Mục lục
Tuyệt Phẩm Thiên Y (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này sắc mặt Lý Khải cũng vô cùng ngưng trọng, nhìn Hồ Giang nói:

- Chúng tôi cũng không biết... Hai ngày nay Phòng 3 chúng tôi đã ngừng điều tra Giang Nguyên... Chúng tôi cũng không nhận được bất kỳ tin tức gì...

- Các anh cũng không nhận được tin tức gì sao?

La Dương Sinh sững sốt một chút, kinh ngạc nói:

- Vậy sao Hội đồng viện lại hạ lệnh bắt giữ Giang Nguyên?

Mấy người Phòng 2 và Phòng 3 đều biến sắc, sau khi nhìn nhau một cái Lý Khải trầm giọng nói:

- Trưởng ban đâu? Phải đi hỏi thử Trưởng ban...

Hồ Giang chậm rãi lắc đầu nói:

- Không liên lạc được Trưởng ban...

- A... Thư ký thì sao?

- Cũng không liên lạc được... Bên văn phòng nói hôm trước Trưởng ban qua bên Viện trưởng, sau đó thì không thấy quay lại...

Sắc mặt Hồ Giang âm trầm nói:

- Nhưng bên Văn phòng cũng nói không thấy Trưởng ban, hình như Viện trưởng giờ cũng không ở trong viện!

- A...

Mấy người bên cạnh nghe thấy những lời này thì chết lặng. Sau đó La Dương Sinh đột nhiên chợt ngẩng đầu, nhìn về phía mọi người, lạnh giọng nói:

- Dựa theo quy định, chúng ta không nhận được lệnh của Trưởng ban, với những lệnh bắt giữ Ủy viên Hội đồng viện không thông qua Ban giám sát chúng ta... Cho dù thế nào, không có Trưởng ban phê chuẩn, không có Ban giám sát chúng ta thẩm hạch... Không ai có quyền bắt giữ Ủy viên Hội đồng viện!

La Dương Sinh vừa nói ra lời này, lúc này Lý Khải ở bên chần chờ nói:

- Nhưng... Đây là lệnh của Hội đồng viện, có lẽ không phải giả đâu. Nếu là lệnh của Hội đồng viện, như vậy hẳn phải có Trưởng ban ra mặt mới đúng...

- Giờ Trưởng ban không có ở đây...

Sắc mặt Hồ Giang âm trầm, ngẩng đầu nhìn về phía mọi người, nói:

- Không liên lạc được với Trưởng ban, chuyện này rất không bình thường... Hơn nữa vào lúc này, Ủy viên Giang Nguyên vừa mới bên ngoài trở về đã hạ lệnh bắt giữ, chuyện này rất không bình thường...

Nói đến đây, di động của Hồ Giang đột nhiên vang lên.

Hồ Giang cầm điện thoại lên, nghe bên kia nói mấy câu xong thì sắc mặt xanh mét, nhìn về phía mọi người, trầm giọng nói:

- Tôi vừa mới cho người xác nhận, giờ Viện trưởng và Trưởng ban không liên lạc được. Liêu tổng hình như hai ngày nay cũng không lộ diện... Chỉ có hai vị Chu Thế Dương và Ninh Hán Dân ở viện... Còn La lão y sư La Thiên Minh, cùng hai vị Vu Phượng Minh, Lý Thiên Phúc thân thiết với Giang Nguyên lúc này cũng không liên lạc được...

- Cái gì?

La Dương Sinh bỗng nhiên kêu lên một tiếng kinh ngạc, sắc mặt đột nhiên xanh mét giống như Hồ Giang.

- Thế này...

Hai người Lý Khải bên cạnh lúc này cũng mặt đầy kinh ngạc, thất thanh nói:

- Chẳng lẽ... chẳng lẽ xảy ra vấn đề gì?

Lý Khải vừa mới nói xong thì lập tức lắc đầu, nói:

- Không thể nào... Đây tuyệt đối không thể nào...

- Không thể không thể nào...

Hồ Giang nhìn La Dương Sinh bên cạnh, sau đó nhìn về phía Lý Khải, nói:

- Vốn đây là cơ mật, nhưng giờ tôi phải tiết lộ cho hai người...

Lý Khải và Tiền Quân nhìn nhau, Tiền Quân đột nhiên lên tiếng, nói:

- Chẳng lẽ... Chuyện liên quan đến Long Sơn?

- Đúng... Căn cứ điều tra của chúng tôi, hai vị Chu Thế Dương và Ninh Hán Dân có liên quan đến chuyện Long Sơn năm đó... Gần đây Viện trưởng và Trưởng ban luôn chuẩn bị cho chuyện này, có điều điều tra vẫn chưa hoàn thành xong...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK