Con mẹ nó, tiểu tử này thật là đen a.
Triệu Bàng ít nhất còn xuất ra một vạn tinh thạch, coi như là chân kim bạch ngân cũng được. Nhưng mà tên này lại muốn tay không bắt giặc.
Cái gì mà thu hoạch ngươi chín ta một? Tin hắn?
Đến lúc đó hắn ta nhất định sẽ nói, ài, thật là không may, chỉ nhặt được hai khối đá, như vậy ngươi chín ta một còn có ý nghĩa gì nữa?
Lăng Hàn lập tức nghiêm túc cự tuyệt, nói:
- Chuyện này làm sao có thể? Ta và Tuấn Vĩnh huynh vừa quen đã thân, sao có thể để cho Tuấn Vĩnh huynh thay ta đi vào chỗ nguy hiểm như vậy? Ta lại ngồi mát ăn bát vàng? Ngàn vạn lần không được.
Phó Tuấn Vĩnh dò xét Lăng Hàn một lần, tên này nói vậy thật hay là giả vậy? Nếu nói là thật, tên này cũng quá ngây thơ, nếu nói là giả, biểu lộ này cũng quá chân thực.
Hắn đành phải nói:
- Lăng huynh, ta đã nói với ngươi rồi. Thực lực của ta so với ngươi còn mạnh hơn một chút, còn có gia tộc ủng hộ. Nếu so với ngươi còn an toàn hơn nhiều lắm.
- Ta cũng không thể để cho Tuấn Vĩnh huynh mạo hiểm như vậy được.
Vẻ mặt Lăng Hàn vô cùng chính nghĩa.
- Nếu như Tuấn Vĩnh huynh bị thương, vì vậy mà chết đi. Như vậy thê tử của huynh phải làm sao đây? Không phải bị nam nhân khác chà đạp hay sao? Nữ nhi của huynh làm sao bây giờ? Không phải gọi một nam nhân khác làm cha hay sao? Vạn nhất còn bị ngược đãi thì sao? Sau này không hương khói cho ngươi thì làm thế nào?
Con mẹ nó, năng lực liên tưởng của ngươi cũng quá phong phú nha. Ta còn đang êm đẹp đứng đây ngươi lại trù ta như vậy. Ngươi nói hết chưa?
Thế nhưng hết lần này tới lần khác Phó Tuấn Vĩnh không phát tác được. Lăng Hàn quan tâm như vậy, con ruồi này hắn nhất định phải mạnh mẽ nuốt xuống.
Miệng hắn lệnh ra, bị người này trù bản thân chết trước mặt, hết lần này tới lần khác còn phải cảm tạ ân cứu mạng, chuyện này khiến cho hắn phiền muộn không thôi. Hắn chỉ ngây ngốc nhìn qua Lăng Hàn, bắt đầu hoài nghi liệu lúc trước có phải mình đã nói Tiềm Long bí cảnh nguy hiểm quá mức hay không. Làm cho hiện tại hắn không thể nào nói được gì.
Tại sao lại có người ngu như vậy, vì sao lại có tinh thần trọng nghĩa nặng như vậy chứ?
- Lăng huynh, hay là nghe ta khuyên một chút đi, không nên cố chấp như vậy.
Hắn nói tới mỏi cả miệng câu này.
Lăng Hàn thì cười ha hả nói:
- Tuấn Vĩnh huynh đã kiên trì như thế, vậy chuyện kia cũng không phải là không thể được.
Đồng ý?
Phó Tuấn Vĩnh lập tức vui mừng.
- Mời Lăng huynh nói, phải làm sao bây giờ?
- Chúng ta luận bàn một chút, nếu như thực lực ngươi mạnh hơn ta, vậy ta sẽ để cho Tuấn Vĩnh huynh thay thế ta.
Lăng Hàn nói, hắn cũng lười trêu đùa tên này.
Phó Tuấn Vĩnh vội vàng gật đầu, hắn cảm thấy muồn đánh bại Lăng Hàn rất là dễ dàng, đối phương còn trẻ, hẳn là thiên phú trác tuyệt, tiềm lực kinh người mới được Phó Cao Vân coi trọng. Mà cũng không phải là người thực lực mạnh tới đâu.
Hai người tới sân, đứng đối diện nhau.
- Lăng huynh, ta sắp ra chiêu.
Phó Tuấn Vĩnh nói. Hắn cũng không muốn đánh Lăng Hàn thành trọng thương, bằng không cũng đừng mong người này giao danh ngạch ra.
Lăng Hàn gật đầu nói.
- Ta sẽ toàn lực ra tay.
- Ngươi toàn lực ra tay là tốt, ta sẽ khống chế.
Phó Tuấn Vĩnh thì ra vẻ tất cả nằm trong khống chế, sau đó vươn một tay ra, lập tức đường vân đại đạo hiện lên, uy thế kinh người.
Có thể được Phó Cao Vân cao trọng, quả thực hắn có thực tài. Tuy rằng Phó Tuấn Vĩnh này chỉ là Trảm trần tầm thường, thế nhưng khoảng cách cách một đao hoàn mỹ kỳ thực rất gần. Nhưng bất kể như thế nào, chênh lệnh một đường vẫn không phải là Trảm Trần hoàn mỹ, chiến lực như trời và đất.
Lăng Hàn cũng đánh ra một quyền, còn cố ý ra vẻ đổ đầy mồ hôi, tỏ vẻ toàn lực ứng phó.
Cảm ứng lực một quyền này của Lăng Hàn, Phó Tuấn Vĩnh không khỏi có chút khinh thường. Chiến lực này quả thực yếu tới đnág thương, thực không biết Phó Cao Vân vừa ý Lăng Hàn này ở điểm nào, không ngờ lại nhét một danh ngạch Tiềm Long bí cảnh cho đối phương.
Hắn đánh ra một quyền.
Phó Tuấn Vĩnh chỉ cảm thấy có một cỗ lực lượng chấn động truyền tới, hắn không thèm để ý, muốn phát lực chôn vùi, nhưng lại phát hiện ra lực lượng bên trong quả thực rất yếu. Thế nhưng quy tắc trong đó lại vô cùng khủng bố, căn bản không phải là người hắn có thể chống lại.
Lực lượng quy tắc đều là một bộ phận của chiến lực, mà từ khi Trảm Trần, quy tắc mới là vương đạo. Bất quá dưới tình huống bình thường, cũng không có võ giả nào bỏ qua tu luyện lực lượng. Bởi vì nó vẫn có quan hệ trực tiếp tới thực lực. Đồng thời lực lượng càng mạnh thì quy tắc cũng càng cường đại.
Nhưng mà ai biết một quyền này của Lăng Hàn nhìn như yếu nhược, quy tắc lại hoàn toàn nghiền áp hắn.
- Không tốt.
Trong lòng hắn thầm kêu một tiếng, thế nhưng đã không kịp trốn tránh, đại đạo nghiền áp tới. Phốc một tiếng, hắn phun ra một búng máu, sắc mặt lập tức trắng bệch như một trang giấy.
- Ai nha, Tuấn Vĩnh huynh, ngươi không sao chứ?
Lăng Hàn tiến về phía trước, nói.
- Thực sự ngại quá, ta dùng sức lớn hơn một chút, ta cho rằng Tuấn Vĩnh huynh mạnh hơn ta một mảng lớn, ta tuyệt đối thật không ngờ...
Hắn nói liên miên không dứt, khiến cho Phó Tuấn Vĩnh ngay cả tâm tư muốn chết cũng có.
Ngươi nói hấn có oan hay không? Bị người ta đánh cho thổ máu, hết lần này tới lần khác còn không phát tác được.
Là chính bản thân hắn nói sẽ khống chế lực đạo, còn nói để cho Lăng Hàn toàn lực ứng phó. Cho nên cho dù bị đánh tổn thương cũng chỉ có thể cắn răng nuốt vào trong mà thôi.
Quả thực bên cạnh là lão Vương, bên người là lão Tống a.
Phó Tuấn Vĩnh xám xịt rời đi.
Lăng Hàn cũng không ra tay nặng, hắn nghỉ ngơi tối đa mười này là có thể hoàn toàn khôi phục.
Kế tiếp lại có người chạy tới đòi danh ngạch.
Có người tương đối khách khí, nguyện ý dùng tinh thạch, tiên dược, thậm chí là công pháp để đổi. Có người thì dùng tư thế bề trên yêu cầu Lăng Hàn giao ra danh ngạch.
Đối với những người trước, Lăng Hàn cũng khách khí hơn một chút, mời đối phương về. Về phần loại người thứ hai, hắn trực tiếp đánh đối phương bay ra ngoài.
Phanh.
Chấn động ầm ầm vang dội, cả trang viên như sắp sập, một lúc lâu sau mới ổn định lại được, một đạo thanh âm lạnh lẽo vang lên:
- Lăng Hàn ở đâu, còn chưa cút ra cho bổn tọa?
Trong thanh âm ẩn chứa lực lượng đáng sợ, tuyệt đối không phải là cấp bậc Trảm Trần mà là cường giả Phân Hồn.
Lăng Hàn đứng dậy rồi nhảy ra.