Nếu thật sự xuất hiện, vậy nói rõ thế lực này thật sự có khả năng thông thiên.
Hoặc chính là xuất động đại quân, số lượng phải vượt xa so với Hổ Cứ Thành. Bằng không nắm giữ thành thị chiếm ưu thế phòng thủ, đó chính là đi tìm cái chết.
Hơn nữa, ưu thế này còn là cách thức nghiền ép. Nói cách khác, chỉ cần thời gian kéo dài hai ngày, vậy viện quân sẽ tới, cũng sẽ không đạt được hiệu quả diệt thành.
Cho nên Lăng Hàn vẫn luôn cảm thấy kỳ quái. Thật sự thiếu sức tưởng tượng. Vậy rốt cuộc phải thế nào mới có thể biến Hổ Cứ Thành thành tử địa.
Hóa ra là thú triều.
Nhưng vấn đề là, thú triều đương nhiên là do yêu thú phát động. Yêu thú cao giai hiệu lệnh cấp thấp, sau đó hình thành kích thước nhất định. Có khả năng được gọi là thú triều, mấy trăm con chỉ có thể nói là đánh nhỏ, nháo nhỏ, không thể xưng là triều.
Nhân loại cùng yêu thú có rất ít khả năng ở chung hòa thuận. Cho dù là giữa yêu thú cùng yêu thú, chỉ cần tộc quần khác nhau, vậy cũng sẽ tàn sát lẫn nhau.
Cho nên xác suất thú triều phát sinh cực nhỏ. Trừ khi có một con yêu thú thực lực siêu tuyệt xuất hiện, huy động đàn thú, mới có khả năng hình thành thú triều. Cho nên, điều này là không có khả năng.
Thế lực thần bí kia cũng thật đáng sợ. Ngay cả thú triều cũng có thể phát động?
Trong lòng nghĩ như vậy, Lăng Hàn đã lấy thanh kiếm gãy ra ngoài, nói:
- Hoán Tuyết, đi theo phía sau ta không tách ra.
- Vâng, thiếu gia!
Hoán Tuyết ôm thật chặt con heo nhỏ màu hồng. Nàng cũng không biết được rõ ràng, hai chữ thú triều này có ý nghĩa như thế nào. Nhưng nàng nhìn thấy được dáng vẻ tất cả mọi người vô cùng khẩn trương, nàng cũng bị ảnh hưởng, trở nên vô cùng khẩn trương.
- Éc éc!
Con heo háo sắc phát ra tiếng kêu thảm thiết. Bởi vì bị Hoán Tuyết ôm thật chặt, cái cổ nó cũng sắp gãy.
- Không cần để ý tới nó, giả vờ.
Lăng Hàn thuận miệng nói, mắt vẫn nhìn về phía trước.
Con heo nhỏ màu hồng nhìn hắn như nhìn kẻ thù. Thật là một gia hỏa đáng ghê tởm. Luôn làm phiền nó bán manh giả vờ đáng thương.
Ầm ầm ầm.
Mặt đất phát ra chấn động. Chỉ thấy phía trước có vô số cây đại thụ đổ rạp trên mặt đất. Thú triều đã lao xuống.
Ầm!
Chỉ thấy sau khi rừng cây ngã xuống, một con tê giác trắng cực lớn dài khoảng chừng năm trượng xông tới, mang theo thế sức mạnh vô địch, nặng nề rơi xuống trên mặt đất, chấn động tới mức mặt đất cũng rung lên một hồi.
Ầm ầm ầm.
Phía sau nó, càng nhiều yêu thú xông tới. Có hổ lớn sặc sỡ, có sơn sương màu xanh, có đại mãng to dài. Đủ loại. Trong mắt mỗi một con đều là bùng lên hung quang.
- Điện từ pháo!
Liên Tuyết Dung khẽ quát một tiếng. Nhất thời, năm cột ánh sáng tia chớp lập tức đánh ra.
Những cột ánh sáng này có kích thước một người ôm hết. Tầm bắn chí ít hơn một nghìn thước. Uy lực vô cùng đáng sợ. Bị cột ánh sáng va chạm tới một chút, những yêu thú này lập tức đều nổ tung.
Cột ánh sáng bắn ra, giằng co trong thời gian chừng hai giây, hình thành cột ánh sáng dài. Một đòn này đánh ra, có ít nhất hai ba trăm con yêu thú bị sinh sôi giết chết.
- Bổ sung năng lượng!
Liên Tuyết Dung tiếp tục phát ra mệnh lệnh.
- Đội hai lên.
Ầm.
Lại là năm cột sáng đánh ra, giao nhau bắn phá.
Lại hai đợt công kích đánh ra, yêu thú tử thương lên tới hàng nghìn.
- Đội ba.
- Đội bốn.
Huyền Thanh Kỳ tổng cộng có hai mươi cửa điện từ pháo, bị chia làm bốn tổ. Bởi vì sau khi sử dụng, điện từ pháo liền phải bổ sung năng lượng. Thời gian bổ sung năng lượng dài tới mười phút, tất nhiên không có khả năng thoáng cái đẩy tất cả ra ngoài.
Nhưng lượng thú triều quá nhiều, cho dù chia điện từ pháo chia làm bốn tổ. Nhưng trong vòng bốn hút lại dùng hết tất cả.
Nói cách khác, còn muốn điện từ pháo phát uy, vậy cần chờ sáu phút.
Như vậy thức ăn hoa cúc cũng ớn lạnh.
Ầm.
Vô số yêu thú trùng kích qua, nghiền ép về phía Huyền Thanh Kỳ.
- Giết!
Liên Tuyết Dung chỉa vào trước mặt, nàng đã chiếc lấy roi ra ngoài.
Lăng Hàn cũng đi tới trước mặt. Thực lực của hắn có thể tương đương với Liên Tuyết Dung. Lúc này hắn đương nhiên không thể lui ra phía sau.
Con yêu thú đầu tiên đã xông đến. Đó là một con chó lớn có tướng mạo kỳ quái, đầu hơi nhỏ, thân thể lại cực lớn.
Mười hai mạch.
Trong lòng Lăng Hàn đưa ra phán đoán. Thanh kiếm gãy chém ra, căn bản không sử dụng kích hoạt. Một kiếm chém qua. Con yêu thú kia đã tách ra thành hai nửa.
Không phí một chút xíu lực lượng nào.
Lăng Hàn biết, đây đúng là một trạn đánh lâu dài. Cần phải cố gắng hết sức tiết kiệm lực lượng.
- Giết!
Các chiến sĩ Huyền Thanh Kỳ phát ra tiếng hét to hơn, đều rút đao kiếm ra, lao tới công kích thú triều.
Do Lăng Hàn và Liên Tuyết Dung hành động đi đầu, giảm bớt áp lực rất lớn cho những người khác. Hơn nữa, quân chủ lực của thú triều cũng chỉ là Thông Mạch Cảnh. Bởi vậy, trong khoảng thời gian ngắn bọn họ không có chút vấn đề nào.
Ầm.
Thú triều trào lên. Phần lớn yêu thú tiếp tục vọt về phía thành thị. Chỉ là đội ngũ trăm người llàm sao có thể lưu được quá nhiều yêu thú.
- Hỏng bét!
Liên Tuyết Dung kinh ngạc kêu lên một tiếng.
Điện từ pháo cần phải bổ sung năng lượng, chỉ có thể ở địa phương cố định, cách bọn họ một khoảng. Bởi vậy, bị yêu thú trùng kích một chút, những thiết bị bổ sung năng lượng này lập tức bị phá hỏng hoàn toàn.
- Không tốt. Yêu thú muốn xông vào thành thị!
- Rút về phía trong thành!
- Lăng Hàn, ngươi xung phong.
Liên Tuyết Dung nói.
- Được.
Lăng Hàn không nhiều lời, lập tức nhảy ra, đi tới phía sau toàn bộ đội ngũ. Hắn quay người lại, hắn liền biến thành tiên phong.
- Theo ta đi tới!
Hắn lớn tiếng nói.
- Vâng!
Bọn họ tiến về phía trước. Nhưng đàn yêu thú không ngừng trùng kích, ảnh hưởng cực lớn tới tốc độ bọn họ tiến lên.
- Chiếu theo tình trạng này, chúng ta đến thành thị ít nhất phải mất một giờ.
Liên Tuyết Dung nói.
Thú triều kinh khủng như vậy, nếu như tràn vào trong thành thị, một giờ có thể tạo thành phá hủy đáng sợ tới mức nào?
Lăng Hàn cũng nhíu mày. Thảo nào tiểu lão đầu muốn hắn rời đi. Tra Đức Nguyên còn nói, cho dù hắn trở lại trong Hổ Cứ Thành cũng khó thoát khỏi cái chết. Số lượng yêu thú này vô cùng vô tận, nhân lực lại giới hạn. Cho dù ngăn cản được một đợt hai đợt, vậy mười đợt, hai mươi đợt thì sao?
Ầm!
Tiếng động cực lớn truyền đến, giống như động đất. Sau đó liền nghe được tiếng xôn xao từ phía sau truyền tới.
Lăng Hàn quay đầu nhìn lại, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ kinh hãi.