Tư liệu rất ít nhưng là giới thiệu duy nhất về kỳ kinh bát mạch, vì thế Lăng Hàn rộng rãi chấp nhận đáp án này, trả tiền. Dù sao không mắc, chỉ có một nguyên.
- Đáng tiếc Hầu ca không nói nhiều, làm ta chỉ có thể mò mẫm, may mắn ta chỉ cần có thể tiếp tục cảm ứng được kinh mạch.
Lại qua một ngày, rốt cuộc Lăng Hàn cảm ứng được chính kinh thứ hai, dùng lực lượng sáng sớm đả thông rồi dùng trận nhà giàu mở rộng đến cực hạn.
- Một cái ở lưng, cái thứ hai ở bụng, tựa như một âm một dương, mơ hồ thập nhị chính kinh của ta cũng sinh ra giao hòa với chúng, có mối liên kết nào đó. Kinh mạch thông đạt, ta cảm giác như thân thể giấu con rồng to có lực lượng dậy sóng. Phải rồi, thử lực lượng hiện giờ xem sao.
Lăng Hàn chạy đi doanh đại Huyền Thanh kỳ, vì là buổi tối, hắn điệu thấp nên chỉ có thủ vệ biết mặt, không làm kinh động người khác.
Lăng Hàn đến sân huấn luyện, tìm một máy đo sức.
Bùm!
Lăng Hàn đánh ra cú đấm, kết quả bi kịch, máy đo lực bị hắn đấm bể phát ra tiếng nổ nhức óc.
Mợ nó!
Lăng Hàn co cẳng bỏ chạy, vì hắn đã nghe tiếng nhiều người đang chạy đến.
Lăng Hàn chạy ra ngoài, một lúc sau ba người ra khỏi sân huấn luyện, bàn tán rôm rả.
- Kỳ thật, ai rảnh quá phá hoại máy đo sức?
- Chắc không phải là bị người đập hỏng đi?
- Không thể nào! Nó có thể chịu được lực lượng đỉnh thập nhị mạch, ngươi có thấy lần nào các đội trưởng đi đo mà đập hỏng máy đo sức chưa?
- Nhưng ai cố ý phá hoại máy đo sức mới được?
- Chắc là biến thái.
- Khùng.
- Não tàn.
Ba người kết luận như vậy, cho rằng hung thủ thần kinh không bình thường.
Bà nội nó!
Lăng Hàn chạy ra từ bóng ma.
Ba người thấy Lăng Hàn, vẻ mặt vui mừng vô cùng sùng bái chào:
- A, Lăng đội trưởng!
Sau đó ba người bị Lăng Hàn đánh la oai oái.
Nhưng đánh đã tay rồi Lăng Hàn ném một viên Tham Mạch đan cho mỗi người xem như tiền thuốc.
- Ui, Lăng đội trưởng bị gì vậy, mắc gì tự dưng đánh chúng ta bầm mình?
- Bị thất tình?
- Ủa? Đây là Tham Mạch đan!
- Ôi, năm ngàn một viên!
- Lời rồi, bị đánh một trận đổi một viên Tham Mạch đan thì ta sẵn sàng mỗi ngày bị chà đạp!
- Lăng đội trưởng tuyệt vời!
Ba người đầu tiên là khó hiểu, rất nhanh trở nên hưng phấn. Nếu họ biết đây là Tham Mạch đan đã cải tiến thì càng vui mừng hơn nữa.
Một giọng nói lạnh băng vang lên sau lưng Lăng Hàn:
- Chẳng phải ngươi nghỉ ngơi sao? Chạy tới đây làm gì?
Lăng Hàn xoay người lại, thấy Liên Tuyết Dung đang đứng sau lưng.
Lăng Hàn cười nói:
- Kỳ chủ đại nhân, ta đến trắc thử lực lượng của mình.
Liên Tuyết Dung lộ vẻ kinh ngạc hỏi:
- Ngươi đột phá thập nhất mạch?
Mới chưa đầy một tháng mà tiểu tử này từ thập mạch xông lên thập nhất mạch? Rất kinh người.
Lăng Hàn đáp:
- Ừ, bây giờ là đỉnh thập nhị mạch.
Cơ mặt Liên Tuyết Dung cứng ngắc. Thập nhị mạch? có thể không? Chưa đầy một tháng, ngươi tưởng giống lúc mới bắt đầu tu luyện sao? Dựa vào tụ linh trận đúng là có thể xuất hiện kỳ tích một tháng nhảy hai cấp.
Liên Tuyết Dung lấy lại tinh thần, yêu cầu:
- Tốt lắm, ngươi hãy đánh hết sức vào ta.
Lăng Hàn huơ nắm tay:
- Được rồi!
Lăng Hàn xem Liên Tuyết Dung là máy đo sức, hắn muốn xem sau khi đả thông hai kỳ kinh thì mình cách Hoán Huyết cảnh bao xa.
Liên Tuyết Dung ngứa chân muốn đá, ánh mắt của tiểu tử này thật đáng ghét.
Liên Tuyết Dung lạnh lùng nói:
- Đến đây đi.
Liên Tuyết Dung quyết tâm chờ Lăng Hàn đấm một cái rồi nàng sẽ vỗ chưởng đáp lễ, cho tiểu tử này bài học.
Lăng Hàn vận chuyển tất cả lực lượng đánh ra cú đấm.
Một cú đấm siêu nhanh, quyền lực áp súc không khí phát ra tiếng nổ bùm bùm. Với kình lực phát ra ngoài nó hóa thành nắm đấm mắt thường trông thấy đánh hướng Liên Tuyết Dung.
Tốc độ cú đấm quá mau, đến mức vượt qua thanh âm lan tỏa, khiến quyền lực mắt thường trông thấy.
Vẻ mặt Liên Tuyết Dung kinh sợ. Dù là đỉnh thập nhị mạch cũng không thể khiến tốc độ cú đấm đến vận tốc âm thanh, đây là chỉ Hoán Huyết cảnh mới có. Nên xem thanh thế cú đấm của Lăng Hàn làm Liên Tuyết Dung giật nảy mình.
Nếu không phải biết tiểu tử này là Lăng Hàn thì Liên Tuyết Dung tưởng đâu đó là cường giả Hoán Huyết cảnh tấn công.
Bùm!
Một chưởng ập đến.
Liên Tuyết Dung nhẹ nhàng vỗ một chưởng chặn lại cú đấm của Lăng Hàn.
Quyền, chưởng của hai người không thật sự chạm vào nhau mà cách hai trượng lực lượng va chạm kịch liệt. Tro bụi dưới đất bị chấn bay lên hóa thành khói nấm.
Lăng Hàn cảm nhận lực lượng mạnh mẽ bật về, làm hắn không kiềm được liên tục thụt lùi.
Ngược lại Liên Tuyết Dung đứng vững vàng.
Ài, vẫn không bằng Hoán Huyết cảnh.
Liên Tuyết Dung không kiềm được kinh kêu:
- Ngươi sắp nghịch thiên sao!?
Lăng Hàn lắc đầu nói:
- Đâu có, kém hơn kỳ trưởng nhiều.
Liên Tuyết Dung á khẩu, tiểu tử này chẳng lẽ muốn dùng tu vi Thông Mạch chiến thắng nàng sao?
Liên Tuyết Dung gật đầu, hỏi:
- Ngươi có biết tu vi của ta là gì không?
Lăng Hàn nói:
- Hoán Huyết cảnh.
Chuyện này không phải bí mật gì.
Liên Tuyết Dung nghiêm túc nói:
- Ta đúng là Hoán Huyết cảnh, nhưng Hoán Huyết cảnh cũng như Thông Mạch cảnh chia ra mấy tiểu cảnh giới. Hoán Huyết cảnh, nghe cái tên là biết, phải thay máu toàn thân. Bình thường máu màu đỏ, sau nhất biến thì máu đổi màu tím, khi kịch chiến có thể khiến huyết khí sôi trào, trong khoảng thời gian ngắn bộc phát ra gấp lực lượng gấp hai hay gấp ba lần.
- Nhị biến, máu tím thành màu đen, huyết khí cường đại đến hóa thành thực chất, ngưng tụ thành hình trụ, còn gọi là huyết khí ngưng trụ. Tam biến, máu đen thành màu bạc, huyết khí ngưng tụ thành hình dạng mãnh thú thượng cổ bay ra, bằng vào khí thế có thể giết người, đây là huyết khí ngưng thú.
- Tứ biến, máu bạc thành màu vàng, huyết khí ngưng binh, sát khí càng nặng. Ngũ biến, máu vàng hóa thành sắc lưu ly, huyết khí ngưng tụ thành người, diệu dụng vô cùng.
Liên Tuyết Dung nói ra năm cấp bậc trong Hoán Huyết cảnh, nàng tạm dừng rồi tiếp tục bảo:
- Ta bây giờ là tam biến, huyết khí ngưng thú.
Người Liên Tuyết Dung dâng lên huyết khí màu bạc hóa thành con chim ba chân, hung uy vô tận tuôn ra.
Với tâm tính như Lăng Hàn cũng không kiềm được tim rớt cái bịch. Chim ba chân khiến Lăng Hàn sinh ra áp lực mãnh liệt, nó chỉ nhìn hắn chằm chằm đủ làm thực lực của hắn giảm mạnh.
Huyết khí ngưng thú, đây là áp chế về cảnh giới.
Liên Tuyết Dung lắc đầu nói:
- Ta đã đứng ở tầng thứ ba trong Hoán Huyết cảnh vậy mà ngươi muốn đấu ngang tay với ta, nên nói ngươi can đảm đáng khen hay ngu xuẩn?
Lăng Hàn cười ruồi, chênh lệch thật là quá lớn.