Sau mấy cuộc chiến đấu, lập tức có rất nhiều người lựa chọn bỏ thi đấu.
Chiến đấu quá tàn khốc, không phải sinh ra là chết, cũng không phải nơi những cây non sinh ra trong nhà ấm có thể thừa nhận, nhưng một khi lui ra khỏi thi đấu thì không cách nào tham gia trận đấu tử vong nữa.
Hoàn hảo là, mọi người hiện tại cũng ở trong đội ngũ, chỉ cần trong đội ngũ có một người thông qua, cả đội ngũ sẽ có thể đạt được giấy thông hành, cho nên, những người lui ra vẫn có hi vọng.
Đại bộ phận đội ngũ chờ đợi lựa chọn dù sao hiện tại có quá nhiều cường giả, cậy mạnh chỉ có thể tráng niên mất sớm.
Kết quả như vậy tạo thành hiện tượng người tham gia thi đấu không đủ.
Lăng Hàn chờ dợi hai ngày mới có đối thủ mới xuất hiện, nhưng cũng không phải là người ngoài tới, mà là người Đa Đầu tộc.
Kỳ thật chiến đấu với người bên ngoài thì Lăng Hàn vẫn còn có chút mâu thuẫn, dù sao quá nhiều người không quen biết, lại phải giết ngươi chết ta sống, nhưng người Đa Đầu tộc thì khác, Lăng Hàn tin tưởng những tính mạng này đã biến mất trong lịch sử, hiện tại chỉ bởi vì ý niệm cường giả mà hiển hóa mà thôi.
Cho nên hắn không có tâm lý gánh nặng, muốn giết thế nào thì giết thế nào.
Đây là người hai đầu, chiến lực... Rất mạnh!
Người Đa Đầu tộc dùng số lượng đầu quyết định thiên phú, đầu càng nhiều, thiên phú càng cao, việc này rất đơn giản, nhiều một đầu sẽ có thêm một thức hải, đối với Sinh Đan cảnh sẽ nhiều ra một viên tiên đan.
Việc này tạo thành ảnh hưởng rất lớn.
Người hai đầu Sinh Đan cảnh thì sao?
Cũng không hẳn vậy, bởi vì mặc dù có hai viên tiên đan, nhưng cùng một thời gian có thể oanh ra bao nhiêu lực lượng, sử dụng bao nhiêu khí lực, nhưng nhiều ra một viên tiên đan, có thể khắc lạc ấn không ít thần thông, từ đó chiến lực sẽ tăng lên trên diện rộng.
Cho nên, đầu càng nhiều, thực lực cùng giai càng mạnh.
Đương nhiên, người hai đầu có thể là đối thủ của Lăng Hàn hay sao?
Nếu không phải Lăng Hàn muốn làm quen đặc điểm của Đa Đầu tộc, hắn hoàn toàn có thể dùng một chiêu miểu sát đối thủ, hiện tại chỉ kéo tới mười chiêu, hắn mới một quyền đánh chết đối thủ.
Rõ ràng chỉ là ý niệm trong đầu cường giả hiển hóa, nhưng người Đa Đầu tộc vô cùng chân thật, một quyền đánh máu tươi tung tóe, thậm chí có thể cảm ứng được linh hồn không cam lòng của đối thủ đang biến mất.
Kế tiếp, đối thủ của Lăng Hàn vẫn là người Đa Đầu tộc, từ hai đầu đến ba đầu, không ngừng tăng nhiều, tuy cùng là Sinh Đan viên mãn, chiến lực thực sự lại tăng lên, thậm chí tăng lên gấp mấy lần tới mấy chục lần.
Nhưng siêu cấp yêu nghiệt như Lăng Hàn, cho dù mạnh hơn nữa cũng bị hắn giết.
Chiến đấu thật lâu, Lăng Hàn cũng hiểu rõ về Đa Đầu tộc giải càng ngày càng nhiều, cũng làm cho hắn rất hâm mộ năng lực của Đa Đầu tộc.
Nếu như hắn cũng có thể nhiều ra một thức hải, thậm chí có được ba, bốn cái, chiến lực của hắn sẽ tăng lên bao nhiêu
Khó trách đại tộc thời kỳ thượng cổ lại cảm thấy hứng thú với Đa Đầu tộc, bắt bọn họ làm nghiên cứu, dùng cầu cách tu luyện ra thức hải mới, đây quả thật là việc làm người ta động tâm.
Nhưng hiện tại những Đa Đầu tộc này chỉ là ý niệm cường giả biến thành, đừng nói Lăng Hàn không thể bắt người nghiên cứu, cho dù hắn muốn cũng không có cách.
Trong bất tri bất giác, Lăng Hàn đã lấy được chín thắng liên tiếp, khoảng cách qua cửa chỉ còn một thắng lợi cuối cùng.
Trì Mộng Hàm, Tống Lam vô cùng nhẹ nhõm, cho rằng Lăng Hàn sẽ dễ dàng vượt qua thắng lợi cuối cùng, chỉ cần một trận nữa mà thôi, các nàng đã suy nghĩ đến hòn đảo thứ ba sẽ nhìn thấy cái gì.
Rất nhanh, cả đêm đi qua.
Lăng Hàn đi vào đấu trường, hắn nhanh chóng gặp đối thủ cuối cùng.
Lâm Lãng!
Thực thật không ngờ đối thủ cuối cùng lại là hắn.
Lăng Hàn cười nhạt một tiếng, thời điểm ở Chú Đỉnh cảnh, hắn đã hành hạ tên Đế tử này, hiện tại hắn cũng tự tin như thế.
- Lăng Hàn!
Lâm Lãng nghiến răng nói, tóc của hắn dựng đứng lên, hiển lộ sát ý vô tận, nói:
- Rốt cục lại để cho ta đợi được cơ hội này!
- Ah, ta nhớ lần trước người bị thua là ngươi nha? Như thế nào, lấy tự tin từ nơi nào?
Lăng Hàn cười nói.
Lâm Lãng thu liễm sát ý, hắn cao ngạo nói:
- Không thể không thừa nhận, chiến lực cùng giai của ngươi rất kinh người, cũng có thể bất phân thắng bại với ta.,
- Da mặt thật đủ dày.
Lăng Hàn nói thầm.
Lâm Lãng đỏ mặt, trận chiến lúc trước, hắn thật sự thua Lăng Hàn, mà không phải cái gọi là bất phân thắng bại, nhưng hắn làm sao có thể thừa nhận?
- Lúc này ta cao hơn ngươi một tiểu cảnh giới, cho nên, ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Hắn nói ra.
- Nếu ngươi tự tin như thế, đến đây đi.
Lăng Hàn ngoắc ngoắc ngón tay.
Lâm Lãng cầm Bích Thủy kiếm.
Đương nhiên không phải Đế binh của Hỏa Vân Đế tộc, chỉ là hàng phỏng chế, mỗi một tộc nhân Lâm gia đều có thể có được pháp khí phỏng chế, dù sao Lâm Lãng cũng là Đế tử, Bích Thủy kiếm trong tay hắn còn mạnh hơn các hàng phỏng chế khác rất nhiều, hơn nữa, từ khi hắn bước vào Sinh Đan cảnh, hắn sử dụng pháp khí cũng mạnh hơn một bậc.
Thanh Bích Thủy kiếm này chính là cấp bậc cao nhất trong pháp khí Sinh Đan cảnh.
Một kiếm nơi tay, cộng thêm thực lực bản thân rất mạnh, từ đó lòng tin của Lâm Lãng tăng lên rất nhiều.
Lăng Hàn cũng không có vận dụng Hỗn Độn Cực Lôi Tháp, hắn cho rằng không tới lúc vận dụng.
- Nạp mạng đi!
Lâm Lãng hét lớn một tiếng, hắn giết về phía Lăng Hàn, một kiếm chém ra hóa thành băng long giương nanh múa vuốt, thậm chí còn có một tia long uy.
Rất thú vị, Hỏa Vân Tổ Vương đã dùng Hỏa Vân làm hiệu, hắn phải am hiểu công pháp hỏa hệ mới đúng, Đế binh hắn sử dụng lại có thuộc tính hàn băng.
Lăng Hàn nói thầm, thân thể lao tới đón đánh Lâm Lãng.
Oanh! Oanh! Oanh!
Hai thiên tài trẻ tuổi đối chiến, Lâm Lãng chính là Đế tử, hơn nữa cũng tu đến Sinh Đan cảnh Đại viên mãn, đương nhiên chiến lực của hắn không kém hơn Bách Lý Xa, lại có phỏng chế Đế binh trong tay, từ đó thực lực của hắn tăng lên vài phần.
Lực lượng nguyên thủy của Lăng Hàn thua kém Lâm Lãng, bởi vậy, khi va chạm hắn bị đánh bay, nhưng hắn có Hỗn Độn Tiên Đan hóa giải lực lượng nên không bị gì.
Lâm Lãng cắn răng, hắn không thể thắng Lăng Hàn?
Lần thứ nhất thua trong tay Lăng Hàn còn có thể hiểu được, dù sao lực lượng Lăng Hàn còn mạnh hơn hắn, nhưng hiện tại thì sao? Rõ ràng hắn có ưu thế lực lượng nhưng chỉ chiếm cứ thượng phong mà không thể lấy được thế thắng.
Đường đường Đế tử, muốn thắng một bình dân đê tiện cũng khó khăn như thế sao?
Hắn không cam lòng, hơn nữa đây chính là trận chiến sinh tử, trong hai người phải có một người phải chết.
Hắn cũng không muốn chết!
Lâm Lãng hét lớn một tiếng, bắt đầu thiêu đốt đế huyết, toàn thân tỏa ra khí tức khủng bố.
Không có khống chế, thân thể hắn biến lớn, đây là tác dụng phụ khi thiêu đốt đế huyết, nếu như cảnh giới của hắn đủ cao, hắn có thể khống chế như ý, tất cả chỉ bằng vào ý niệm mà thôi.
Nhưng không thể phủ nhận là, hắn hiện tại mạnh không tưởng tượng nổi.