Tuy rằng đã như trải qua một kiếp, nhưng Tiếu Nhiễm cũng không lùi bước, cùng Cố Mạc đi chơi ở biển một ngày, đến khi kiệt sức rồi mới thôi.
Lynda nhìn bộ dáng quật cường đứng lên của Tiếu Nhiễm sau khi rơi xuống nước, không khỏi nhíu mi. Cô vốn nghĩ rằng Tiếu Nhiễm là một thiên kim tiểu thư đúng chuẩn, bị người cha tỉ phú làm hư, không chịu được khổ. Không ngờ cô ấy cũng là một cô gái có nghị lực, không dễ kêu ca.
Tình địch này càng ngày càng khó chiến thắng.
Lynda nhìn thoáng qua Cố Mạc, cảm giác thất bại trong lòng càng ngày càng nặng. Trong lòng Cố Mạc từng chỉ có một Tưởng Y Nhiên, không để mắt bất kỳ người phụ nữa nào, chỉ có đồng nghiệp, hiện tại nỗi lo sợ của anh đều là vì Tiếu Nhiễm mà không biết. Tưởng Y Nhiên vẫn còn trong trí nhớ của anh chứ?
Cô chẳng lẽ có thể buông tay như vậy sao?
Năm năm yêu thầm,
Năm năm vững vàng,
Năm năm làm bạn,
Năm năm hiến dâng
……
Toàn bộ đều không có ý nghĩa gì sao?
Không!
Cô không cam lòng!
Trên thế giới này cô không tin còn có ai yêu Cố Mạc hơn cô.
Nhớ tới anh, lòng cô lại đau nhói.
Cho đến khi cô không còn đau nữa thì mới có thể cam tâm buông tay.
Tiếu Nhiễm đáng yêu thì đã sao, chẳng ai hoàn mĩ cả, tính tình đại tiểu thư của cô rất dễ bị tổn thương!
Nhìn Cố Mạc giúp Tiếu Nhiễm mặc áo bệnh nhân, cô liền đi tới trước mặt Cố Mạc:”Cố tổng, giám đốc LEJ sẽ đến thánh Moritz tối nay. Chúng ta có nên trở về tiếp đón không?”
“Cô và Trịnh Húc hãy thay mặt tôi đi đi.” Cố Mạc không hề ngẩng đầu nhìn Lynda, vẫn đang nghiêm túc giúp Tiếu Nhiễm mặc áo.
Không được chú ý tới, Lynda xấu hổ nắm chặt tay:”Cố tổng không biết tự mình ra sân bay đón sẽ thể hiện được rằng chúng ta coi trọng bọn họ sao?”
“Nhiều đại lý không thể làm cho một công ty lập tức phát triển lớn mạnh, thiếu một đại lý thì chúng ta vẫn là công ty sản xuất thiết bị y tế hàng đầu Trung Quốc. Cô cảm thấy tôi nên ra mặt sao?” Cố Mạc có phần kiêu ngạo nói.
“Tình yêu tuy lãng mạn nhưng không thực tế. Cố tổng, anh đừng trở nên hồ đồ. Đàn ông có thể không có tình yêu, nhưng không thể không có sự nghiệp.” Lynda cố ý nhắc nhở Cố Mạc.
“Cô Lynda, sao cô không quay về khách sạn nghỉ ngơi đi?’’ Tiếu Nhiễm cũng không nghĩ sẽ trêu chọc Lynda mấy câu, dù sao lúc vị chìm dưới nước cũng là Lynda nhắc nhở cô cứu cô đúng lúc, nhưng Lynda sai ở chỗ chọn thời điểm không thích hợp mà nhắc nhở đúng lúc cô đang ở bên Cố Mạc. Tình cảm của bọn họ không thể vì mấy câu nói móc của Lynda mà có thể thay đổi.
“Tôi chỉ lo Cố tổng chỉ có một mình không cứu nổi cô.” Lynda giọng mỉa mai cười.
“Tôi còn có thể rơi xuống nước sa? Cô Lynda nghĩ nhiều rồi.” Tiếu Nhiễm bướng bỉnh chớp chớp mắt nhìn Lynda.
Cố Mạc dùng sức xoa đầu Tiếu Nhiễm, cưng chiều nói:”Vừa mới đi cả ngày xem ra không mệt lắm, lúc này vẫn chắc vẫn còn sung sức.”
“Nghe cô ấy nói xong em lại mệt mỏi rồi.” Tiếu Nhiễm làm nũng nói,”Chú, anh cõng em đi.”
“Trẻ con!” Lynda trào phúng liếc Tiếu Nhiễm.
“Trẻ con cũng tốt! Có người vì tôi mà đau.” Tiếu Nhiễm bướng bỉnh nói,”Chú, cõng em!”
Cố Mạc bất đắc dĩ nở nụ cười, xoay người ngồi xổm trước mặt Tiếu Nhiễm:”Đi lên!”
Tiếu Nhiễm nở nụ cười thắng lợi về phía Lynda, liền nằm sấp lên lưng Cố Mạc.
Cố Mạc xốc Tiếu Nhiễm lên, vững vàng đi về phía khách sạn.
“Cố tổng, có cần tôi gọi taxi không? Đi đến khách sạn còn rất xa.” Lynda quan tâm hỏi.
“Không cần đâu! Tiếu Nhiễm không nặng.” Cố Mạc thản nhiên trả lời.
Tiếu Nhiễm làm mặt quỷ với Lynda, rồi ôm lấy cổ Cố mạc, cọ khuôn mặt nhỏ nhắn vào lưng anh.
“Cố tổng, anh đưa Tiếu Nhiễm về khách sạn rồi cùng đi đón giám đốc của LEJ đi. LEJ dù sao cũng là công ty thiết bị ý tế hàng đầu Thụy Sĩ. Chúng ta cũng nên có chút thành ý.” Lynda vội vàng nói. Cô không thích nhìn Tiếu Nhiễm ở trong lòng Cố Mạc.
“Không phải tôi đã nói với cô hôm nay sẽ không nói chuyện công việc sao?” Cố Mạc lạnh lùng liếc Lynda một cái.