Thật là phách lối.
Lăng Hàn không biết nói cái gì, chạy tới ám sát không thành công còn đòi thả đi, kẻ này da mặt dày cỡ nào?
- Thả chúng ta rời đi, chúng ta có thể bảo đảm, chúng ta từ bỏ sinh ý này.
Tên sát thủ kia nói, vẻ mặt chắc chắn giống như ăn chắc Lăng Hàn.
Đây là đương nhiên, bọn họ dám ám sát cả Đế tộc, thậm chí còn làm Thánh Nhân nuốt hận, đương nhiên sẽ không để ý tiểu nhân vật như Lăng Hàn.
Ta bí mật nấp gần ngươi, ta có thể không ngừng xuất thủ, đây chính là ưu thế của ta.
Lăng Hàn bật cười:
- Nói cách khác, nếu có người khác ủy thác giết ta, các ngươi vẫn xuất thủ lần nữa?
- Đương nhiên, sinh ý chính là sinh ý.
Sát thủ kia không do dự nói.
- Được.
Lăng Hàn điểm ra một chỉ, ba, đầu của sát thủ vỡ nát như dưa hấu.
Việc này làm ba tên sát thủ khác choáng váng.
Ngay sau đó bọn họ dùng ánh mắt tức giận nhìn Lăng Hàn.
- Ngươi nhất định phải chết!
- Hiện tại không tính là ủy thác, Chiến Thần cung chúng ta sẽ giết ngươi!
- Ngươi chờ xem, trên trời dưới đất không có người nào có thể cứu được ngươi!
- Cho dù ngươi là đệ tử Cửu Dương Thánh Địa, Thánh nhân cũng mang theo Thánh khí tới lấy tính mạng của ngươi!
- Ha ha ha, không có người nào có thể giết người Chiến Thần cung chúng ta, cánh cửa địa ngục đã mở ra cho ngươi.
Ba người nói ra, dường như không sợ tử vong.
- Phải không?
Lăng Hàn từ tốn nói:
- Cứ việc phóng ngựa tới, xem ta sợ gì!
Hắn lại đặt tay lên đầu một tên sát thủ, hắn lục soát hồn phách tìm kiếm vị trí của Chiến Thần cung.
Nhưng hắn lập tức phát hiện, trong thức hải của người nọ có cấm chế, chỉ cần vừa chạm vào sẽ bộc phát, hủy đi thức hải của người kia.
Quả nhiên, không có chuyên đơn giản như vậy, nếu Chiến Thần cung dễ dàng bị người ta tìm ra, nó có thể sừng sững trăm triệu năm, trở thành u ác tính ngay cả Đế tộc cũng nhức đầu sao?
- Ha ha ha, ngươi đừng hòng biết vị trí của Chiến Thần cung!
Tên sát thủ kia biết Lăng Hàn đang định làm gì, hắn cười to, nói:
- Cho dù ta nói cho ngươi biết, không cần ta nói ra, chỉ cần chạm đến ký ức kia, ta cũng phải chết.
- Cho nên, ngươi chết tâm này đi, cứ việc ngồi chờ chết!
Lăng Hàn không quan tâm, hắn điểm ra sáu chỉ giết sáu tên sát thủ.
Khốn kiếp, hắn ghét nhất bị người ta uy hiếp, hơn nữa là kẻ ngông cuồng tới giết hắn lại muốn rời đi, có chuyện tốt như vậy?
- Lăng huynh!
Cát Tường Thiên và Tống Lam cau mày.
Việc này không dễ xử lý.
Chiến Thần cung tuyệt đối không phải mạnh nhất thế gian, nhưng là tổ chức ương ngạnh nhất, nghe nói từ đầu đến cuối có Thánh Nhân tọa trấn, hơn nữa còn ẩn nấp trong bóng tối, không có ai biết Chiến Thần cung nằm ở nơi nào.
Cho nên, tổ chức sát thủ này có được tư cách uy hiếp Đế tộc, bởi vì chỉ có ngàn ngày làm trộm, nào có đạo lý ngàn ngày phòng trộm?
Lăng Hàn cười nhạt một tiếng:
- Nước tới đất ngăn, Chiến Thần cung cũng chỉ là một thế lực trong tinh không, chẳng lẽ còn có thể dùng tay che trời sao?
Hai nữ đều lắc đầu, lần này sát thủ Sinh Đan cảnh thất bại, vậy kế tiếp Chiến Thần cung sẽ phái ra sát thủ Chân Ngã cảnh, thất bại nữa chính là Hóa Linh cảnh, Giáo Chủ, thẳng đến khi giết Lăng Hàn mới thôi.
Hơn nữa, những sát thủ này đều tiến hành ám sát, khó lòng phòng bị.
Lăng Hàn mỉm cười, hắn thật sự có thể thả đám sát thủ này đi, nhẫn nhất thời, chờ tu vi đại thành sẽ đi báo thù.
Nhưng việc này không hợp tính cách của hắn, có thù báo thù, bị người ta khi dễ thì phải đánh lại, thứ hai, kẻ thù của hắn nhiều như vậy, mỗi người đều ủy thác, hắn có thể thả sát thủ Chiến Thần cung bao nhiêu lần?
Cho nên, việc này biến thành bế tắc khó giải, không bằng cứ ương ngạnh ngay từ đầu.
Bọn họ ngồi truyền tống trận trở lại Cửu Dương Thánh Địa, tin tức Lăng Hàn bị Chiến Thần cung để mắt tới cũng truyền khắp tinh võng.
Lăng Hàn tin tưởng, việc này không phải Tống Lam hoặc là Cát Tường Thiên để lộ bí mật, có khả năng là người ủy thác phía sau đã vội vã không nhịn nổi nên nhảy ra.
- Cái gì, Lăng Hàn bị Chiến Thần cung để mắt tới rồi?
- Hắn chắc chắn phải chết, bị tổ chức sát thủ này để mắt tới, cho tới bây giờ không ai sống sót.
- Ai bảo hắn thật ngông cuồng, danh tiếng quá lớn, đắc tội quá nhiều người.
- Nếu nói như vậy, ta có thể mua sát thủ giết Đế tử?
- Ha ha, vậy phải xem Chiến Thần cung có tiếp ủy thác này hay không.
- A, Chiến Thần cung không phải không sợ Đế tộc sao?
- Không thể nói như thế, Đế tộc quá cường đại, Chiến Thần cung cũng không chủ động trêu chọc, không thì Đế tộc sẽ tìm khắp thiên hạ, luôn có thể phát hiện một chút dấu vết để lại, lại khi đó Thánh Nhân mang theo Đế binh đi trấn áp, Chiến Thần cung cũng phải ngã xuống.
- Cũng phải, Chiến Thần cung không ngốc, sẽ không rước lấy phiền toái lớn cho mình.
Đi vào Thánh Địa, Lăng Hàn bị người ta dùng ánh mắt khác thường nhìn mình, giống như đang nhìn một thi thể biết đi.
Trừ phi Lăng Hàn vĩnh viễn không rời khỏi Thánh Địa, bằng không hắn vừa đi ra ngoài sẽ bị Chiến Thần cung ám sát, thậm chí, thời gian kéo càng lâu, Chiến Thần cung sẽ phái Thánh Nhân xuất thủ, Cửu Dương Thánh Địa có thể giữ được Lăng Hàn sao?
Lăng Hàn về tới chỗ ở, hắn suy nghĩ đối sách.
Hắn không có khả năng vẫn trốn bên trong Thánh Địa, thậm chí Thánh Địa cũng chưa chắc an toàn.
Có khả năng phản kích không?
Việc này quá khó khăn.
Nếu như Chiến Thần cung dễ tìm, nó làm sao tồn tại bao nhiêu năm qua?
Như vậy, đã không thể phá huỷ tổ chức sát thủ này, hắn phải tăng cường thực lực của mình, khi đó mới có năng lực bảo vệ tính mạng.
Cho dù Lăng Hàn yêu nghiệt không gì sánh được, hắn cũng không có khả năng đấu với Chân Ngã cảnh, hơn nữa, cho dù hắn đấu lại thì sao chứ, Chiến Thần cung cũng không phải không có sát thủ cấp bậc Hóa Linh Chân Quân.
Cho nên, năng lực bảo vệ tính mạng mới là vương đạo.
Hắn có Thiên Đạo Hỏa, ngay cả Tôn Giả cũng phải nhượng bộ lui binh, không thì hẳn phải chết không nghi ngờ, đây là một đòn sát thủ, một lá bài tẩy.
Còn gì nữa không?
Thông Linh Đạo quả, có thể phát huy hiệu quả bảo vệ tính mạng, cứu hắn một mạng.
Quá ít.
Lăng Hàn đi kho tàng của Thánh Địa, hắn muốn dựa vào trận pháp.
Ở Chú Đỉnh cảnh đại phát thần uy, hắn thắng được vinh quang cho Bắc Thiên vực, tự nhiên cũng làm cho Cửu Dương Thánh Địa có được thanh danh to lớn, cho nên Lăng Hàn có rất nhiều điểm cống hiến, đầy đủ hắn tiêu xài một phen.
Hắn cẩn thận quan sát, hắn muốn tìm thứ giúp hắn tăng lên trong thời gian ngắn, trở thành đòn sát thủ của hắn, thứ đó chính là trận pháp.
Tìm cả buổi, đôi mắt Lăng Hàn sáng lên.
Hắn không phải tìm được trận pháp uy lực kinh người, mà là phương pháp vận dụng thiên địa đại thế.
Từ trên lý luận hắn có thể mượn lực lượng của tinh thể, chỉ trong nháy mắt di chuyển từ cực bắc tinh thể xuống cực nam.
Diệu, thật là thần diệu