Lăng Hàn không nói gì, hắn còn cần cùng một Sơn Hà Cảnh đấu võ mồm sao? Hắn ấn nhẹ một chưởng, đùng, Hướng Thừa Duẫn nhất thời chịu đựng không được đại lực, hai chân mềm nhũn quỳ xuống, oành, lực lượng lớn làm cho cả đường phố nhẹ nhàng chấn động, mà xương cốt thì đứt đoạn mất.
- A…
Hướng Thừa Duẫn phát ra tiếng kêu thảm, đây thực sự là đau tận xương cốt.
Lỗ Thành Phong đầy mặt lạnh lùng, người này cũng quá lớn mật, mình ở ngay bên cạnh cũng dám ra tay!
- Muốn chết!
Hắn vung nắm đấm lên, nhắm tửu lâu đấm tới một quyền.
- Ta đến!
Đinh Bình cướp ra.
- Ta đến!
Cửu Yêu không cho.
Hai người đồng thời ra tay, oành, oành, liên thủ oanh ngang, nhưng Đinh Bình chỉ vừa bước vào Nhật Nguyệt Cảnh, Cửu Yêu chỉ là Sơn Hà Cực Cảnh đỉnh cao, người nào cũng không thể đối kháng Nhật Nguyệt Cảnh đại viên mãn, nhất thời bị đánh bay, ở trên không trung phun ra một ngụm máu.
Cũng còn tốt, bọn họ đều tu luyện Cửu Long Phách Thể Thuật, tuy thể phách không biến thái như Lăng Hàn, nhưng mạnh mẽ hơn người bình thường nhiều lắm, bằng không cảnh giới chênh lệch nhiều như vậy, tuyệt đối là bị một chiêu miểu sát.
- Vô tri!
Lỗ Thành Phong cười lạnh nói, Thần cảnh mỗi cách biệt một tiểu cảnh giới nhỏ cũng là khác biệt một trời một vực, huống chi hắn là đại viên mãn, hai người này mạnh nhất mới chỉ tiểu cực vị, chênh lệch ròng rã ba cảnh giới nhỏ.
Nhưng hắn cũng có chút hoảng sợ, người tiểu cực vị kia cũng quá trẻ tuổi, căn bản không tới năm trăm tuổi a!
Không tới năm trăm tuổi liền bước vào Nhật Nguyệt Cảnh, cái này ở trong lịch sử Loạn Tinh Hoàng Triều cũng chỉ có mười mấy người có thể so sánh, gần đây thuộc về Triệu Luân, nhưng hắn cũng đến bảy, tám trăm tuổi mới bước vào Nhật Nguyệt Cảnh.
Lăng Hàn đưa tay khẽ vỗ, Đinh Bình cùng Cửu Yêu liền bị hắn lôi trở về, trong lòng hắn hiểu rõ, hai đồ đệ liên thủ chí ít sẽ không có nguy hiểm đến tính mạng, bằng không nhất định sẽ ra tay ngăn cản.
- Ngươi cũng tiếp ta một quyền.
Lăng Hàn lạnh nhạt nói, đấm ra một quyền.
Cú đấm này nhìn như cực kỳ chậm chạp, nhưng sau khi nổ ra liền xuất hiện ở trước mặt Lỗ Thành Phong, để hắn giật mình, vội vã ra quyền đón nhận.
Oành!
Hai quyền tấn công, Lỗ Thành Phong vẫn không nhúc nhích, ngạo nghễ nói:
- Chỉ như…
Chữ vậy vẫn không có ra miệng, hắn đột nhiên biến sắc, hừng hực đằng lui ba bước, sau đó mới ngừng lại, vừa muốn mở miệng, lại hừng hực đằng lùi lại ba bước, dừng lại, muốn mở miệng, vẫn lùi nữa...
Cứ như vậy, Lỗ Thành Phong một đường ngừng ngừng lùi lùi, nhiều lần muốn mở miệng, nhưng nhiều lần không thể toại nguyện.
Cái này vừa bắt đầu rất buồn cười, nhưng sau mười mấy lần, không còn người cảm thấy buồn cười, mà mỗi người lộ ra vẻ mặt kinh hãi gần chết.
Một quyền mà thôi, làm sao có khả năng để quyền lực dừng lưu thời gian lâu như vậy? Hơn nữa, Lỗ Thành Phong là Nhật Nguyệt Cảnh đại viên mãn a!
Hướng Thừa Duẫn miễn cưỡng ngẩng đầu lên, hắn tràn ngập ngơ ngác, Lăng Hàn đến tột cùng đạt đến trình độ nào?
Lúc trước tên này chính là yêu nghiệt tu luyện, tu vi cái sau vượt cái trước, vượt qua hắn, hiện tại không chỉ bước vào Nhật Nguyệt Cảnh, hơn nữa còn là đại viên mãn thậm chí đỉnh cao, bằng không làm sao có khả năng một quyền nổ đến Lỗ Thành Phong không ngừng rút lui?
Đương nhiên, Hướng Thừa Duẫn nghĩ như thế nào đi nữa cũng không cho rằng Lăng Hàn là Tinh Thần cảnh, cái này quá không có thiên lý, bởi vì hắn tận mắt thấy, lúc trước Lăng Hàn chỉ là Phá Hư Cảnh mà thôi, hắn một tay liền có thể đập chết.
Lỗ Thành Phong một đường lùi, những người khác của Lỗ gia tự nhiên không thể ngồi coi, dồn dập đi theo, có hai người giúp Hướng Thừa Duẫn, một bên kéo một cánh tay, mang theo hắn chật vật bỏ chạy.
Trong mắt Lỗ gia minh châu lộ ra kỳ quang, nàng cũng đã từng nghe nói truyền kỳ của Lăng Hàn, không nghĩ tới truyền kỳ sẽ xuất hiện ở trước mặt, hơn nữa, so với truyền thuyết càng mạnh hơn.
Lại nói Lỗ Thành Phong một đường lùi, căn bản không dừng được, không biết va nát bao nhiêu bức tường, phá huỷ bao nhiêu phòng ốc, cũng may Lỗ gia gia đại nghiệp đại, chút tiền này vẫn thường nổi. Nhưng Lỗ gia trưởng tử trúng tà, có đường không đi, lại nhắm nhà người ta mà đi, gặp trở ngại không tính, còn va chạm, cấp tốc truyền lưu ở trong Hoàng Đô.
Lui ra ngoài mười dặm, lúc này Lỗ Thành Phong mới đặt mông ngồi xuống, khóe miệng không ngừng co giật, chỉ cảm thấy toàn thân là mồ hôi lạnh, lông tơ dựng đứng.
Trước hắn thực sự là thân bất do kỉ, loại cảm giác đó thật đáng sợ.
- Nhanh, nhanh đi mời Lão tổ!
Hắn run rẩy nói, thực lực của Lăng Hàn quá mạnh mẽ, nhất định phải là Nhật Nguyệt Cảnh đại viên mãn đỉnh cao mới có thể trấn áp, không không không, chỉ có thể ngang hàng, còn chưa đủ trấn áp.
Bọn họ vội vã chạy về Lỗ gia, biết được Lỗ Thành Phong tao ngộ, Lỗ gia lão tổ rơi vào chần chờ.
Khai chiến với một cường giả Nhật Nguyệt Cảnh đại viên mãn đỉnh cao, cái này đáng giá sao?
Nhưng Hướng Thừa Duẫn lập tức mở miệng, làm áp lực, để Lỗ gia lão tổ chỉ có thể cắn răng.
Vì leo lên Tả Tướng, nhất định phải lấy lòng Hướng Thừa Duẫn, không thèm đến xỉa!
Hắn tự thân xuất mã, suất lĩnh hơn nửa tộc nhân của Lỗ gia chạy tới tửu lâu.
Mà Lỗ gia như vậy, đặc biệt là Lỗ Thành Phong còn hủy đi mười dặm tường, tự nhiên đã kinh động rất nhiều người, dồn dập chạy tới xem trò vui.
Cái này là ai a, gan to bằng trời, ngay cả Lỗ gia lão tổ cũng chọc ra.
- Lăng Hàn?
- Cái gì, Lăng Hàn trở về?
- Lăng Hàn còn sống?
Khi biết được “kẻ cầm đầu” là Lăng Hàn, sắc mặt của tất cả mọi người quái lạ, Lăng Hàn biết dằn vặt đã không phải chuyện ngày một ngày hai, kết thù với Sa Nguyên, Triệu Luân, hai Đại Tướng quân Tinh Thần Cảnh cũng dám đắc tội, hiện tại chọc giận Lỗ gia lão tổ tựa hồ chẳng có gì lạ.
Có điều, cái náo nhiệt này nhất định phải xem.
Tin tức một truyền mười, mười truyền trăm, càng ngày càng nhiều người điều động, chạy về phía bên này, mà khi tin tức này truyền vào quý phủ của Sa Đại Tướng Quân, nhất thời có sát khí vô tận phun trào, để bốn phía đều trở nên băng lạnh.
Sa Nguyên chết ở trong tay Lăng Hàn, nhưng không đợi Sa Đại Tướng Quân chạy đi báo thù, Lẫm Thiên Tông liền xong đời, mà Lăng Hàn cũng biến mất. Những năm này Sa Đại Tướng Quân vẫn cho rằng Lăng Hàn đã chết, nhưng hiện tại biết được Lăng Hàn lại sống sót trở về, tự nhiên sát khí rực cháy.
Tuy Sa Nguyên không phải nhi tử xuất sắc nhất của Sa Đại Tướng Quân, nhưng không phải ai cũng có thể tùy ý làm thịt.