Dựa theo lời của Lăng Hàn, hắn lập tức có được ba đạo tiên hà và tu ra ba đạo thần quang tuyệt thế, đây là chuyện tốt lớn bằng trời.
Nhưng cảm giác bị người ta khống chế, nhưng nếu hắn cảm thấy thân bất do kỷ thì không được, trong nội tâm của hắn sẽ cực kỳ khó chịu.
Chờ hắn bước vào Chuẩn Đế, hắn tuyệt đối phải đánh Đa Gia Phật một trận.
Ách, Chuẩn Đế là chuyện không biết bao nhiêu năm sau, đối phương chỉ còn lại tấm da người, hắn làm sao đánh?
Lăng Hàn im lặng thừa nhận, hắn dời lực chú ý vào luyện hóa tiên hà.
Hắn lại không biết lúc này có bao nhiêu người đang hận hắn.
Khốn khiếp, đây là chuyện tốt không biết bao nhiêu người cầu mà không được, ngươi chiếm được còn kén ba chọn bốn?
Ngươi không muốn chỗ tốt nhưng ta rất muốn.
Đáng tiếc, nơi này không ai động đậy được, chỉ có thể trơ mắt nhìn Lăng Hàn hạnh phúc trong thống khổ.
Cát Tường Thiên trăm mối cảm xúc ngổn ngang, đây là đại năng Phật tộc trong quá khứ, hắn lại ban đại cơ duyên cho người ngoài, nàng làm sao chịu nổi?
Được sự trợ giúp của một tên Chuẩn Đế, Lăng Hàn nhanh chóng dung luyện ba đạo tiên hà, cũng dung hợp làm một với Tiên Đỉnh, từ đó biến thành thần thông của hắn.
So sánh với nhau, hắn đạt được đạo lôi đình đầu tiên có lẽ là Hỗn Độn Thần Lôi, uy lực còn mạnh hơn một chút, mặc dù cũng mạnh cũng có hạn.
Hắn có cảm giác như đang nằm mơ, hắn đạt được ba đạo tiên hà cùng một lúc, từ đó hắn đã có năm đạo thần quang.
- Ha ha, bản tôn hiện tại thật sự rất chờ mong tương lai sẽ náo nhiệt cỡ nào.
Đa Gia Phật cười ha ha, hắn vẫy tay, tất cả những Thánh dược kia bay tới và dung hợp với thân thể của hắn.
- Có những Thánh dược này, bản tôn có thể hành tẩu trên thế gian ba ngày, hoàn thành một chút bố cục.
Đa Gia Phật lẩm bẩm, hắn cất bước biến mất tại chỗ.
Chuẩn Đế vừa đi, tất cả mọi người dần dần khôi phục lại từ uy áp đáng sợ, rốt cục bọn họ đã có thể ngồi dậy, quần áo toàn thân bọn họ đã ướt đẫm.
- Trời ạ, chúng ta nhìn thấy cái gì?
- Một vị Chuẩn Đế!
- Không, chỉ là một miếng da của Chuẩn Đế lột ra.
- Thật không thể tin nổi, một vị Chuẩn Đế đã sớm hóa đạo nhưng lột da lại có thể sống lại sau ngàn vạn năm.
Tất cả mọi người hô to, chuyện hôm nay nhất định sẽ khắc ghi trong trí nhớ của bọn họ, làm cho bọn họ biết thủ đoạn của Tổ Vương nghịch thiên thế nào.
- Đáng tiếc, Thánh dược đã không còn.
Nghe Gia Đa Phật tự nói, những Thánh dược này chỉ giúp túi da của hắn chèo chống ba ngày, đây quả thực là lãng phí lớn bằng trời, nếu thả trên người bọn họ, thứ nào cũng có thể giúp bọn họ thoát thai hoán cốt, sống lâu thêm mấy vạn năm?
- Thánh dược không còn nhưng tiên hà vẫn còn trên người của ngươi!
Lúc này có người nhìn sang Lăng Hàn.
Một đạo tiên hà đã đủ làm người ta điên cuồng, ba đạo thì sao?
Không có ai biết, kỳ thật Lăng Hàn đã dung hợp năm đạo tiên hà, bằng không sẽ càng làm bọn họ điên cuồng.
Lăng Hàn cười nhạt một tiếng:
- Đây chính là một vị Chuẩn Đế cho, các ngươi dám cướp?
Hắn nói câu này đã làm mọi người cau mày.
Đúng vậy, Đa Gia Phật đã đi, nhưng người nào biết Chuẩn Đế mạnh đến mức nào, có thể dùng một ý niệm hiển hóa thì sao?
Trên đời này, còn có người Chuẩn Đế giết không được hay sao?
Cho nên, cho dù động thủ cũng phải chờ ba ngày sau, chờ vị Chuẩn Đế kia triệt để hóa đạo.
Nhưng đám Sinh Đan cảnh lại tiến lên hàn huyên với Lăng Hàn, đó là kẻ tới từ bên ngoài, hơn nữa còn đạt được Chuẩn Đế ưu ái, tương lai tất nhiên bất khả hạn lượng, cho nên giao hảo với hắn sẽ không xấu.
Bọn họ đã sớm bước vào Sinh Đan, được tiên hà cũng không có khả năng dung hợp vào trong tiên đỉnh, cho nên không có xung đột lợi ích với Lăng Hàn.
Thậm chí trong đó có ba Sinh Đan của Đổng gia, mỗi người rất khách khí, hi vọng Lăng Hàn có thể đến nhà bọn họ làm khách.
Lăng Hàn cười nói:
- Được, ngày khác ta nhất định sẽ tới nhà bái phỏng
Hắn đã sớm quyết định, chờ sau khi bước vào Sinh Đan sẽ đi tính sổ với Đổng gia, cho nên đây là chuyện tất nhiên.
Ba Sinh Đan Đổng gia nào biết kẻ này chính là kẻ thù mà bọn họ muốn giết, nghe vậy tự nhiên vui mừng, bọn họ đang suy nghĩ nên gả nữ tử nào trong gia tộc cho hắn, chờ bụng lớn lên sẽ ép buộc Lăng Hàn.
Oanh, mặt đất chấn động, tro bụi rơi xuống thật nhanh.
- Nơi này sắp sụp đổ, đi mau!
Mọi người vội vàng rời đi, nơi đây đã không có thứ tốt, còn lưu lại làm gì?
Bộ quan tài kia?
Ha ha, nó dùng tiên thụ đỉnh cấp chế thành, nhưng bản thân lại không có công dụng gì, hơn nữa còn là quan tài chôn tấm da người, có kẻ nào dám muốn tà vật như vậy?
Mọi người cùng nhau chạy ra ngoài, nơi này đã biến thành địa ngục, bọn họ đã sớm muốn rời đi.
Nhưng còn có vài người không hành động, trong đó có Lăng Hàn, Cát Tường Thiên và hai mươi mấy tên thiên kiêu tuổi trẻ.
Mục tiêu của bọn họ chính là bộ quan tài kia.
Thứ này do mẫu thụ đỉnh cấp tạo thành, bản thân đã có giá trị liên thành, Gia Đa Phật dùng thứ này để chôn bản thân mình, nó chắc chắn có giá trị.
Trong đó tất có bí mật.
Xèo, có người xông tới cướp đoạt..
Người này vừa hành động đã dẫn phát hỗn chiến.
Lăng Hàn cũng gia nhập tranh đoạt, cho dù thực lực hắn mạnh mẽ, mỗi một thiên kiêu ở nơi này đều hơn người, nếu đơn đả độc đấu, Lăng Hàn có chiến thắng dễ dàng.
Nhưng nếu bị vây đánh, hắn không dám tranh phong.
Dù sao những siêu cấp Chú Đỉnh này liên thủ cũng có thể giải quyết Sinh Đan sơ kỳ.
Oanh!
Trong hỗn chiến, quan tài màu đen bị đánh nát và hòa thành bảy khối gỗ lớn cùng mấy chục khối gỗ nhỏ.
Mọi người lập tức cướp đoạt, ầm ầm ầm, chiến đấu càng kịch liệt, mỗi người đều dùng toàn lực, hoàn toàn không bảo lưu chút nào.
Lăng Hàn hừ một tiếng, sát khí xung kích ập tới, bất cứ người nào cũng không chịu nổi, ba đạo lôi đình tấn công đám người.
Không người nào có thể địch lại hắn, chỉ có thể nhượng bộ lui binh.
Lăng Hàn thừa cơ giành lấy ba khối gỗ lớn nhất, hắn nghĩ nghĩ và quả quyết rời đi.
Nếu có lòng tham, có khả năng hắn sẽ bị chôn tại nơi này, bị tất cả mọi người vây công, cho nên hắn đã đắc thủ ba khối gỗ lớn nhất, thu hoạch kinh người, không bằng cứ rời đi.
Quả nhiên, mặc dù thấy Lăng Hàn rời đi nhưng nơi này còn bốn khối gỗ lớn và rất nhiều mảnh vụn, cũng không ai truy kích Lăng Hàn.
Không bao lâu, Cát Tường Thiên đã giành được một khối gỗ lớn, nàng không có ham chiến và rời đi. Ba khối gỗ lớn còn lại cũng bị đoạt lấy, những người còn lại cướp đoạt mảnh gỗ nhỏ.
Lăng Hàn lướt đi, chờ sau khi rời khỏi Hắc Thiên thần miếu, hắn nghe tiếng nổ mạnh vang lên, mặt đất bắt đầu lún xuống, từng tòa đại điện chìm vào mặt đất.
Hắn nhìn thoáng qua, sau đó không do dự bay ra khỏi nơi này.
Nửa ngày sau, hắn đã đi vào đầm lầy lớn.
Hắn bắt đầu cải biến tướng mạo và linh hồn ba động, sau đó tiến vào một tòa thành thị khác tìm kiếm manh mối.
Năm đạo tiên hà, còn thiếu bốn đạo!