Bọn họ chiến đấu phải lưu đến cuối cùng... ở một khắc leo lên phù thạch màu vàng đó, bằng không hoàn toàn không cần thiết vào lúc này khai chiến, chỉ cần mọi người duy trì ở độ cao đồng nhất, vậy tự nhiên có thể được thiên địa phúc vận tương đồng, hà tất tử đấu?
- Lăng! Hàn!
Tốc độ của Cổ Đạo Nhất cực nhanh, một đường từ phía dưới giết tới, hiện tại cầu thang đã thành, mỗi một lần hắn ra tay liền có thể tăng lên trên hai ba trượng, khoảng cách ngàn trượng lại cần bao lâu?
Hắn đã vô cùng phẫn nộ, lấy ra một thanh Thần kiếm, đây là hắn ở đời thứ nhất luyện thành, chính là Thánh khí hàng thật đúng giá, hơn nữa còn là cấp hai mươi, mạnh nhất Thần giới!
Một kiếm chém qua, đùng, nhưng một viên gạch lặng yên xuất hiện, chặn lại mũi kiếm, chỉ thấy Loạn Tinh nữ hoàng ra tay, trong tay mang theo một viên gạch, chiến ý như sôi.
Chiêu kiếm này càng im bặt mà dừng.
- Cái gì!
Thấy cảnh này, người phía dưới đều sôi trào.
Kia là một đòn ôm hận của Cổ Đạo Nhất, nhưng lại bị mạnh mẽ cản lại, nói rõ người xuất thủ thực lực không dưới Cổ Đạo Nhất.
Là ai a, hùng hổ như thế!
Bọn họ nhìn về phía Loạn Tinh nữ hoàng, tuy cách một tầng vải, nhưng tất cả mọi người có thể phát hiện phong tình mê người, đây là một tuyệt sắc mỹ nhân không cần hiển lộ hình dáng liền có thể làm cho tất cả mọi người mê đảo.
- Ngươi dám ngăn trở ta?
Cổ Đạo Nhất lớn tiếng nói, cả người hắn toả ra khí phách cùng sát khí, thời khắc này, ai muốn ngăn trở hắn, hắn liền giết kẻ đó.
- Ngăn trở không được sao?
Loạn Tinh nữ hoàng cười gằn:
- Làm càn, ngươi là món đồ gì!
Cổ Đạo Nhất ngẩn ra, thật không nghĩ tới, nữ nhân này lại còn cuồng, còn muốn bá đạo hơn hắn, chỉ là một nữ lưu mà thôi, làm sao có khả năng có lòng dạ như vậy?
Hắn thật là có chút yêu thích nữ nhân này.
Có điều, đối phương cũng tu luyện Cửu Tử Thiên Công, nhất định phải bị hắn nuốt chửng thân thể, hắn lại không thể chiếm làm của riêng, bởi vậy, ở trong mắt hắn mặc kệ đối phương dáng dấp đẹp ra sao, mị lực mê người thế nào, đều chỉ là công cụ dùng để tăng lên thực lực của hắn.
Hắn làm sao có khả năng yêu thích một công cụ chứ?
- Chết!
Hắn một chỉ điểm ra, đây là Huyết Thần Chỉ.
Loạn Tinh nữ hoàng vung tay lên, lấy viên gạch đón nhận.
Chỉ điểm qua, nhưng chẳng có cái gì phát sinh.
Uy lực một chỉ này, bị viên gạch hoàn toàn hấp thu.
Thái Sơ Thạch, Hỗn Độn Nguyên Thạch diễn hóa, thiên địa sơ khai thì sinh ra Bản Nguyên thạch, có thể hấp thu tất cả công kích dưới Sáng Thế Cảnh, tuy hiện tại uy năng cũng bị hạn chế, nhưng uy năng vẫn cực kỳ lớn.
Chí ít uy lực của Huyết Thần Chỉ còn chưa đủ, có thể phải vận chuyển Thần thông thập thế, hợp hết thảy bí pháp của cửu thế thân mới có thể đánh tan cực hạn của Thái Sơ Thạch.
Vấn đề là, hắn không cách nào trực tiếp vận chuyển ra Thần thông thập thế, nhất định phải cửu thế trước tiên ra, mới có thể nổ ra vô thượng bí pháp đời thứ mười.
- Ngươi không có tư cách chặn con đường của phu quân ta!
Loạn Tinh nữ hoàng ngạo nhiên nói, nàng ở trên cao nhìn xuống, chỉ vào Cổ Đạo Nhất, phảng phất như một vị đế vương trách cứ thần dân bất kính.
Vì Lăng Hàn, nàng sẽ chặn bất kỳ cường giả nào có uy hiếp đến hắn.
Nữ hoàng ôn nhu, chỉ vì một người tỏa ra.
Sắc mặt của Cổ Đạo Nhất tái xanh, hắn không cho là Loạn Tinh nữ hoàng có thể ngăn cản mình, nhưng một nữ tử thực lực hầu như có thể sánh ngang hắn, bởi vì một nam nhân có thể làm đến mức độ như thế, lại để hắn đố kị.
- Ngăn trở ta, ngươi là đang tìm chết!
Hắn uy nghiêm đáng sợ nói.
- Nằm mộng ban ngày!
Loạn Tinh nữ hoàng lãnh đạm nói, hiện tại cảnh giới của mọi người giống nhau, mà sau khi thả ra hạn chế, tu vi của hai người cũng giống nhau, bởi vậy nàng có thể chiến với Cổ Đạo Nhất.
Hai người đều tu Cửu Tử Thiên Công, nhất định có một người làm gả y cho đối phương, bởi vậy nàng nhất định phải thắng, đây là một trận tử đấu không thể tránh khỏi.
Cổ Đạo Nhất lại không trả lời, chỉ có lửa giận rực cháy. Hắn cùng Loạn Tinh nữ hoàng trong lúc đó chỉ có thể sống một người, nhưng lúc này hiển nhiên không phải địa phương tử đấu tốt, chỉ cần phù thạch vừa vỡ, tự nhiên liền thoát ly chiến đấu.
Hơn nữa, mục tiêu của hắn là phù thạch màu vàng, bên trong có cơ duyên lớn của hắn!
Đáng ghét a!
Hắn chiến ý sôi trào, quyết định mau chóng đánh bại Loạn Tinh nữ hoàng, đuổi theo Lăng Hàn, thành người thứ nhất trèo lên phù thạch màu vàng.
- Thần thông nhất thế!
- Thần thông nhị thế!
-..
- Thần thông thập thế!
Cổ Đạo Nhất ra tay toàn lực, trải qua một phen súc thế, mười đời lại ra.
Cổ Đạo Nhất cùng Loạn Tinh nữ hoàng ác chiến.
Giờ khắc này cảnh giới của hai người tương đồng, tu vi chân chính cũng không khác biệt, hơn nữa đều tu luyện Cửu Tử Thiên Công, có thể nói là kình địch, cho dù Cổ Đạo Nhất tu ra Tiên thai, có thể triệu hoán chín thế thân giúp đỡ, nhưng Loạn Tinh nữ hoàng cầm một viên gạch trong tay, thiên hạ ta có.
Đây chính là Thái Sơ Thạch, có thể hấp thu tất cả lực lượng, hạn mức tối đa cao tới Sáng Thế Cảnh, cho dù ở chỗ này bị suy yếu hiệu quả, cũng vô cùng bá đạo, đủ để nữ hoàng đại nhân đối kháng Cổ Đạo Nhất.
Chiến bất bại nữ hoàng, Cổ Đạo Nhất liền không thể được phù thạch, không chiếm được phù thạch, hắn liền không cách nào tăng lên nữa, để hắn vô cùng phẫn nộ, không ngừng phát ra gầm nhẹ, nhưng Loạn Tinh nữ hoàng ở trên cao nhìn xuống, gắt gao đè ép hắn, căn bản bó tay hết cách.
Lăng Hàn yên lòng, hắn nhìn về phía trên, mấy Vương giả đỉnh cấp đều đang tiến hành điều chỉnh, chờ đợi xung kích cuối cùng.
Hiện tại còn không phải thời điểm xuất thủ.
Lăng Hàn thầm lắc đầu, bởi vì cho dù đoạt lại phù thạch của những Vương giả này, cũng không đủ để hắn tăng lên tới độ cao của phù thạch màu vàng, nhất định phải có càng nhiều người tới, cung cấp đá đạp chân.
Rất nhanh, phía dưới đã hình thành thê đội hoàn chỉnh, người thực lực mạnh mẽ có thể một đường giết tới, căn bản không cần chờ.
Người tiến vào giai đoạn thứ hai càng ngày càng nhiều, từ mười mấy đến hơn trăm, lại tới mấy trăm, hơn một nghìn, hơn vạn.
Lần này nghênh đón muôn hoa đua sắc, số lượng thiên tài Vương giả vượt xa bất luận thời điểm nào, bởi vậy, người tiến vào giai đoạn thứ cũng càng ngày càng nhiều, gợi ra chiến đấu kịch liệt.
Mấy người Lăng Hàn, Tử Thần Phong, Long Hương Nguyệt cũng dồn dập ra tay, tiếp tục tăng lên độ cao của mình.
Hô!
Lên trên mấy trượng, giữa bầu trời đột nhiên có kình phong mãnh liệt, bọn người Lăng Hàn cảm giác được dưới chân tung bay, có một loại cảm giác muốn cưỡi gió bay đi.