- Thời gian có hạn. Hơn nữa ngày sau các ngươi đều là đệ tử của bản tông, sẽ có cơ hội luận bàn lại. Bởi vậy, ngày hôm nay duyệt lại sẽ tiến hành rất nhanh.
Tên cường giả Thần Thai Cảnh kia nói, chỉ chỉ quảng trường:
- Thứ chín mươi mốt đến thứ một trăm của ngày hôm qua ra khỏi hàng.
Lập tức có mười người ra khỏi hàng, dừng lại ở giữa sân.
- Từ tám mươi mốt đến chín mươi ra khỏi hàng.
Hắn nói tiếp, lại có mười người đi ra.
- Các ngươi có thể chọn một người khiêu chiến. Người thắng lưu lại, người thua đào thải.
- Từ bây giờ, mặc kệ chiến đấu có kết thúc hay không, sau một tiếng bắt đầu vòng khiêu chiến thứ hai. Nếu như hai người trên sân còn đang chiến đấu, thì đồng thời đào thải.
- Bắt đầu đi!
Tiếng nói vừa dứt, có ít nhất năm đôi đã đánh nhau.
Cả chiến đấu và nghỉ ngơi, tổng cộng chỉ có một tiếng. Bởi vậy giải quyết đối thủ càng nhanh, sẽ có thời gian nghỉ ngơi càng nhiều. Mà thứ tự như vậy cũng coi như ngợi khen những người có thành tích tốt ngày hôm qua. Mười vị trí đầu có thể lấy tư thái toàn thịnh xuất chiến ở vòng cuối cùng.
Đương nhiên, cao thủ chân chính sẽ không để ý, tự tin có thể oanh bại đối thủ.
Chiến đấu trở nên kịch liệt. Nếu như bị thua ở chỗ này, vậy chính là bị đào thải, bởi vậy mỗi người đều toàn lực ứng phó. Đương nhiên lá bài tẩy có thể không dùng thì không dùng. Dù sao muốn thẳng tiến mười vị trí đầu, kế tiếp còn có rất nhiều trận.
Sau mười mấy phút, một đôi kết thúc chiến đấu, mà có một đôi thì kéo dài rất lâu, đánh một canh giờ vẫn không phân ra thắng bại. Tất nhiên, hai người cùng nhau bị đào thải.
Từ bảy mươi mốt đến tám mươi lên sân khấu, vòng chiến đấu thứ hai bắt đầu. Có một người may mắn không chiến mà thắng, có thể lấy trạng thái toàn thịnh nghênh chiến vòng thứ ba.
Một vòng lại một vòng, mỗi vòng đều là một canh giờ, tốc độ này rất nhanh, chỉ sau bốn tiếng, liền đến phiên Lăng Hàn.
- Ồ?
Lăng Hàn hơi lộ ra vẻ kinh ngạc. Bởi vì đối thủ của hắn lại là Triệu Hoành Thành. Chính là người trước lúc khảo hạch, trào phúng bọn người Thích Vĩnh Dạ ếch ngồi đáy giếng, còn khinh bỉ Lăng Hàn từ đầu đến đuôi.
Thật xảo, lại thật va vào hắn.
- Ngươi là tự mình chịu thua, hay để ta đánh cho ngươi chịu thua?
Triệu Hoành Thành ngạo nhiên nói.
Lăng Hàn cười cợt nói:
- Đều là Linh Hải tầng một, tự tin của ngươi là từ đâu tới nha?
- Ha ha, chỉ bằng cái này!
Triệu Hoành Thành rút kiếm. Đây là một thanh kiếm hình thù kỳ lạ. Đầu kiếm phân nhánh như lưỡi rắn, thân kiếm cực kỳ tinh tế, nhưng vẫn có thể rõ ràng nhìn thấy có bảy mạch văn.
- Ngân Xà Kiếm, Linh khí cấp bốn, toàn diện kích hoạt có thể sánh ngang Linh Hải tầng năm!
Hắn vận chuyển linh lực, bắt đầu kích hoạt ý chí võ đạo của Linh khí. Nhất thời từng cái mạch văn phát sáng, Linh khí này cũng tỏa ra khí tức mạnh mẽ.
Từ một ý nghĩa nào đó, Linh khí tương đương với một võ giả cùng cấp. Mà bản thân Triệu Hoành Thành là Linh Hải Cảnh, đủ để kích hoạt uy năng của Ngân Xà Kiếm. Bởi vậy, hiện tại chẳng khác nào có hai Linh Hải Cảnh hợp công Lăng Hàn. Hơn nữa, uy lực cực hạn của Ngân Xà Kiếm có thể so với Linh Hải tầng năm, nên Triệu Hoành Thành rất tự tin.
Một Linh Hải tầng một, cộng một Linh Hải tầng năm, vậy thì dù gặp gỡ Linh Hải tầng năm cũng có phần thắng.
Lúc trước trong sát hạch, Triệu Hoành Thành vẫn không dùng tới Ngân Xà Kiếm, chính là vì ở thời điểm duyệt lại một tiếng hót lên làm kinh người.
Không có quy định ở trong thi đấu không thể sử dụng Linh khí. Vì lẽ đó coi như hắn dựa vào Ngân Xà Kiếm thắng, nhiều nhất chỉ khiến người ta xem thường mà thôi.
Lăng Hàn cười nhạt nói:
- Ta có cần lộ ra vẻ sợ hãi đến phối hợp ngươi không?
- Không cần giả trang, ngươi xác thực nên cảm thấy sợ sệt!
Triệu Hoành Thành vung kiếm giết ra. Linh Hải tầng một toàn diện kích phát Linh khí Linh Hải tầng năm, đối với hắn mà nói cũng là một gánh nặng rất lớn. Bởi vậy, hắn hy vọng có thể mau chóng giải quyết Lăng Hàn, để hắn có nhiều thời gian khôi phục.
Lăng Hàn ngưng quyền mà động, oanh… Ý chí võ đạo lưu chuyển, mạch văn trải rộng. Một Long Tượng màu bạc đạp không mà ra, oanh kích về phía Triệu Hoành Thành.
Oành!
Trong một lần va kích, Triệu Hoành Thành liên tiếp lui về phía sau, sắc mặt trở nên trắng xám. Lực lượng của đòn đánh này quá trầm trọng, chấn nội phủ của hắn đảo loạn, suýt chút nữa thổ huyết, cực kỳ khó chịu.
- Ồ!
- Ừm!
- Nha!
Thấy cảnh này, mấy người nguyên bản hững hờ đều lộ ra vẻ kinh ngạc.
Một quyền oanh lui Triệu Hoành Thành cũng không có gì, dù sao chỉ là Linh Hải tầng một. Nhưng Linh Hải tầng một kia còn cầm Linh khí, hơn nữa là Linh khí toàn diện kích hoạt, vậy thì kỳ quái.
- Sức chiến đấu nên có sáu tinh nha.
Rất nhiều người bình luận.
Chuyện này rất kinh người. Linh Hải tầng một có thể đánh ra sức chiến đấu sáu tinh, khiến người ta khó có thể tin tưởng được.
- Hắn nên mặc Linh khí gì đó, đã kích hoạt rồi. Bằng không, ha ha, sức chiến đấu hơn năm tinh, dù trong chúng ta cũng không có mấy người đi?
Lập tức có người nghĩ ra một giải thích "hợp lý".
Như bao tay, bảo vệ đùi đều có thể mặc ở trong quần áo, kích hoạt lên cũng rất khó phát hiện.
- Sức chiến đấu hơn năm tinh, vẫn có mấy người. Nhưng trên sáu tinh chỉ có Ngạo Đại mà thôi.
Có người nhìn về phía một thanh niên mới hai mươi hai, hai mươi ba. Người này chính là Ngạo Đại, tên thật là Ngạo Tinh Lai.
Ngạo gia thất tử xếp hạng không phải dựa theo tuổi tác, mà là thực lực.
Ngạo Tinh Lai chính là nhi tử xuất sắc nhất của Ngạo Phong, Linh Hải tầng chín. Có người nói một chân hắn đã bước vào Thần Thai Cảnh. Thiên phú như vậy phóng tới Trung Châu cũng có thể gọi là thiên tài. Đương nhiên không phải đỉnh cấp. Chí ít trong Bắc Vực, ở độ tuổi này đã có thiên tài Thần Thai Cảnh.
Ngạo Tinh Lai chỉ hơi nhếch miệng. Hắn đương nhiên không tin Lăng Hàn nắm giữ sức chiến đấu vượt qua năm tinh. Coi như phải, cũng không thể sánh ngang hắn. Bởi vì sức chiến đấu của hắn mở hết, kỳ thực có thể qua bảy tinh!
Hắn tự tin không chỉ mình đứng đầu Ngạo gia thất tử, thiên tài số một của Đông Nguyệt Tông, thậm chí còn là thiên kiêu số một của Bắc Vực. Một ngày nào đó, hắn sẽ tiến vào Trung Châu, quét ngang thiên tài nơi đó, để thanh danh của hắn vĩnh viễn lưu truyền sử sách.
- Ta! Không! Tin!
Triệu Hoành Thành vung kiếm, lần thứ hai giết trở về.
- Ta là Linh Hải tầng một, ngươi cũng là Linh Hải tầng một, mọi người đều dùng Linh khí, lẽ nào ta lại yếu hơn ngươi?
Trường kiếm tùy ý, ba đạo kiếm khí tung bay.
Ba đạo kiếm khí, không tệ! Ở trên Kiếm đạo vẫn tương đối có thiên phú!
Lăng Hàn đấm ra một quyền. Tương tự có bốn quyền khí lưu chuyển, hóa thành bốn nắm đấm màu vàng, nghênh về phía Triệu Hoành Thành.
Oành oành oành oành, kiếm khí và quyền khí chạm vào nhau, dồn dập dập tắt.
- A!
Triệu Hoành Thành rống to, không ngừng vung kiếm. Mọi người đều là Linh Hải tầng một, lại dùng Linh khí, như vậy tiêu hao sẽ vô cùng lớn, chỉ cần hắn có thể chống lâu hơn Lăng Hàn là có thể thắng.
Không gian đan điền của Lăng Hàn lớn hơn Linh Hải Cảnh bình thường trăm lần, mà Linh Hải thì lớn gấp mười lần. Hơn nữa còn có hai cái, hình thành âm dương, hầu như trở về bản nguyên.
Bởi vậy, hắn vừa vặn cầm đối phương luyện tập Chiến Tượng Quyền.