Cố Mạc muốn xuống xe theo, bị cô ngăn cản.
“Để cho em khiêm tốn báo danh, ok?”
“Qúa nhiều, anh giúp em.” Cố Mạc cười nói.
“Trong học viện có rất nhiều soái ca sẽ tranh cướp giúp em xách hành lý, hẹn gặp lại.” Tiếu Nhiễm cười nói xong, xuống xe xách theo hành lý.
Cố Mạc ngồi trong xe, nhẹ nhàng chu môi mỏng.
Anh hạ cửa kính xe xuống, ăn giấm chua nói: “Chỉ sợ soái ca quá ít, khiến em thất vọng.”
“Anh không cần quan tâm rồi. Bye.” Tiếu Nhiễm mang theo hành lý, dùng lực vẫy tay với Cố Mạc.
“Cố tổng?” Lái xe nhìn thoáng qua Cố Mạc theo kính chiếu hậu, không biết nên lái xe hay không.
Cố Mạc không nói gì, chỉ thẳng tắp nhìn theo Tiếu Nhiễm đang chật vật xách hành lý.
Sau khi không nhìn thấy bóng dáng cô nữa, Cố Mạc mở cửa xe, nói với lái xe: “Chờ tôi hai tiếng.”
“Vâng, Cố tổng.”
Cố Mạc sửa lại quần áo, soái ca đi vào trường học.
“Giaos sư Cố?” Có sinh viên nhìn thấy anh, hưng phấn nhào tới chào hỏi: “Thầy trở về dạy học sao?”
“Tôi đi theo vợ báo danh.” Cố Mạc nhàn nhạt cười nói.
“Vơ thầy.”
“Uhm, sinh viên mới.” Cố Mạc nhẹ nhàng gật đầu.
“Chính là bé gái PPT đó?” Người sinh viên nhớ tới Cố Mạc không cẩn thận mở ra ảnh chụp trên PPT đó, cười hỏi.
“Trí nhớ không cần quá tốt. vợ tôi muốn khiêm tốn.” Cố Mạc cười nói: “Lại vẫn cần các em chiếu cố nhiều.
“Chắc chắn rồi, vợ của giáo sư thôi.”
“Cảm ơn.” Cố Mạc cảm kích gật đầu, đi về khu hành chính.
Sau khi anh đi, mấy người sinh viên tụ nhau lại, xì xào bàn tán.
Không quá bao lâu, tin tức vợ của giáo sư Cố nhập học đã truyền khắp tất cả trường y.
Cố Mạc đi vào văn phòng viện trưởng, cười bắt tay với đối phương.
“Đưa vợ đi báo danh?” Viện trưởng cười hỏi.
“Vâng, tin tức của thầy nhanh như thế.”
“Là thầy tự mình đi điểm danh.” Viện trưởng cười nói: “Bạn học Tiếu Nhiễm cũng không có báo danh đại học Q.”
Cố Mạc bất đắc dĩ nói: “Hóa ra là thầy đoạt đi vợ của em.”
“Thầy đây là tích tài!” Viện trưởng cười đắc ý: “Thế nào, nên suy xét tiếp tục đi dạy thôi.”
“Em có thể không đồng ý sao?” Cố Mạc hơi hất mày.
Viện trưởng vừa lòng dùng lực vỗ vai anh: “Em là môn sinh thầy đắc ý nhất, sao có thể để cho em đến dạy đại học F?”
“Em thiếu ân tình của viện trưởng đại học F.” Cố mạc bất đắc dĩ nói.
“Ai bảo ông ta cướp đoạt em của thầy.”
“Vẫn là thầy túc trí đa mưu.” Cố Mạc cười khen tặng đối phương: “Viện trưởng Phương, chuyện em đồng ý với thầy thầy cứ giữ bí mật giúp em, đừng cho cô ấy biết.”
“Nghĩ muốn cho cô ấy bất ngờ.”
“Là cô ấy muốn khiêm tốn, em chỉ có thể phối hợp.” Cố Mạc bất đắc dĩ nhún vai.
Tiếu Nhiễm đi ở trong sân trường, cảm giác có người nhìn mình.
Cô cúi đầu nhìn thoáng qua cách ăn mặc của mình.
Không có gì khác thường.
Logo trên quần áo đều được cô hủy đi, nên là không nhìn ra váy hàng hiệu đi?
Đột nhiên, có một người nữ sinh lẻn đến trước mặt cô, trên dưới đánh giá cô, không thiện cảm hỏi han: “Cô là Tiếu Nhiễm?”
“Vâng.” Tiếu Nhiễm lập tức đứng thẳng, thật sự trả lời.
“Dáng vẻ cũng không ra sao.” Nữ sinh hừ một tiếng, bỏ lại Tiếu Nhiễm chạy đi.
Tiếu Nhiễm bồn chồn gãi gáy, không rõ vì sao đối phương lại hỏi thế.
Cô là sinh viên năm nhất tươi mới, không nổi tiếng đến nỗi bị người khác nhận ra chứ?
Lúc báo danh, đối phương tiếp nhận thư của cô, sau khi xem qua tên cô, cũng dùng ánh mắt quái dị đánh giá cô.
Tiếu Nhiễm không khỏi sởn gai ốc.