Cổ Hạng Minh hừ một tiếng, nói:
- A, sai bảo không được sao?
Lăng Hàn không để ý đến, chỉ coi hắn giống như không hề tồn tại.
Cổ Hạng Minh bị coi thường như vậy, vô cùng tức giận. Hắn là nhân vật nào, ai dám cho hắn nhìn sắc mặt?
Có, nhưng cũng không một hạng người vô danh ở thành nhỏ ngoài biên cương!
- Ta cũng không cần nàng!
Cổ Hạng Minh nhìn Lăng Hàn, nói.
- Ta muốn ngươi tự mình bưng trà đưa nước cho ta!
Lăng Hàn cười ha hả, nói:
- Ngươi thật biết nằm mơ!
- Mặc kệ sao?
Cổ Hạng Minh cười lạnh, nói:
- Ta sẽ khiến cho ngươi “cam tâm tình nguyện” đi làm!
Hắn nhìn chằm chằm vào Lăng Hàn, huyết khí tuôn ra, hóa thành một con Bạch Hổ. Sát khí lộ ra, nhìn về phía Lăng Hàn lặng lẽ phát ra tiếng rít gào.
Một đặc điểm lớn của Hoán Huyết Cảnh, là huyết khí quá cường đại, quá kinh khủng, có thể hình thành áp lực ép người, có chút giống như là trùng kích tinh thần, nhưng lại khác nhau.
Lăng Hàn không sợ. Hắn nắm giữ lực tinh thần. Đối với hắn mà nói, loại sát khí này trùng kích hoàn toàn chỉ là chút lòng thành.
Chỉ có điều, hắn lại không phải loại người chấp nhận chịu thua thiệt trước người khác. Lúc này hắn cũng phát động niệm lực, phản kích về phía đối phương.
Lực tinh thần cũng không có để ý tới khoảng cách. Một đòn này nói đến là đến, hung hăng va chạm vào Bạch Hổ.
Ầm.
Bạch Hổ nhất thời tán loạn, tam biến. Sát khí không có cách nào có thể địch nổi lực tinh thần. Dù sao điều này chỉ có thể nói là hình thức ban đầu của trùng kích tinh thần mà t hôi. Hoàn toàn không được coi là niệm lực chân chính.
- A!
Cổ Hạng Minh không khỏi ôm đầu. Bị niệm lực trùng kích một chút, khiến cho đầu hắn đau giống muốn nứt ra.
Luận về lực lượng, cho dù là cấp niệm lực nhiều lắm chỉ là nâng cao mấy cuốn sách mà thôi. Nhưng đầu óc con người lại là yếu đuối tới mức nào?
Xương đầu có thể không cứng rắn, nhưng đầu óc có được không?
Bị niệm lực trùng kích một chút, tất nhiên là đầu cũng giống như muốn nổ tung.
- Hừ, hóa ra là một tu giả tinh thần lực. Thảo nào lớn lối như vậy!
Tay phải Cổ Hạng Minh rung lên, có một luồng ánh sáng trắng di chuyển ở cổ tay của hắn, chống đỡ trùng kích tinh thần của Lăng Hàn.
Ừ, đây cũng là một pháp khí.
Cổ Hạng Minh lại hừ một tiếng, nói:
- Người tu luyện tinh thần quả thật có tư cách tự ngạo, sẽ thành đan sư hoặc là trận sư. Nhưng ngươi nhiều lắm là niệm lực sơ cấp, ở trước mặt ta vẫn chỉ là tồn tại giống như đống cặn bã.
Lăng Hàn kinh ngạc. Ngươi là một gia hỏa hoàn toàn không hiểu gì về lực tinh thần. Ngay cả hắn là tinh thần lực cấp mấy cũng không biết, lại dám vọng ngôn?
Không biết nên có dũng khí? Thế nào lại có cảm giác về sự ưu việt như vậy?
Cổ Hạng Minh đi nhanh về phía Lăng Hàn. Hắn đã sử dụng một pháp khí chống đỡ trùng kích tinh thần của Lăng Hàn. Ở trong ấn tượng của hắn, người tu luyện tinh thần đều có giá trị võ lực cực thấp. Hắn duỗi tay ra, là có thể trấn áp.
Nhưng vào lúc này, cửa phòng ngủ mở ra. Phong Nhược Tiên và Mục quản gia đi ra.
Cổ Hạng Minh khẽ nhíu mày, lại dừng bước.
Cổ Hạng Minh kiêu căng, ngạo mạn, nhưng hắn không phải là kẻ ngu dốt. Dù thế nào, hắn cũng không có khả năng hành hung ở trước mặt của Phong Nhược Tiên.
Hơn nữa, hắn cũng không biết Lăng Hàn cùng Phong Nhược Tiên có quan hệ gì. Cho dù muốn thu thập Lăng Hàn, vậy cũng phải chờ tìm được cơ hội.
- Lăng đại ca, đại ca không cần thu thập một chút sao?
Phong Nhược Tiên nhìn về phía Lăng Hàn, hỏi.
Lăng Hàn mỉm cười, nói:
- Bất cứ lúc nào cũng có thể xuất phát.
Hắn sử dụng hạt ngọc cũng rất tốt. Đồ quý trọng cũng chính là thanh kiếm gãy, con cóc màu xanh ngọc, ba cây trận cơ lấy từ Cổ Đạo Tông. Bởi vậy, chỉ tùy tiện thu thập một chút là được rồi.
- Được.
Phong Nhược Tiên gật đầu, nhìn về phía Cổ Hạng Minh nói:
- Cổ đội trưởng, chúng ta đi thôi.
Cổ Hạng Minh liếc mắt nhìn Lăng Hàn, xong mới nói:
- Được, Nhược Tiên tiểu thư mời đi theo ta.
Bọn họ nối đuôi nhau ra. Sau khi ra khỏi khách sạn, có một chiếc kiệu hào hoa chờ bọn họ ở cửa. Đây là do Vu Ích an bài.
Hai mươi phút sau, bọn họ đi tới một tòa quảng trường cực lớn. Ở đây có khoảng hơn mười chiếc không hạm đang đỗ.
- Nhược Tiên tiểu thư, ở đây.
Cổ Hạng Minh chỉ vào một tòa không hạm mô hình nhỏ phía trước, chỉ dài khoảng mười trượng, độ cao lại là khoảng ba trượng. Phía đầu thuyền cắm một lá cờ. Đây là tiêu chí của hoàng gia Huyền Bắc Quốc.
Cắm lá cờ này, coi như là giấy thông hành. Bất kể ra vào chỗ nào cũng không có người nào dám ngăn cản. Dĩ nhiên, nếu người nào dám giả mạo, đầu của người đó nhất định là khó giữ được.
Bọn họ đi tới dưới không hạm, lập tức có người buông dây thang. Bọn họ lên không hạm. Cổ Hạng Minh liền an bài nơi ở cho bọn họ.
Không hạm tuy rằng không lớn, nhưng bản thân mấy người bọn họ muốn ở lại, cũng không có bất kỳ vấn đề nào. Hơn nữa gian phòng vẫn vô cùng xa hoa. Không hổ danh là sản phẩm do Hoàng Gia sản xuất ra.
Cổ Hạng Minh thật ra không có gây khó dễ cho Lăng Hàn ở trên vấn đề an bài gian phòng ở. Cổ Hạng Minh phân phối một gian đặc biệt tệ. Hình như Cổ Hạng Minh xem thường lấy mánh khóe nhỏ như vậy để khi dễ hắn. Thật ra như vậy tránh khỏi một hồi xung đột.
Nếu không, Lăng Hàn nhất định sẽ rời thuyền, không muốn ngồi sao?
Hắn quả thực muốn đi tới Đế Đô xem một chút. Bởi vì Đế Đô hội tụ cả tài nguyên của quốc gia. Bản thân hắn là đan sư cao cấp, khẳng định ở Đế Đô có khả năng thi triển hết sở học. Nói thực tế một chút, chính là kiếm được số tiền lớn.
Rất nhanh, không hạm đã cất cánh, bay về phía Đế Đô.
Đừng thấy không hạm nhỏ, nhưng tốc độ cực nhanh. Phía trên còn gia tăng không ít trận pháp. Ví dụ như trận pháp ẩn nấp. Ở ngoài ba trượng là không nhìn thấy được. Tránh khỏi xác suất gặp phải ác điểu cường đại trong không trung.
Cho dù gặp phải, trên không hạm còn lắp điện từ pháo bản tăng cường. Mặc dù không cách nào bổ sung năng lượng, chỉ có thể đánh ra mấy pháo, nhưng đủ để giết chết yêu thú cấp bậc Cực Cốt Cảnh cường đại.
Bởi vậy, dọc đường đi bọn họ cũng không gặp được yêu thú. Sau khi tốn thời gian hai mươi ngày bọn họ đã đến Đế Đô.
Tốc độ của không hạm cực nhanh, có thể thấy được một chút
Từ không trung nhìn xuống, Đế Đô giống như một con rồng lớn đang nằm phủ phục, chỉnh thể hiện lên dạng hẹp dài. Không cần tới gần, cũng chỉ ở trên không trung nhìn là có thể phát hiện ra, nơi này có quá nhiều trận pháp bao phủ trên kiến trúc.