Mục lục
Tuyệt Phẩm Thiên Y (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong cánh cửa nhỏ là một nhà vệ sinh nhỏ. Bên trong không có dụng cụ tắm rửa. Giang Nguyên cầm một cái xô đã chuẩn bị trước, hứng một xô nước ấm, dội từ trên đầu xuống, sau đó dùng sữa tắm bôi lên toàn thân rồi lại dùng hai thùng nước ấm dội một lượt nữa. Lúc này hắn mới cầm khăn lông lau khô toàn nhân, nhanh chóng bước ra ngoài.

- Giang Nguyên đã ở trong mật khố hai ngày rồi...

Ngô y sư khẽ cau mày, quay đầu nhìn ánh mặt trời rực rỡ ngoài cửa sổ, tâm trạng không thể nào rực rỡ được như ánh mặt trời. Sắc mặt ông hơi lo âu. Lần này ông đem tất cả vốn liếng đặt vào Chu Hạo Bình rồi. Nếu lần này Giang Nguyên vẫn có thể qua được ải, thậm chí có thể lấy được vị trí Ủy viên thường vụ này, tình cảnh của ông thật sự hơi lúng túng.

Tuy là thành viên của Hội đồng viện thì không cần phải sợ Ủy viên thường vụ trên một cấp, nhưng đắc tội với một vị Ủy viên thường vụ cũng không phải chuyện gì tốt, đó là chưa nói hiện tại trong Ủy viên thường vụ ông không hề có chỗ dựa nào thật sự.

Vốn ông nghĩ là, có thể đưa Chu Hạo Bình lên chức, một khi Chu Hạo Bình thuận lợi lên chức, với những sức lực mà ông đã bỏ ra, sau này Chu Hạo Bình sẽ chiếu cố ông nhiều hơn. Nhưng nếu thật sự xảy ra sai sót gì thì chẳng khác nào đã uổng công đắc tội Giang Nguyên. Hơn nữa mọi người không cần nghĩ cũng biết, nếu lần này Giang Nguyên lên chức, vậy mười năm sau, tỷ lệ Giang Nguyên lên làm viện trưởng chắc chắn 7, 80% rồi.

Đắc tội với một Ủy viên thường vụ không phải chuyện gì lớn. Nhưng đắc tội Viện trưởng thì chẳng phải chuyện gì thoải mái. Một Ủy viên Hội đồng viện không được Viện trưởng vừa mắt, vậy thì địa vị sẽ gặp phải rất nhiều nguy cơ.

Chu Hạo Bình nhìn vẻ lo âu lóe lên trong mắt Ngô y sư thì không thèm để ý, cất cao giọng cười, nói:

- Lão Ngô... Anh thật sự sợ thằng nhãi này có thể vượt qua ải này à?

- Đây không phải sợ... Chẳng qua là dường như lần nào thằng nhãi này cung có thể... Tôi chỉ hơi lo lắng...

Ngô y sư còn chưa nói xong đã bị Chu Hạo Bình cười lớn cắt ngang:

- Haha... Lão Ngô, anh đúng là càng già càng nhát gan... Chuyện này có thể sao? Chẳng lẽ anh không biết chuyện này khó thế nào sao?

- Khảo hạch này không những kiểm tra những kỹ thuật học thức truyền thống trong viện ta, mà còn kiểm tra cả những kỹ thuật các lĩnh vực tiên tiến nhất trên thế giới... Khảo hạch y sư tam phẩm còn dễ, căn bản của thằng nhãi này tuy không tệ, cộng thêm nỗ lực bổ sung kiến thức vài mấy ngày có lẽ còn có chút cơ hội vượt qua được. Nhưng y sư nhị phẩm, y sư nhất phẩm kia, khảo hạch như thế nào, chẳng lẽ anh còn không hiểu?

- Nếu không mài dũi và nghiên cứu mấy chục năm, không chuẩn bị kỹ lưỡng ba, năm tháng, anh cảm thấy thằng nhãi này có cơ hội vượt qua khảo hạch y sư nhị phẩm sao?

- Đừng nói tới y sư nhất phẩm... Lúc đầu anh khảo hạch y sư nhất phẩm cũng phải thi ba lần mới qua, ba lần khảo hạch này anh đã chuẩn bị bao lâu? Trong cuộc khảo hạch kia kiến thức rộng nhường nào chẳng lẽ anh đã quên sao?

Trên mặt Chu Hạo Bình nở nụ cười nhạt chế giễu, lãnh đạm cười lạnh nói:

- Nếu khảo hạch này dễ qua như vậy, anh nói sao trong gần trăm năm qua, số y sư nhất phẩm của viện ta trước giờ chưa vượt qua chín người?

- Haha... Hahaha...

Gần như tất cả mọi người đều nghĩ vậy, cho dù là y sư La Thiên Minh cũng nghĩ như vậy. Nhưng chẳng qua do ông còn ôm chút ảo tưởng với những điểm thần kỳ của đệ tử mình trước đây cho nên vẫn còn chút ảo tưởng.

Không một ai có thể tin, Giang Nguyên mới chỉ nhập môn ba bốn năm đã có thể một lần thông qua được ba cuộc khảo hạch nghiêm khắc và khó khăn kia. Cho dù là trước kia Giang Nguyên có rất nhiều chỗ thần kỳ cũng vậy.

Chứ đừng nói chi, tất cả mọi người đều biết, giờ Giang Nguyên nước đến chân mới nhảy. Trong vài ba ngày này có thể bổ sung đủ kiến thức sao? Đáp án dĩ nhiên là phủ định... Không có ai có thể trong mấy chục tiếng đồng hồ ngắn ngủi có thể hấp thu được hết những kiến thức và kinh nghiệm của mấy chục năm như bàn binh trên giấy.

Dĩ nhiên, chẳng qua là không ai biết, Giang Nguyên đã có kinh nghiệm của mấy chục chủ Tề Thế Đỉnh. Cũng không ai biết, Giang Nguyên có kỹ năng “Thông mẫn chi tâm”, cùng với sự tồn tại của không gian hư ảo có thể giúp hắn nhanh chóng củng cố và học tập trong mộng.

Rất nhanh, ba ngày thoáng chốc đã trôi qua, cùng với mặt trời bắt đầu hiện lên ở phía thông, cuộc thi khảo hạch y sư tam phẩm đặc biệt hai tiếng sau sẽ bắt đầu. Vô số ánh mắt đều đổ dồn trước cảnh cửa mật khố, chờ Ủy viên Giang Nguyên kia xuất hiện.

Có vài ánh mắt cười trên sự đau khổ của người khác, có cười trên sự đau khổ của người khác, có là lo âu mong đợi... Không biết vị Ủy viên Giang Nguyên này sau ba ngày ba đêm bế quan, ra ngoài sẽ như thế nào? Có khi nào hắn giả vờ ở trong đó ngủ ba ngày liên không? Hay thật sự vùi đầu học tập trong ba ngày không ăn không ngủ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK