Mục lục
Tuyệt Phẩm Thiên Y (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hắn hiểu rõ đây là những lời nói từ tận đáy lòng của Eve. Là một kẻ có cảm giác và tinh thần lực vô cùng mạnh mẽ, hắn có thể cảm nhận rõ tính chân thực trong lời nói của Eve.

- Không phải em muốn lấy một ít máu của anh cho em trai mình đấy chứ?

Giang Nguyên đột nhiên cười nói.

- Đúng... Em có suy nghĩ này!

Eve quay đầu nhìn Giang Nguyên ngọt ngào cười nói:

- Nếu như anh có thể cho em thêm một ít máu, em sẽ tương đối cảm kích!

Trước sự thẳng thừng của Eve, Giang Nguyên chỉ nhún vai một cái, trầm ngâm một chút, cả cười, nói:

- Được... Đợi vài tháng nữa, nếu không có gì ngoài ý muốn, anh có thể cho em trai em một ít máu.

- Thật chứ?

Eve chấn động, quay đầu nhìn về phía Giang Nguyên. Không thể tin nói.

- Dĩ nhiên... Có điều, không thể quá nhiều...

Nhìn vẻ hưng phấn của Eve, Giang Nguyên cười haha nói:

- Lần trước suýt chút nữa em hút khô anh luôn rồi...

- Á...

Eve nghe Giang Nguyên nhắc tới chuyện này thì trên mặt lộ vẻ lúng túng, trên gò má trắng nõn thậm chí còn hơi ửng đỏ, sau đó gấp gáp nói:

- Không cần nhiều quá, ừm... 2-300ml là đủ rồi, chắc không ảnh hưởng gì đến anh chứ?

- Được... Chỉ cần đợi vài tháng nữa thì sao không, anh sẽ cho anh ta 1000ml... Chuyện này với anh mà nói, cũng chẳng ảnh hưởng gì lớn...

Giang Nguyên mỉm cười nói.

- 1000ml... A, tốt quá...

Eve nghe Giang Nguyên nói bằng lòng cho 1000ml thì trong mắt bắt đầu lóe sáng. Vốn cô còn định xin Giang Nguyên 2-300ml. Có 2-300ml máu này, mặc dù không đủ để Fitt có thể nhanh chóng thăng lên Hầu tước như mình nhưng ít nhất có thể đảm bảo và có một cơ hội để thăng tiến. Chỉ cần bản thân Fitt nổ lực, 2-3 năm nữa, chắc chắn vẫn có cơ hội thăng lên Hầu tước.

Nhưng giờ Giang Nguyên lại bằng lòng cho 1000ml. Có iều máu như vậy, Fitt hoàn toàn có thể thăng lên Hầu tước trong 5-10 năm.

Nghĩ tới đây, cảm kích trong lòng Eve càng nhiều hơn. Cô nhìn Giang Nguyên, chậm rãi nói:

- Giang Nguyên... Cám ơn anh...

- Ài... Không cần khách sáo!

Giang Nguyên nhẹ nhàng nhún vai một cái, cười nói.

Không lâu sau, Phan Hiểu Hiểu cùng Diêu Nhất Minh chạy ra ngoài xem nhà đã trở lại. Phan Hiểu Hiểu tung tăng chạy đến bên Giang Nguyên, vui vẻ nói:

- Giang Nguyên, em thích một căn ở sườn núi bên kia.

Mặc dù căn đó tương đối nhỏ nhưng cũng có sáu phòng, phòng khách gì đó cũng lớn. Còn có một cái sân nhỏ để đậu máy bay. Hơn nữa còn có một hồ nước rất lớn... Chủ yếu là view đẹp vô cùng, không kém gì so với bên này... Nếu như chúng ta mua, vậy thì sau này mùa đông ông nội có thể đến đây nghỉ đông rồi!

Giang Nguyên nghe thấy Phan Hiểu Hiểu vui vẻ lầm bầm liền mỉm cười, nói:

- Được... Được, vậy thì căn này, chúng ta sẽ mua căn này...

Sau khi dứt lời, hắn nhìn về phía Diêu Nhất Minh nói:

- Bao nhiêu tiền?

- Vâng... Nguyệt Minh thiếu gia nghe nói chúng ta muốn mua biệt thự, liền đánh tiếng với bên quản lý. Bên quản lý đã giảm giá cho chúng ta... Tổng cộng hai mươi tám triệu...

Diêu Nhất Minh cười nhìn Giang Nguyên, nói.

- Hai mươi tám triệu?

Giang Nguyên nhẹ nhàng gật đầu một cái, rẻ hơn nhiều so với hắn suy đoán. Xem ra họ đã giảm giá không ít. Dĩ nhiên, chủ yếu là, tiền của bên quỹ có lẽ vẫn còn đủ. Nếu không phải thật sự mở miệng mượn người khác thì mất mặt quá.

Ngược lại Phan Hiểu Hiểu ở bên vốn đang hưng phấn lại nhìn hắn, hơi lo lắng, nhỏ giọng nói:

- Giang Nguyên... Có phải nó hơi mắc quá không?


- Không mắc, biệt thự đẹp như vậy mà chưa tới ba mươi triệu, không đắt chút nào. Mua!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK