Thậm chí Loạn Tinh nữ hoàng có chút vui mừng, may mắn người cuối cùng là Lăng Hàn, bằng không nếu như đổi thành một người đàn ông khác, hiện tại nàng khẳng định đã thất thân. Nghĩ đến mình sẽ thất thân cho một nam nhân hoàn toàn xa lạ, nàng liền nghĩ mà sợ, rùng mình một cái.
Hơn nữa, Vô Tương Thánh Nhân vì được đồ đệ, nhất định sẽ không chỉ để nàng thất thân một lần, vậy thì càng thêm đáng sợ.
Từ điểm đó mà nói, Lăng Hàn quả thực là đại ân nhân của nàng, hơn nữa ân tình lớn đến đời này cũng báo lại không được!
Nhưng vấn đề là, mình và hắn hôn hôn ôm ôm, những hình ảnh này đồng dạng ghi ấn vào trong đầu, sau này mỗi khi nhớ tới, nàng còn làm sao an lòng? Trên người nàng có trọng trách, một lòng võ đạo, chỉ có trở thành mạnh nhất thiên hạ mới được.
Võ đạo chi tâm xuất hiện tỳ vết, có khả năng ảnh hưởng tiến cảnh của mình, cái này lại nên làm sao?
Tâm của nàng có thể không loạn sao?
Cuối cùng, nàng chỉ khẽ ừ một tiếng, xem như là đang nói “trẫm biết rồi”.
Lăng Hàn biết đối phương khó xử, nhưng hắn không phải nữ nhân, càng không phải Loạn Tinh nữ hoàng, có thể phỏng đoán cũng không đủ một phần trăm. Hắn cất giọng nói:
- Bệ hạ, chúng ta coi như những ngày qua xưa nay chưa từng xảy ra, được không?
Nghe hắn nói như vậy, Loạn Tinh nữ hoàng vừa tức vừa giận.
Câu nói này, là nàng nói mới phải a!
Ngươi sờ soạng ta, hôn ta, ôm ta, một câu coi như chưa từng xảy ra liền xong?
Nếu như Lăng Hàn biết, nhất định sẽ kêu oan, kỳ thực là vị nữ hoàng này sờ soạng hắn, hôn hắn, ôm hắn có được hay không, nếu không phải ý chí của hắn kiên định, cuối cùng còn có khả năng bị đối phương đẩy ngã.
Đàn ông phụ lòng!
Loạn Tinh nữ hoàng thầm nói, nhưng lập tức cao ngạo gắt một cái, người đàn ông này há xứng làm vị hôn phu của nàng? Nàng hừ một tiếng nói:
- Lẽ nào ngươi còn muốn ghi vào trong lòng, đối với trẫm có nhớ nhung gì sao?
A a a, thực sự là không đáng yêu một chút nào, quá cao ngạo!
Lăng Hàn thầm cảm khái, nhưng dáng dấp đẹp có thể tùy hứng, tuy bị nàng đâm một câu, nhưng sinh không ra phản cảm với nàng. Hắn âm thầm lắc đầu, nhất định phải giữ một khoảng cách với đại họa thủy này, nếu không thật có khả năng bị mê đến không biết Đông Tây Nam Bắc.
Đôi trai gái này mỗi người một ý, đều không nói gì thêm, mà ở dưới Vô Tương Thánh Nhân điều khiển, cái mộ lớn trong tinh không này lại xuất hiện một chiếc tinh thuyền!
Lúc trước, tuy Vô Tương Thánh Nhân bị trọng thương, thậm chí bị đoạt Thánh Nguyên, nhưng dù sao vẫn là Thánh Nhân, trước khi chết vẫn bày xuống các loại thủ đoạn, như ở đây giấu một chiếc tinh thuyền, chính là vì chuẩn bị cho đồ đệ sau này của hắn.
Nhưng hiện tại chính hắn có thể sống thêm đời thứ hai, cái này đương nhiên tiện nghi Lăng Hàn và Loạn Tinh nữ hoàng.
Đây là một chiếc tinh thuyền loại nhỏ, chỉ có trận pháp phòng ngự nhất định, lấy ứng đối quần thể thiên thạch trong tinh không, hay là hố đen không gian đột nhiên nhô ra, nhưng không có thủ đoạn công kích.
Dù sao quá nhỏ, khắc hoạ không được nhiều trận pháp như vậy.
Hết cách rồi, ai bảo đây là trước khi Vô Tương Thánh Nhân chết chuẩn bị, nào có nhiều thời gian làm hoàn mỹ như vậy.
Hắn gọi tinh thuyền ra, liền trốn vào trong Hắc Tháp, hiện tại hắn là trạng thái thần hồn thuần túy, lại tự luyện Thánh uy, căn bản không thể đơn độc tồn tại thời gian dài, nhất định phải phụ thân vào ngoại vật, tỷ như Luân Hồi Thụ, cái này không chỉ có thể để hắn sống tiếp, còn có thể sống càng tốt hơn.
Thần vật như vậy, mười hai ngàn tỷ năm mới có thể trưởng thành, có thể không bảo bối sao?
Ở trong mộ lớn, hắn dựa vào các loại thủ đoạn bố trí khi còn sống, vẫn có thể dễ dàng trấn áp Tinh Thần cảnh, thậm chí Hằng Hà Cảnh cấp thấp cũng không ngoại lệ. Nhưng rời mộ lớn, Vô Tương Thánh Nhân chỉ là một đoàn tàn hồn, hơn nữa còn tự mình luyện hóa Thánh uy, không hề có lực lượng uy hiếp.
Nói cách khác, hắn ngoại trừ có thể cho Lăng Hàn một ít ý kiến ra, thì hoàn toàn không có tác dụng!
Trong tinh thuyền, Lăng Hàn và Loạn Tinh nữ hoàng đều ngồi đó, đây chỉ có một cái khoang thuyền, cũng không có phòng nghỉ ngơi gì, nhưng khoang thuyền lớn hơn nhiều Xuyên Vân Toa, có thể đồng thời chứa đựng mười người.
Bầu không khí có chút vi diệu, hai người đều không nói gì, nhưng bởi vì cùng một gian nhà nho nhỏ, Lăng Hàn có thể nghe thấy mùi thơm cơ thể của nàng, để hắn hơi ngứa ngáy tâm.
Hắn gặp qua hình dáng của nữ hoàng, còn bị đối phương chủ động đầu hoài tống bão, từng có tiếp xúc thân mật, điều này làm cho hắn có quá nhiều không gian tưởng tượng.
- Không cho suy nghĩ lung tung!
Loạn Tinh nữ hoàng đột nhiên trách mắng.
Lăng Hàn lườm một cái, chẳng lẽ ngươi còn biết trong lòng ta đang suy nghĩ gì? Hắn khẽ mỉm cười nói:
- Được, ta không nghĩ.
- Ngươi còn đang suy nghĩ!
Loạn Tinh nữ hoàng chỉ trích nói.
- Thật sao?
Lăng Hàn cười to, sau khi gặp qua một mặt quyến rũ xinh đẹp của vị nữ hoàng này, hắn rất khó sinh lòng kính nể nữa.
Tiếc nuối duy nhất của hắn, chính là vị nữ hoàng này uy vũ, quyến rũ, thanh thuần, tuyệt diễm, nắm giữ các loại phong tình không giống, nhưng không có đáng yêu của tiểu nữ nhân, nếu có thể yểu điệu cho hắn một cái liếc mắt, phỏng chừng hắn sẽ hoàn toàn không chống đỡ được.
Loạn Tinh nữ hoàng tức giận đến sôi lên, nam nhân này lại không có một chút xíu kính nể với nàng, phản! Phản rồi!
Nàng tức giận, có một loại kích động muốn trấn áp Lăng Hàn, nhưng nàng lập tức kinh ngạc, một xú nam nhân nói mấy câu lại có thể làm loạn tâm tình của nàng?
Xong, xong, sau khi cùng đối phương tiếp xúc da thịt, trong lòng khó tránh khỏi gieo xuống cái bóng của đối phương!
Cái này cũng là vì trước đó nàng giữ mình quá trong sạch, bằng không cùng Lăng Hàn không có thật phát sinh quan hệ, làm sao đến mức khắc cốt minh tâm như vậy?
Tinh thuyền một đường bay qua, cũng không có gặp phải tai nạn bất ngờ trong tinh không, chỉ vài ngày sau, bọn họ trở về Hợp Ninh Tinh.
May mắn là, tuy Loạn Tinh nữ hoàng rời hai năm, nhưng Trụ Thiên, Bích Lạc Hoàng Triều đều không có nhân cơ hội tấn công Loạn Tinh Hoàng Triều.
Cũng đúng, bọn họ làm sao biết Loạn Tinh nữ hoàng trở về khi nào.
Nhưng Lăng Hàn liền khó chịu, bởi vì Lẫm Thiên Tông sát hạch vào tông từ một năm trước liền kết thúc, hắn đã mất cơ hội.
Ba vị huynh trưởng, còn có Hách Liên Thiên Vân, đồ đệ Đinh Bình, đều được Lẫm Thiên Tông chọn lựa, đi tới Phi Vân Tinh. Hơn nữa, nghe nói Vũ Hoàng và Đinh Bình còn bị liệt vào đệ tử hạt giống, được trọng điểm bồi dưỡng.
Ngoài ra, Thủy Nhạn Ngọc cũng tiến vào Lẫm Thiên Tông, tuy nàng không có đặc thù gì, nhưng lấy tuổi tác của nàng lại thêm tu vi, cũng có tư cách tiến vào Lẫm Thiên Tông, chỉ là vô duyên với đệ tử hạt giống.
---------------