Người sống duy nhất cũng đầu đầy mồ hôi lạnh, hiện tại hắn vẫn sợ không thôi, vừa nãy nếu không phải hắn phản ứng nhanh, chỉ sợ cũng giống năm người nằm trên đất, hài cốt dần lạnh.
- Tiểu súc sinh, ngươi thật là độc ác!
Tâm của Liễu Thập muốn nhỏ máu, tông môn muốn bồi dưỡng một đệ tử Nhật Nguyệt Cảnh phải trả bao nhiêu đánh đổi? Đặc biệt từ Sơn Hà Cảnh nhảy vào Nhật Nguyệt Cảnh, đều là dùng Nhất Giới Đan pha loãng, sau đó phân cho những đệ tử này.
Mười ngàn năm mới có thể luyện mấy viên, hơn nữa còn là Ngũ Tông chia đều, bình quân xuống, một tông chỉ có một viên mà thôi. Mà sau khi Lăng Hàn khai thiên, thì ngay cả một viên cũng không có.
Hiện tại tuy còn không thấy được, nhưng Ngũ Tông tất nhiên bắt đầu đi xuống dốc, mỗi một đệ tử Nhật Nguyệt Cảnh đều cực kỳ quý giá a.
Lăng Hàn quơ Tiên Ma Kiếm, thân kiếm như tuyết, không nhiễm một vệt máu. Hắn lạnh lùng nói:
- Thực khôi hài, các ngươi từng cái đằng đằng sát khí với ta, chỉ cho phép các ngươi giết ta sao?
Liễu Thập đương nhiên biết mình nói một câu phí lời, nhưng hắn dưới sự tức giận còn có thể nói cái gì?
Đương nhiên, cái này là bởi vì hắn cao cao tại thượng quen rồi, một cách tự nhiên đặt địa vị của mình lên cao, chỉ trích phía dưới.
- Ngươi nhất định phải dùng máu tươi của ngươi để bồi hoàn khoản nợ!
Liễu Thập hít một hơi thật sâu, tuy người đối diện này trẻ đến đáng sợ, nhưng thực lực mạnh đến kinh người, không cho phép hắn không cẩn thận.
Hắn lấy ra thần binh của mình, là một toà tháp bạch ngọc, chỉ có bảy tầng, vừa xuất hiện liền thả ra ánh sáng kinh người, thật giống như kéo một vầng mặt trời xuống, cực kỳ sáng mắt.
- Ồ!
Lăng Hàn kinh ngạc, hắn ngưng tụ Chân Thị Chi Nhãn, nhìn thật cẩn thận.
- Tòa tháp này... dung hợp một vòng Nhật Nguyệt của ngươi!
Hắn nghe nói qua lấy thân luyện khí, có thể trực tiếp lấy một vòng Nhật Nguyệt của mình hòa vào Thần khí, nhưng đây là lần đầu tiên kiến thức, không khỏi cảm thấy hứng thú.
Nhân Khí Hợp Nhất sao?
- Giết chết tòa tháp này!
Tiểu Tháp lan truyền thần thức cho hắn, nó không chịu nổi nhất chính là bảo khí hình tháp, vừa thấy sẽ phẫn nộ.
Lăng Hàn đương nhiên sẽ không để ý tới nó nói:
- Thật muốn mở mang kiến thức một chút.
- Ngươi sẽ!
Liễu Thập nói.
- Mà đánh đổi là tính mạng của ngươi!
Hắn lấy bảo tháp ra, tráo về phía Lăng Hàn, vù, bảo tháp phát quang, rủ xuống từng đạo thần quang, mỗi một đạo đều như liệt diễm, tràn ngập lực phá hoại đáng sợ, để không khí bắt đầu cháy rừng rực, phát ra âm hưởng xì xì xì.
Liễu Thập tu chính là Hỏa hệ, bởi vậy Nhật Nguyệt của hắn như liệt diễm, hiện tại dung hợp vào trong Bảo khí, mượn Thần khí chi uy, hoàn toàn phát huy uy lực ra.
Lăng Hàn âm thầm gật đầu, nói theo một ý nghĩa nào đó, Nhân Khí Hợp Nhất thực là một loại tiên phong, uy lực xác thực rất lớn. Nhưng khuyết điểm rõ ràng, một vòng Nhật Nguyệt thật dứt bỏ ra ngoài, tất nhiên sẽ sản sinh ảnh hưởng với bản thân, vô duyên với cảnh giới cao.
Nhưng người của Ngũ Tông không nói tuyệt đối, bất quá chí ít chín mươi chín phần trăm là không thể đột phá Tinh Thần Cảnh, như vậy cần gì phải lưu ý?
Bọn họ theo đuổi, là mạnh mẽ trong Nhật Nguyệt Cảnh.
Chỉ là, tuy Nhân Khí Hợp Nhất mạnh mẽ, nhưng có thể so với Tiên Ma Kiếm sao?
Lăng Hàn chém qua một kiếm, tuy vẻn vẹn chỉ là một kiếm, nhưng Tiên Ma Kiếm phát huy, lại đãng ra vạn ngàn kiếm ảnh, không biết tăng lên uy lực bao nhiêu lần.
Phốc phốc phốc phốc, liệt diễm bị chém ra, Kiếm Khí ngang dọc, như quân lâm thiên hạ.
- Hừ!
Liễu Thập cũng biết chỉ dựa vào một toà bảo tháp là không thể trấn áp Lăng Hàn, thân hình giết ra, một đạo hàn quang xẹt qua, trong tay hắn lại nhiều thêm một thanh kiếm, đâm tới Lăng Hàn.
Thanh kiếm này, tương tự liệt diễm ngập trời, ánh sáng chói mắt.
Lăng Hàn kinh ngạc, thanh kiếm này thình lình lại dung hợp một vòng Nhật Nguyệt!
Cái tên này sẽ không đem bốn Nhật Nguyệt dung hợp vào Thần khí chứ?
- Còn nữa không?
Lăng Hàn cười nói, một bên vận kiếm liều mạng với đối phương, một bên hết sức tò mò.
- Như ngươi mong muốn!
Liễu Thập cười lạnh nói, vù, hắn lại lấy ra một thanh Thần kiếm, tay trái tay phải tương hỗ, mà bảo tháp thì tự động vận chuyển, ở trên đầu Lăng Hàn rủ xuống đạo đạo Thần diễm, muốn luyện hóa hắn đi.
Thanh Thần Kiếm thứ hai này cũng dung hợp một vòng Nhật Nguyệt, tính toán như thế, ba vòng Nhật Nguyệt của hắn đều dùng để luyện khí, mà bởi vì hắn vẫn không có tu ra đạo minh nguyệt thứ tư, bằng không nói không chắc sẽ lấy ra luyện Thần khí hết.
Bình thường mà nói, Thần khí cũng không phải càng nhiều càng tốt, bởi vì võ giả tâm lực có hạn, không thể phát huy hết thảy uy lực của Thần khí, còn không bằng chuyên tâm điều khiển một cái.
Nhưng ba Thần khí này của Liễu Thập đều dung hợp một vòng Nhật Nguyệt của hắn, vậy thì hoàn toàn khác, tương đương với Thần khí thành một bộ phận thân thể của hắn, vậy chỉ cần phân một chút xíu tâm lực điều khiển, ba Thần khí đều có thể phát huy ra toàn bộ uy lực.
Quả nhiên, môn phái nhỏ cũng có sở trường của môn phái nhỏ, bọn họ không có pháp môn đột phá Tinh Thần Cảnh, liền nghĩ hết thảy biện pháp ở trong Nhật Nguyệt Cảnh trở nên càng mạnh hơn.
Lấy thân hợp khí, một hơi điều khiển ba thậm chí bốn Thần khí, đúng là một loại biện pháp tốt, tuy sức chiến đấu bản thân nhất định sẽ chịu ảnh hưởng, nhưng có thêm uy năng của hai Thần khí, có thể hoàn toàn bù đắp lại.
Liễu Thập giết tới, hai tay nắm một thanh Thần kiếm, liệt diễm vô tận bay lượn.
Lăng Hàn đứng trang nghiêm, chờ đối phương áp sát, hắn bỗng nhiên đánh ra một cái Thất Sát Trấn Hồn Thuật, hóa thành một mũi tên, xung kích về Liễu Thập.
- A!
Dù Liễu Thập đã tu đạo mấy triệu năm, thần hồn vững chắc, nhưng bị xung kích như thế vẫn rên lên một tiếng, khó chịu đến suýt chút nữa dùng hai tay ôm đầu.
Trong lòng hắn biết không ổn, vội vã dịch động thần tháp hộ thân, vù, bảo tháp nhất thời tỏa sáng, buông xuống trên đầu hắn, bảo vệ hắn ở trong đó.
Keng!
Quả nhiên, Lăng Hàn chém tới một kiếm, cắt ở trên bảo tháp, để thân tháp cuồng run, thậm chí bị gọt xuống mấy mảnh vụn, nhưng chiêu kiếm này cuối cùng bị cản lại.
Dù sao cũng là lão quái vật sống hơn 3 triệu năm, kinh nghiệm chiến đấu quá phong phú.
Lăng Hàn không có chém tiếp, mà nhìn chằm chằm người còn lại của Thiên Kiếm Cung kia.
Liễu Thập được thần tháp bảo vệ, Lăng Hàn nhất thời chém không phá, tự nhiên không cần đi lãng phí thời gian.
- Ngươi có Thần khí cổ cổ quái quái gì không?
Lăng Hàn tò mò đánh giá người kia của Thiên Kiếm Cung.