Mục lục
Tuyệt Phẩm Thiên Y (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe thấy lời này, hai người giờ mới bừng tỉnh hiểu ra, lập tức đều hối hận không thôi. Sớm biết thế thì mình cũng dừng lại một chút rồi.

Công việc đã sắp xếp ổn thỏa, thành viên Viện ủy hội Thiên Y viện, Đỉnh chủ Tế Thế Đỉnh, phó bộ trưởng tổ điều tra sự kiện Long Sơn, phó bộ trưởng Đan dược bộ, y sĩ Giang Nguyên cũng chính thức xuất hiện trong phòng họp của Ban giám sát, tiến hành lần ra mắt đầu tiên với thành viên Hội ủy viên điều tra sự kiện Long Sơn.

- Hai tháng rưỡi... Chuyện này không dễ dàng rồi!

Lưu Mộc Dương nhìn trần phòng họp, tiện tay thở dài, nói.

- Từ từ điều tra... Hai tháng rưỡi tuy không dài lắm nhưng nói ngắn cũng không phải ngắn!

Giang Nguyên vẫn rất bình tĩnh.

Nhìn vẻ bình thản của Giang Nguyên, Lưu Mộc Dương nâng chén trà uống một ngụm, gật đầu nói:

- Có lý. Làm xong chuyện có thể an tâm ăn Tết!

Giang Nguyên cũng đồng cảm, gật đầu đồng ý.

Chẳng qua hai người cũng không ăn ý nói tới chuyện, nếu không làm xong thì năm nay chẳng thể yên tâm ăn Tết nổi.

- Giang Nguyên, làm quen một chút, đây là Hồ Giang... bộ trưởng phòng thứ hai của Giám sát bộ...

- bộ trưởng Giang, chào ngài...

Hồ Giang đối diện cười cười với Giang Nguyên.

Hồ Giang là một người trung niên mặt lạnh lùng, chừng bốn mươi tuổi, thoạt nhìn rất không bắt mắt. Nhưng Giang Nguyên lại hiểu rõ, dưới trướng Ban giám sát có sáu phòng, phụ trách giám sát trong ngoài Thiên Y viện. Mà phòng thứ hai có số người ít nhất, lại là phòng có thực lực cực mạnh. Lúc này thành viên Hội ủy viên điều tra sự kiện Long Sơn, ngoài hắn và Lưu Mộc Dương ra, Hồ Giang là người có địa vị cao nhất, hơn nữa phụ trách hành động điều tra cụ thể.

Đối mặt với vị này, Giang Nguyên cũng tương đối khách sáo, cười gật đầu nói:

- Chào bộ trưởng Hồ... Lần này cần ông phải vất vả nhiều đấy!

- Đây là việc thuộc hạ hẳn nên làm...

- Vị này là phó bộ trưởng La Dương Sinh của phòng thứ hai...

Thoáng giới thiệu một chút xong, Lưu Mộc Dương liền đi vào chuyện chính, trầm giọng nói tiếp:

- Về hành động điều tra lần này, tất cả mọi người đều đã xem qua tài liệu chi tiết rồi...

- Chuyện đã hơn hai mươi năm, muốn điều tra lại, có thể nói là tương đối khó khăn. Nhưng cho dù là thế nào... Lúc này chúng ta có quyền hạn cao nhất Viện ủy hội, đồng thời cũng có tôi và bộ trưởng Giang. Như vậy lần điều tra này phải thật chi tiết, đi thật sâu, cuối cùng đưa ra được kết luật cuối cùng...

Nói tới đây, vẻ mặt Lưu Mộc Dương đã nghiêm lại, nhìn quét qua tất cả mọi người, trầm giọng nói:

- Tại chỗ này, tôi muốn cường điệu một câu là, vụ việc Long Sơn có thể dính líu tới nhân viên cấp độ cực cao. Nhưng lần này chúng ta điều tra ra, cho dù là liên quan tới ai cũng đều phải tra rõ... Mọi người hẳn cũng đã chuẩn bị tâm lý, tính chất của lần điều tra nghiêm trọng thế nào, có thể là đạt tới cực hạn của Thiên bệnh viện chúng ta...

Nghe tới đó, vẻ mặt Giang Nguyên không thay đổi nhưng Hồ Giang và Lạc Dương bên cạnh đều đã hơi tái mặt. Ý này có nghĩ là, thậm chí có dính líu tới... Trưởng lão viện?

Lần điều tra của Thiên bệnh viện cho dù dính líu tới thành viên Viện ủy hội, hiện tại của Lưu Mộc Dương và Giang Nguyên, lại có viện trưởng ủng hộ thì chuyện này cũng coi như không khó xử lý lắm. Dù sao thì Ban giám sát cũng khác những đơn vị khác, có quyền hạn cực cao, được giám sát toàn bộ viện, cho dù là nhóm thành viên Viện ủy hội.

Nhưng trưởng lão viện lại là cơ cấu hơn phân nửa nằm ngoài Thiên Y viện, có quyền tự chủ tương đối. Ban giám sát muốn tiến hành điều tra trưởng lão viện, tất nhiên sẽ tương đối phiền toái và khó khăn.

Nhìn dáng vẻ của hai người, Lưu Mộc Dương cười bình thản, nói:

- Các người đừng lo. Nếu đụng phải loại chuyện này thật, hiển nhiên tôi và Giang Nguyên sẽ ra mặt...

Ngày thứ hai, sự kiện Long Sơn được chính thức điều tra lại.

Phòng thứ hai của Ban giám sát huy động toàn bộ, trừ một bộ phận điều tra tài liệu tại phòng tư liệu ra, đại bộ phận đều bắt đầu tiến hành hỏi han một số nhân viên.

Đã qua hơn hai mươi năm, những nhân viên có liên quan tới sự kiện Long Sơn năm đó có thể nói đã chết, hoặc đã già, lại còn một số đã vào trưởng lão viện. Ban giám sát muốn điều tra lại toàn bộ những người này một lần, tìm được đầu mối từ đó là chuyện tương đối không dễ dàng.

Chẳng qua mọi người trong Ban giám sát đều tương đối có kinh nghiệm, bắt đầu tiếp xúc từ một số tầng dưới chót, từ từ thuận lợi tiến lên. Mà phó bộ trưởng phòng thứ hai lúc này cũng bắt đầu tiến hành điều tra theo lệ thường với một số vị từng tham gia sự kiện năm xưa, nhưng hiện tại đã ở vị trí cao.

Không ít người năm đó tham dự sự kiện này giờ cũng đã là phụ trách một ban, hoặc là thành viên Viện ủy hội, thậm chí còn là Thiên y sư.

Như y sư cấp một lão y sư La Thiên Minh, thành viên Viện ủy hội, trên cơ bản chỉ cần năm đó có tiếp xúc với sự kiện này đều chạm mặt vài lần với Hồ Giang và La Dương Sinh, bị bọn họ hỏi thăm.

- La lão.... Rất xin lỗi đã quấy rầy ngài rồi...

Đối mặt với thành viên Viện ủy hội, tất nhiên Hồ Giang và La Dương Sinh đều không dám buông thả.

- Không sao đâu... Chuyện liên quan tới sự kiện Long Sơn, các người muốn hỏi gì thì hỏi đi. Nhất định tôi sẽ hết sức phối hợp...

Nhìn hai người mặc dù cung kính nhưng vẫn lộ vẻ kiên quyết, trong mắt lão y sư La Thiên Minh đầy vẻ cảm thán, thở dài nói:

- Năm đó chúng ta cũng đã cố hết sức thăm dò nhưng không điều tra ra. Hiện tại có đám người y sư Nguyễn Bân ra làm chứng, có lẽ có thể làm rõ toàn bộ chân tướng...

- Tốt, cảm tạ ngài đã thông cảm... Vậy chúng ta bắt đầu thôi...

Hỏi xong lão y sư La Thiên Minh rồi, Hồ Giang lại nhận ghi chép La Dương Sinh vừa đưa qua, sau đó đưa hai tay tới trước mặt lão y sư La Thiên Minh, cung kính nói:

- La lão, ngài xem nếu không có vấn đề gì thì xin mời ký cho một chữ.

- Được...

Lão y sư La Thiên Minh đưa tay nhận ghi chép, sau đó kỹ tên mình như rồng bay phượng múa, trả trở lại, cười nói:

- Nếu có gì muốn hỏi bổ sung thì lúc nào cũng có thể tới tìm tôi!

- Tốt, La lão, cám ơn ngài đã phối hợp... Nếu còn cần thì nhất định chúng tôi sẽ sớm liên lạc với ngài!

Hai người đi ra khỏi phòng làm việc của lão y sư La Thiên Minh rồi liền khẽ liếc nhau, cùng nhận ra ý cảm thán trong mắt đối phương.

- Nếu tất cả thành viên Viện ủy hội đều có thể phối hợp như La lão thì tốt rồi...

Nhớ tới thái độ của hai vị thành viên Viện ủy hội trước đó, lúc này La Dương Sinh không nén nổi thở dài.

- Đúng vậy...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK