gì…cái gì rượu mời không uống…uống rượu phạt.

Bla…bla….bla…đám pháp sư bên cạnh lập tức vung mộc trượng, thanh lao uy hiếp sang bên này.

Thua người chứ không thua trận trước giờ là phong cách của Thiên Y Viện. Tuy nói khí thế của đám đại pháp sư rất dọa người, nhưng cao thủ ngoại viện của Thiên Y Viện cũng đồng loạt kêu lên một tiếng, bước lên trước một bước, đứng ở thế đối lập với đối phương.

Đám phù thủy cấp thấp đứng phía sau đám phù thủy cấp cao thấy vậy cũng đồng loạt xông tới, không chút yếu thế giơ thanh mộc trượng trong tay, trợn mắt há mồm, năm sáu chục người áp đảo nhóm người Giang Nguyên.

Quân đoàn trưởng quân đoàn 11 bên kia đã sớm phát hiện không ổn, thấy vậy lập tức gầm lên, vung tay vẫy trăm binh lính có trang bị vũ trang đầy đủ, trong nháy mắt khí thế dâng lên như ban đầu.

Trong lúc hai bên đang giương nanh múa vuốt, chỉ còn lại Giang Nguyên và thầy tế tổ linh đứng đối diện, nhìn chằm chằm vào nhau.

Đứng một hồi, thấy đối phương không có ý định nhúc nhích, thầy tế tổ linh nhẹ nhàng giơ thanh mộc trượng, ra hiệu đám phù thủy đang nhao nhao phía sau dừng lại.

Giang Nguyên cũng nhẹ nhàng giơ tay một cái, các cao thủ ngoại viện cùng với các binh lính cũng đều thu động tác, lui về sau một bước.

- Trưởng phòng Giang, cậu hãy nghĩ lại đi. Nếu trả lại thần thú chi linh cho bộ lạc phù thủy chúng ta, chúng ta sẽ xem cậu còn hơn thượng khách.

Thầy tế tổ linh nhìn Giang Nguyên, trầm giọng nói.

Giang Nguyên lạnh lùng lắc đầu:

- Những chuyện khác có thể thương lượng, còn chuyện này thì không.

Thấy Giang Nguyên vẫn cự tuyệt, ánh mắt thầy tế tổ linh nheo lại, chậm rãi hít một hơi thật sâu, nhìn chằm chằm Giang Nguyên một hồi, sau đó một lần nữa lên tiếng:

- Đã như vậy, Trưởng phòng Giang hãy gia nhập bộ lạc phù thủy chúng ta, đứng đầu các Đại pháp sư, dưới một người trên vạn người. Toàn bộ kim cương, mỏ vàng, vũ trang, tất cả tài nguyên ở Châu Phi sẽ thuộc về cậu, như thế nào?

Thầy tế tổ linh vừa dứt lời, đám Đại pháp sư bên cạnh đều biến sắc nhìn chằm chằm thầy tế tổ linh. Tất cả phù thủy đều biết cam kết của thầy tế là đại diện cho cái gì.

Châu Phi thoạt nhìn chẳng khác nào một vùng đất cằn cỗi, nhưng bảo tàng ẩn bên dưới lại đếm không xuể, không nói đến những khu sản xuất kim cương lớn nhất toàn cầu, nội những mỏ vàng không cũng đủ khiến cho người ta phải nóng mắt. Chỉ cần nắm trong tay một khu khai thác mỏ thôi cũng giúp cho người đó leo lên bảng xếp hạng những người giàu nhất thế giới rồi.

Mà những mỏ kim cương, mỏ vàng này đều ở Châu Phi.

Tuy nói bộ lạc phù thủy có quyền nắm trong tay những thứ này, nhưng cũng không phải là tài sản mà các Đại pháp sư có thể chạm vào. Chỉ có thầy tế tổ linh mới có thể nắm chúng trong tay. Những thứ này đúng là đủ để cho tất cả mọi người phải nóng mắt.

Cho nên, khi thầy tế tổ linh nói ra những thứ này, tất cả đại pháp sư đều không nhịn được mà nuốt nước miếng.

Tất cả các cao thủ Thiên Y Viện cũng vậy. Ai cũng biết mỏ kim cương và mỏ vàng ở Châu Phi đại diện cho cái gì. Có một cái thôi cũng dùng cả đời chưa hết. Cuộc sống như vậy ai mà không mong muốn chứ. Nhưng cuối cùng vẫn có một người không muốn.

Tất cả mọi người đều dồn ánh mắt nhìn Giang Nguyên.

- Xin lỗi, thầy tế tổ linh, tôi xin được từ chối.

Giang Nguyên ngẩng đầu nói. Nếu nói hắn không động tâm với những thứ này thì là giả. Chỉ cần có một hai mỏ kim cương hay mỏ vàng, cả đời này không cần lo lắng nữa. Nhưng so sánh với Cửu Vĩ Thiên Hồ, chúng lại chẳng đáng là gì. Cửu Vĩ là gốc rễ của hắn. Không có Cửu Vĩ, hắn chẳng là gì cả. Hơn nữa, đối với Giang Nguyên mà nói, bảo hắn rời bỏ quê hương đất nước của hắn, hắn không thể nào làm được. Từ lúc hắn gia nhập Cô Lang, hắn đã quyết định, cả đời này chỉ thuộc về Hoa Hạ, thuộc về vùng đất đầy máu lửa, không có bất kỳ thay đổi.

Cho nên, hắn cũng không do dự hay chần chừ, trực tiếp từ chối đề nghị của thầy tế.

Nghe Giang Nguyên từ chối, cho dù là thầy tế cũng không nhịn được mà sửng sốt. Ông ta không nghĩ đến đối phương lại dứt khoát từ chối như vậy, một chút cũng không cần suy nghĩ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK