Mục lục
Nữ Pháp Y Của Tổng Tài Mặt Than - Mạch Tiểu Miên (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dương Thu Hoài lại cảm thấy nhẹ nhõm khi nhìn thấy nó. Lần trước khi đến đây, hai người vẫn còn bằng mặt không bằng lòng nên có chút hục hặc với nhau, nhưng giờ đây mối quan hệ giữa họ đã tốt lên nhiều rồi. Cô ấy chân thành chúc phúc cho Mạch Tiểu Miên, thế nhưng, sao cô lại đội mũ len? Tại sao một người khỏe mạnh hoạt bát như Mạch Tiểu Miên bây giờ lại phải ngồi xe lăn, hơn nữa khí sắc cũng yếu ớt giống như là một người bị bệnh lâu năm vậy nhỉ? Điều này khiến Dương Thu Hoài cảm thấy cực kỳ lo lắng.

Tuy nhiên, Kiều Minh Húc ra hiệu cho cô ấy đừng hỏi, vì vậy Dương Thu Hoài đành giữ lại thắc mắc này ở trong lòng và chỉ có thể tìm cơ hội khi khác gọi điện thoại hỏi anh mà thôi.

Hai người ở trong cô nhi viện một lúc, sau đó vì bị các y tá đi theo thúc giục nên phải quay trở lại bệnh viện để kiểm tra.

Sau khi về đến bệnh viện, Kiều Minh Húc xuống xe trước và cõng Mạch Tiểu Miên. Tuy không phải là lần đầu được cõng nhưng cô vẫn cảm thấy cực kỳ ấm áp và cảm động khi nằm trên tấm lưng vững chãi của anh.

“Kiều Minh Húc!”

Lâm Ngọc bất ngờ xuất hiện và hét lên, nhìn chằm chằm về phía hai người họ với đôi mắt đỏ au vì ghen tị và tức giận. Cô ta thật sự không dám tin Kiều Minh Húc đang cõng Mạch Tiểu Miên ngay trước mắt mình. Vừa nãy, một người chị em tốt đã rỉ tai với cô ta, Kiều Minh Húc đang cõng Mạch Tiểu Miên lăng xăng chạy đi chạy lại trong bệnh viện, thậm chí còn vui vẻ ca hát, lúc đó cô ta còn khăng khăng nói rằng chuyện này chắc chắn không thể xảy ra!

Cô bạn kia còn cho cô ta xem những bức ảnh mình đã chụp trộm được, nhưng cô vẫn nhất quyết không tin, cảm thấy mấy bức ảnh đó là do cô bạn kia photoshop để trêu tức mình thôi. Một người đàn ông cao quý, sang trọng, thường ngày còn chả thèm khom lưng tự thắt dây giày cho chính mình như Kiều Minh Húc, sao có thể cúi người cõng một cô gái được, huống hồ gì người con gái đó còn là Mạch Tiểu Miên? Cho nên cô ta không nén được tò mò nên mới vội vàng chạy tới đây xem thử.

Kết quả, cô ta vừa tới nơi đã nhìn thấy Kiều Minh Húc sau khi xuống xe liền cẩn thận giúp Mạch Tiểu Miên đang ngồi ở trong xe buộc lại dây giày rồi khom lưng cõng cô. Chẳng những anh không cảm thấy xấu hổ và khó chịu, mà trên gương mặt anh còn hiện lên một nụ cười trìu mến và dịu dàng, giống như đang cõng một thứ rất đỗi ngọt ngào ở trên lưng. Bản thân cô ta đã bao giờ nhìn thấy thái độ và vẻ mặt như thế này của anh chưa?

Lâm Ngọc đã yêu anh mười năm. Ngoại trừ những lúc anh hẹn gặp và tặng cho cô ta một bó hoa, hoặc mời cô ta đi ăn, thanh toán hóa đơn cho cô ta, thì cô ta chưa bao giờ thấy anh đối xử dịu dàng với mình, nhiều nhất cũng chỉ là dịu dàng cười với cô ta một cái và luôn rất kiệm lời với cô ta.

Trước đây cô ta tưởng tính cách của anh vốn là như vậy, vì đàn ông về cơ bản đều giống nhau. Nhưng tại sao anh lại như biến thành một con người khác khi ở trước mặt Mạch Tiểu Miên? Cô ta không cam tâm, thật sự không cam tâm một chút nào, vì thế đã tức tối xông thẳng ra ngoài.

Kiều Minh Húc khẽ giật mình khi nhìn thấy Lâm Ngọc: “Ngọc Ngọc, sao em lại tới đây?”

Lâm Ngọc giận dỗi nhìn anh, cười mỉa đáp: “Sao em lại tới đây ư? Sao anh không quan tâm, không hỏi em rằng có phải em thấy không khỏe ở đâu không?”

“Em bị ốm sao?”

Anh liếc nhìn Lâm Ngọc, thấy mặt mũi cô ta đỏ bừng, nhưng trông chẳng có vẻ gì là đang bị bệnh.

“Đúng, em bị ốm, là bệnh nan y đấy.” Lâm Ngọc nói xong thì cúi người ôm bụng, giả vờ như đang rất đau đớn.

Kiều Minh Húc căng thẳng hỏi: “Sao có thể như vậy được?”. Thử‎ 𝙩hách‎ 𝙩ì𝓂‎ 𝙩𝗿ang‎ gốc,‎ géc‎ gô‎ –‎ T𝗿𝐔𝓂‎ T𝗿u𝗒ện.vn‎ —

“Sao chuyện này không thể xảy ra chứ? Em vừa đến bệnh viện kiểm tra, bác sĩ nói em có khả năng bị ung thư tử cung.”

Dứt lời, cô ta bắt đầu đóng vai kẻ đáng thương, khóc lóc rất thảm thiết. Chao ôi, cô ả này quả là có năng khiếu diễn xuất đỉnh cao, nghĩ đến mối tình sâu đậm mười năm của chính mình lại bị thua trước một người chỉ vừa mới quen biết anh một tháng, cô ta lại càng xót xa hơn, nước mắt cứ thế không ngừng tuôn trào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK