- Kiếm Tâm. . . Lại lớn thêm rồi!
Hắn âm thầm nói, tuy vẫn không có đạt đến mức độ Kiếm Tâm Thông Minh, nhưng chỉ cách xa một bước.
- Hắc huynh đệ, ngươi quả nhiên số mệnh kinh người!
Mã Đa Bảo cảm khái nói, ở đây nhiều người như vậy cũng chỉ có Lăng Hàn dám ngồi xuống uống trà, đây chính là cơ duyên của người ta, ai bảo ngươi từ bỏ?
Nhưng Lăng Hàn biết, nếu như không có Hắc Tháp hộ thân, hắn còn thật không dám xằng bậy như thế, đây mới là chỗ dựa của hắn.
Hắn đương nhiên sẽ không nói ra.
Nếu Luân Hồi trà không còn, bọn họ liền tiếp tục đi lên, đi tới tầng thứ tư, gian phòng nơi này càng lớn, nhưng xem bố cục, lại không giống phòng ngủ, mà là loại phòng họp.
Đồng dạng, có năm nữ sĩ tuần tra, triển khai công kích với bọn họ.
Lăng Hàn phát hiện, hiện tại thần hồn của hắn vững chắc, vong hồn xung kích rất khó tạo thành ảnh hưởng với hắn.
Trước đây là mười năm tám năm còn có thể chém chết thần hồn của hắn, hiện tại dù một trăm năm, một ngàn năm cũng không sợ, trải qua một lần Luân Hồi, thần hồn của hắn còn cường đại hơn rất nhiều Phá Hư Cảnh.
Tầng này vô cùng lớn, ngoại trừ phòng hội nghị ra, mọi người còn nhìn thấy một chút bệ pháo, phía trên đan dày mạch văn, nhìn một chút cũng làm người ta tê cả da đầu, có loại lạnh lẽo âm trầm đến tận xương.
Đáng tiếc, những bệ pháo này đều bị phá hỏng.
- Cái này nhất định là thần thiết!
Mọi người nhìn chằm chằm những bệ pháo kia, đó là dùng kim loại chế thành. Mà có thể ở đây, vật liệu của bệ pháo này sẽ kinh người cỡ nào?
Mọi người muốn thu lấy, nhưng căn bản không thể tới gần, mạch văn thật đáng sợ, một tên cường giả Phá Hư Cảnh đi rất nhanh, nhưng mới vừa lên liền bị chấn thành mảnh vỡ.
Đó là uy năng của mạch văn, dù cho không thức tỉnh cũng là đại sát khí.
Thu không được!
Tất cả mọi người có loại cảm giác sắp phát điên, đó là bảo vật thế nào, thần thiết a, lại chỉ có thể trơ mắt xem, để bọn họ muốn thổ huyết.
Hơn nữa, lực sát thương của mạch văn kinh người như vậy, nếu có thể thu, bản thân cái này là một đại sát khí, chém Phá Hư Cảnh như chơi đùa.
Lại đỏ mắt thì đã làm sao, bọn họ chỉ có thể rời đi.
Lên một tầng nữa, chính là boong tàu.
Tuy trước đó bọn họ ở bên ngoài nhảy vọt, bay lên, muốn từ boong tàu lên thuyền, nhưng không chỉ không thể làm được, thậm chí ngay cả tình huống trên boong thuyền như thế nào cũng không biết.
Bay cao đến đâu cũng thấy không rõ, vô cùng quỷ dị.
Lần này, bọn họ từ nội bộ leo lên boong tàu, có thể thấy rõ.
- Hách!
Vừa lên boong tàu, mọi người không khỏi kinh ngạc thốt lên, nơi này. . . là Tu La chiến trường sao?
Chỉ thấy trên boong thuyền khắp nơi là hài cốt, có loài người, cũng có nửa người nửa thú, mọc ra cánh chim, mọc ra hai sừng, có toàn thân đen như mực, buổi tối lúc không có trăng thậm chí sẽ trực tiếp va vào.
Máu tươi che kín toàn bộ boong tàu, có khuyết chi đoạn thủ, tỏa ra sát khí đáng sợ, hình thành như thực chất.
Nhưng đáng sợ nhất vẫn là trung gian boong tàu đặt một cái vại, nơi đó đựng thủ cấp, tất cả đều là nửa người nửa thú, trên đầu mọc ra song sừng, hai mắt vẫn còn có thần, toả ra uy thế đáng sợ.
Mọi người chỉ nhìn tới, liền có loại cảm giác thân thể muốn nổ tung, vội vã cúi đầu, không dám nhìn nữa.
Những thứ này rốt cuộc là tồn tại gì a!
Nhưng tưởng tượng, lúc trước chiếc thuyền lớn này bị cướp giết, song phương đều chết trận, mà gợn sóng đại chiến quá lớn, miễn cưỡng đánh nát không gian, tiến vào trong hư không, cho đến khi bị Mã Đa Bảo chém rách không gian, chiếc thuyền lớn này mới rốt cục tái hiện.
Thật đáng sợ, đại bộ phận đồ vật trong thân tàu đều biến mất, nói rõ phòng ngự đã mất hiệu lực, nhưng những hài cốt này vẫn còn, thậm chí phảng phất như vừa mới chết, có thể thấy được những sinh linh này cường đại cỡ nào, dù cho chết mất, hư không cũng không thể phá hoại hài cốt của bọn họ.
Lăng Hàn mắt nhìn xa, chỉ thấy trên đầu thuyền đang có một cô gái đứng ngạo nghễ, áo khoác phía sau dài tới ba trượng, bên trong là một bộ chiến giáp màu vàng, hoàn mỹ phác hoạ ra vóc người của nàng.
Chỉ là một bóng lưng mà thôi, liền làm cho tâm thần người say mê.
Này cũng là một vong hồn sao?
Mọi người cẩn thận từng li từng tí đi tới, hài cốt nơi này đều quá mạnh mẽ, e là chỉ cần đụng một cái liền có thể làm cho bọn họ chết đi. Nhưng boong tàu ba trăm trượng có thể dài bao nhiêu, rất nhanh bọn họ đã đi tới đầu thuyền, đứng ở phía sau cô gái kia.
Oanh, áo khoác dật động, cô gái kia quay người sang, trong khoảng thời gian ngắn, thanh thiên biến sắc, càn khôn muốn sụp đổ.
Đây là Chí cường giả thế nào, chuyển thân mà thôi, liền có thể gây ra biến hóa như thế.
- Đẹp quá!
Khi cô gái kia xoay người lại, mỗi người đều lộ ra vẻ mê say, đây là một nữ tử phong hoa tuyệt đại, càng có một loại khí chất cao quý không cách nào truyền lời.
Như Chư Toàn Nhi, Thiên Phượng Thần Nữ ở trên dung nhan đều không thua kém nàng, nhưng nếu như đứng chung với nàng, vậy sẽ tựa như thôn cô, lu mờ ảm đạm.
Cửu thiên tiên nữ!
Trong khoảng thời gian ngắn, mọi người chỉ có ý nghĩ như thế, ngay cả nam tử lại già cũng sinh lòng ái mộ, ngay cả nữ tử tâm như nước đọng cũng nổi lên gợn sóng.
Nam nữ thông sát.
Nhưng tay chân của Lăng Hàn lại trở nên lạnh lẽo, dung nhan của cô gái này. . . giống linh căn hình người trong đan điền Hổ Nữu như đúc!
Linh căn hình người, cái này vốn cực kỳ quái dị, nhưng hiện tại chuyện càng thêm quái dị xuất hiện, lại còn có chân nhân.
Hổ Nữu nói, nàng có loại cảm giác quen thuộc với chiếc thuyền lớn này, thật giống như đã từng tới, mà hiện tại lại xuất hiện một nữ tử giống linh căn trong cơ thể nàng, muốn nói nàng không có liên hệ gì với chiếc thuyền này, vậy thì thật quái đản.
- Đó là cái gì?
Thật lâu sau, có người mới chỉ vào một vật trôi nổi trước người cô gái kia kinh hô.
- Thật giống như một quả trứng?
- Đúng là trứng, phía trên giống như che kín hoa văn, nhưng ta lại không nhìn thấy cái gì!
- Đó là Thần đản, ăn vào có thể lập tức biến thành đại năng Thần giới hay không?
Càng ngày càng nhiều người chú ý tới đồ vật trước người nữ tử, ai cũng biết, cô gái này đã chết, hiện tại chỉ là một vong hồn. Vậy lại đẹp, khí chất cao quý hơn nữa thì đã làm sao, những người này đều là Phá Hư Cảnh, rất nhanh liền có thể bảo vệ tâm thần.
Trở nên mạnh mẽ, mới là theo đuổi bất biến của bọn họ.
Hổ Nữu không khỏi hoảng hốt nói:
- Có người đang gọi Nữu, thật kỳ quái, thật kỳ quái, Nữu khống chế không được mình rồi!