Mục lục
Tuyệt Phẩm Thiên Y (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Thế nào? Tình hình còn tốt chứ?

Nhìn Giang Nguyên chậm rãi đi vào, Lưu Mộc Dương ngừng bút trong tay, nhìn về phía hắn, cười hỏi.

Giang Nguyên nhún vai, ngồi xuống ghế sa lon, đưa tay nhận ly trà thư ký của Lưu Mộc Dương vừa chuyển tới, nhấp khẽ một ngụm, sau đó nhìn đối phương ra ngoài đóng cửa lại rồi, khóe miệng mới lộ một tia cười lạnh nhạt, lắc đầu nói:

- Đám người Hồ Giang coi như cũng thuận lợi. Phía bên tôi thật ra thoáng có chút phiền phức.

- Phiền phức?

Lưu Mộc Dương ngẩn ra, sau đó như nghĩ tới điều gì đó, chậm rãi gật đầu nói:

- Là phía lão Chu phải không?

- Đúng... Trừ vị Thiên y sư Chu Thế Dương này ra, ai lại không nể mặt vị thành viên Viện ủy hội mới, chúa cứu thế như tôi chứ?

Giang Nguyên cũng vẫn bình tĩnh, vừa nhấp một ngụm trà, buông chén nhìn Lưu Mộc Dương, khẽ cười nói:

- Chẳng qua tôi cũng cảm thấy thái độ của Thiên y sư Chu Thế Dương thật ra hơi kỳ quái... Cho dù không định nể mặt tôi nhưng tôi đã gọi điện hẹn ông ta nhiều lần, lấy cớ cho qua thì cũng thôi... Lần này lại rất dứt khoát, bảo thư ký nói là đi toilet rồi...

Hai hàng lông mày rậm của Lưu Mộc Dương hơi nhíu lại, nhìn Giang Nguyên một chút, thoáng chần chừ rồi gật đầu nói:

- Hôm nào tôi đi hẹn ông ta!

Nghe thấy lời này của Lưu Mộc Dương, Giang Nguyên chậm rãi gật đầu, thản nhiên cười nói:

- Vậy thì phiền bộ trưởng rồi...

Lưu Mộc Dương lên tiếng, lại nhìn Giang Nguyên một chút, đột nhiên nở nụ cười:

- Hình như cậu còn gì muốn nói phải không?

- Mấy ngày trước tôi đã... Hàn huyên với Giang Nguyệt Minh...

Thật ra Giang Nguyên cũng không e ngại nhìn Lưu Mộc Dương, trong mắt chợt lóe sáng khác thường, nói:

- Chuyện năm đó, kết quả bên kia phân tích là hiện trong Thiên y sư hẳn có ít nhất hai người tham gia việc này!

Nhìn ánh mắt Giang Nguyên, lông mày Lưu Mộc Dương lại từ từ nhíu chặt, trầm mặc một lúc rồi gật đầu nói:

- Nếu phía y sư Nguyên Bân nói vậy thì tất nhiên là có lý của nó!

- Năm đó, y sư Nguyên Bân đã là thành viên Viện ủy hội, chỉ cách Thiên y sư một bước. Mà có thể lấy Long Sơn làm bẫy rập, bày ra đại cục như thế, năm đó ít nhất phải có mấy thành viên Viện ủy hội tham gia vào, thậm chí không loại trừ có cả thành viên thường vụ uy của Viện ủy hội tham lúc đó tham gia...

Nói tới đây, Lưu Mộc Dương thản nhiên nhìn về phía Giang Nguyên, nói:

- Chẳng qua tình hình lúc đó rất phức tạp, đang đến lúc sắp thay đổi, cho nên không ai ngờ được lại có người bố cục như vậy... Cho nên năm đó mặc dù Ban giám sát điều tra hết sức nhưng vẫn không tra ra được bất cứ kết quả nào.

- Hiện tại hồi tưởng lại, lúc đó quả thật có rất nhiều sơ hở... Nếu tính thực ra thì trong đó...

Khuôn mặt Lưu Mộc Dương nghiêm trọng hẳn, chậm rãi thở dài lắc đầu nói:

- Kể cả viện trưởng cũng có hiềm nghi... Mà lúc ấy tôi chỉ là thành viên Viện ủy hội, chẳng qua nằm trong Giám sát bộ... Cho nên trong thành viên thường vụ Viện ủy hội hiện tại, xem như tôi bị hiềm nghi ít nhất.

- Nhưng mấy vị còn lại, quả thật đều có hiềm nghi dính dáng đến...

- Bởi nguyên nhân đó, ý của viện trưởng cũng là như vậy, do tôi phụ trách chủ trì công việc, còn công việc điều tra cụ thể do cậu tới tiến hành! Sau đó tôi và viện trưởng sẽ ủng hộ cho cậu! Cho nên cậu không cần phải e ngại gì cả...

Thấy ánh mắt Lưu Mộc Dương sáng quắc nhìn mình, Giang Nguyên gật mạnh đầu. Nói thật, đối mặt với vị Thiên y sư cấp năm trước mắt, hắn cũng từng phân tích qua mấy lần, quả thật giống như lời Lưu Mộc Dương nói, là người có hiềm nghi nhỏ nhất, cũng là người không có lý do gì làm thế. Nghe thấy hiện tại Lưu Mộc Dương thẳng thắn nói vậy, hắn cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm. Dưới tình huống trước mắt, cũng chỉ có thể lựa chọn tin tưởng đối phương. Không có Lưu Mộc Dương, cuộc điều tra này căn bản không thể tiến hành.

Lập tức, Giang Nguyên cũng nhìn thẳng Lưu Mộc Dương, trầm giọng nói:


- Tôi cũng hiểu việc này... Chẳng qua phân tích tình hình trước mắt, Thiên y sư Chu Thế Dương có hiềm nghi lớn nhất dính líu tới việc này... Y sư Nguyên Bân mất tích, chiếm được lợi ích lớn nhất là ông ta. Nếu y sư Nguyên Bân không mất tích, không trống một vị trí thành viên Viện ủy hội, Chu Thế Dương cũng không có tư cách tiến vào Viện ủy hội, sau đó mấy năm trước đạt tới vị trí Thiên y sư...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK