Mục lục
Tuyệt Phẩm Thiên Y (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bên trong đại sảnh, thanh trượng trong tay Nghị trưởng đại nhân chẳng biết lúc nào đã ngưng chuyển động. Gương mặt vốn không gợn sóng lóe lên một sự phiền muộn, lạnh giọng hỏi:

- Tình huống như thế nào rồi?

Một bóng người lặng yên xuất hiện đằng sau lưng ông, khom người nói:

- Đại nhân, đã điều tra xong, chung quanh không có bất kỳ động tĩnh nào. Phỏng đoán khả năng đối phương đào thoát dưới nước là rất lớn. Nhưng căn cứ hai ngày tuần tra vừa rồi, cộng với thuyền bè chung quanh cũng đã xác nhận, không hề có bất kỳ tung tích của đối phương.

- Không có bất cứ tung tích gì sao?

Ánh mắt Nghị trưởng đại nhân hiện lên sự tiếc hận, nhẹ nhàng gật đầu:

- Tiếp tục điều tra.

- Vâng, đại nhân.

Thân ảnh kia nhẹ nhàng khom người chào, sau đó lặng lẽ biến mất.

Trung tâm tình báo Hoa Hạ, sắc mặt vị Thiếu tá kia vô cùng khó coi, nhìn chằm chằm vị sĩ quan trước mặt, nói:

- Đã mấy ngày rồi mà không có bất cứ tin tức gì sao?

- Theo tin tức trước mắt, hành động của hải quân hoàng gia ở vịnh Brucen dường như có liên quan đến hành động ở Birmingham mấy ngày trước. Căn cứ theo phân tích của tin tình báo có liên quan, dường như đối phương đang tìm kiếm một người Châu Á. Tình huống cụ thể thì không rõ.

Vị sĩ quan trầm giọng báo cáo.

- Người Châu Á? Tại sao lại có liên quan đến hành động của người Anh ở vịnh Brucen? Hơn nữa còn điều động cả hải quân hoàng gia?

Thiếu tá cau mày hỏi.

- Tôi nhận được báo cáo, dường như trong nước cũng có người chú ý đến hoạt động ở vịnh Brucen. Chắc hẳn là bắt đầu từ việc chú ý đến hành động ở Birmingham. Chẳng qua tôi không có được tài liệu có liên quan.

Nói đến đây, vị sĩ quan chần chừ một chút, thấy Thiếu tá cau mày, liền vội giải thích:

- Quyền hạn chúng tôi không đủ.

- Quyền hạn không đủ?

Ánh mắt vị Thiếu tá lạnh lại, sau đó nói:

- Mau mang tài liệu đến cho tôi, để tôi liên lạc.

- Vâng.

Một lát sau, vị Thiếu tá gương mặt đầy cổ quái nhìn vị Thượng úy một cái, sau đó nói:

- Được rồi, nhiệm vụ kết thúc.

- Nhiệm vụ kết thúc?

Vị thượng úy ngẩn người:

- Thế báo cáo kia viết như thế nào?

- Viết: Nhân tố bất khả kháng.

- Nhân tố bất khả kháng?

Vị thượng úy chớp mắt, thấy Thiếu tá dường như không phải đang nói đùa, liền vội vàng gật đầu. Bất khả kháng thì bất khả kháng thôi.

Hai ngày qua, hội Viện ủy trên căn bản không tổ chức bất kỳ cuộc họp nào. Dĩ nhiên không tính là hội nghị chính thức, chẳng qua chỉ là tụ tập một chút, thông báo tình huống có liên quan đến vịnh Brucen mà thôi.

- Căn cứ theo báo cáo, tình huống trước mắt cũng không khác gì ngày hôm qua. Mười chiến hạm và hai trực thăng của Huyết tộc vẫn tuần tra khu vực chung quanh, nhưng đang dần dần khuếch tán phạm vi.

Lưu Mộc Dương nhìn văn kiện trong tay, nói:

- Xem ra là một tin tức tốt. Bọn họ vẫn chưa tìm được tung tích của Giang Nguyên.

- Như vậy đồng nghĩa với tỷ lệ thoát hiểm của Giang Nguyên cao hơn một bước. Dựa theo năng lực thường ngày của Giang Nguyên, chắc hẳn là hữu kinh vô hiểm.

Từ Khải Liễu mỉm cười nhìn La Thiên Minh:

- Lão La, ông cũng nên yên tâm một chút rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK