- Đây thực sự là chuyện cười lớn nhất ta nghe nói qua, nhưng sau khi cười xong, sẽ càng thêm tức giận! Nhân tộc, trừ khi ngươi còn có một tấm Thuấn Di phù, bằng không hôm nay hẳn phải chết!
Lăng Hàn xúc động quốc thế, lực lượng bão táp.
Hiện tại, Trung Châu cũng thành quốc thổ của Đại Lăng Triều, hắn tự nhiên cũng có thể vận dụng quốc thế, hơn nữa chí ít tăng lên một phần ba!
- Con dân của trẫm, hôm nay trẫm muốn giết người của Thần giới thay Mã huynh báo thù, cho trẫm mượn lực lượng của các ngươi!
Lăng Hàn nói.
- Chỉ cần trong lòng các ngươi muốn trẫm đánh bại kẻ địch này là được.
Dân tâm có thể do Đồ Đằng ngưng tụ, hiện tại bách tính của Trung Châu vẫn chưa tán thành hắn, nhưng thông qua hành vi đơn giản, hắn liền có thể ngưng tụ đến lượng lớn quốc thế.
Oanh, nhất thời, quốc thế gia trì lại tăng lên một cấp độ.
Người trên thế giới này đều hi vọng hắn có thể giết Thần!
Lăng Hàn thu hồi Sơn Hà Phủ, giơ Tích Sinh Kiếm lên nói:
- Hôm nay, liền dùng kiếm của Mã huynh đưa ngươi xuống Địa phủ!
- Làm càn!
Ngao Kiếm gào thét, sức chiến đấu của hắn tiếp cận Nhân đạo đỉnh cao, lại thêm thể phách mạnh mẽ, chẳng lẽ còn đánh không thắng một Nhân tộc? Hắn lấy ra một ngân thương, lập tức đâm tới Lăng Hàn.
Lăng Hàn vung kiếm ngăn chặn.
Keng!
Ngân thương bị cản lại, Lăng Hàn một tay cầm kiếm, một tay khác nắm bắt Phúc Địa Ấn, nhấn về phía Ngao Kiếm.
Lực lượng của bản thân hắn có hạn, dù thêm vào quốc thế gia trì, cũng chỉ đạt đến cấp độ mười hai tinh, nhưng hắn nắm giữ bí pháp quá mạnh mẽ, đã đẩy sức chiến đấu lên tiếp cận độ cao hai mươi tinh.
Sức chiến đấu của Ngao Kiếm chỉ mười chín tinh, so với Lăng Hàn còn hơi kém, vừa mới tiếp xúc tuy không có rơi vào hạ phong, nhưng hoàn toàn không chiếm được thượng phong.
- Cái gì!
Ngao Kiếm khó mà tin nổi, làm sao đối phương có khả năng nắm giữ lực lượng to lớn như vậy? Rõ ràng chỉ là Phá Hư tầng một a! Hắn biết đối phương có quốc thế bổ trợ, nhưng tại sao có thể chịu đựng lực lượng to lớn như vậy?
Hắn hơi nghĩ một chút, không khỏi ngơ ngác biến sắc, nếu như tu vi của Lăng Hàn thẳng tiến Phá Hư tầng chín, vậy sức chiến đấu đột phá hai mươi tinh không phải dễ như ăn cháo sao?
Trời ạ, Tiểu Thế Giới này là quái đản sao?
Bởi vì tài nguyên của Tiểu Thế Giới bần cùng, nên sức chiến đấu mười lăm tinh chính là cực hạn, tỷ như Thất Vương, dù cho được quốc thế bổ trợ, vậy chết no cũng là mười tám tinh, mười chín tinh, nhiều nhất chỉ có thể đánh vỡ hư không tiến vào Thần giới, căn bản không có tư cách khai thiên.
Bằng không trời dễ mở như vậy, vậy từng Tiểu Thế Giới không phải đều tiến vào Thần giới sao?
Nhưng bây giờ thì sao?
Mới vừa chết đi một yêu nghiệt Phá Hư hai mươi Tam Tinh, hiện tại lập tức xuất hiện một nhân vật không kém bao nhiêu, tương lai thậm chí có khả năng vượt qua!
Mã Đa Bảo là sát trận thứ nhất thiên hạ, như vậy Lăng Hàn là cái gì?
- Không có gì không thể, đi chết đi!
Lăng Hàn triển khai Vạn Pháp Quy Nhất, lực lượng của hắn bây giờ quá mạnh, triển khai đại chiêu như vậy cũng không cần tích trữ lực lượng, vung kiếm tức đến.
Lôi thể của hắn đã đại thành, kiếm chém tới tự nhiên mang theo Lôi đình oai, xì xì xì, chớp giật trắng lóa đan dệt, tăng kiếm uy lên một đoạn.
- Muốn giết ta, ngươi còn chưa đủ tư cách!
Ngao Kiếm cười gằn, hắn không thể không thừa nhận hiện tại Lăng Hàn có tư cách ngang hàng hắn, nhưng nói đến muốn giết hắn lại hoàn toàn là chuyện không thể nào.
Hai người ác chiến, oành oành oành, ngân thương và bảo kiếm không ngừng đối đầu, phóng ra hào quang rực rỡ, rung động ở trong trời cao.
- Giết giết giết, giết con thỏ nhỏ chết bầm này!
Hách Liên Thiên Vân kêu lên, chỉ cần hậu duệ Chân Long này vừa chết, hắn liền có thể dễ dàng thu phục toàn bộ Hải vực, vậy toàn bộ Hằng Thiên Đại Lục sẽ bình định, chỉ cần đem chú ý đặt ở khai thiên.
Còn Thi Vương mười tám mắt của Thiên Thi Tông đã bị Mã Đa Bảo giết chết, lúc trước điệu hổ ly sơn, há có thể không trả cái giá tương ứng?
- Ngươi nói ai là thằng nhóc?
Con thỏ biểu thị không phục.
Một thằng nhóc và một con thỏ trừng mắt, đều không phục.
Nhưng thực lực của Ngao Kiếm thật mạnh, bản thân liền nắm giữ sức chiến đấu mười chín tinh, cái này thật đáng sợ, phất tay cũng toả ra uy năng vỡ núi diệt biển, muốn đánh bại hắn cũng thiên nan vạn nan, huống chi là muốn giết chết.
Tuy Lăng Hàn sử dụng hết thần thông, nhưng chỉ có thể duy trì cục diện không phân cao thấp với đối phương.
Nhưng trong lòng Ngao Kiếm càng thêm khó chịu.
Lần trước, tên này ngay cả dũng khí đánh với hắn một trận cũng không có, hiện tại lại có thể cùng hắn chiến đến khó hoà giải! Mà đối phương còn có tiềm lực phát triển rất lớn, để hắn làm sao có thể tiếp thu?
Nhất định phải chém giết Nhân tộc này, bằng không chờ hắn đạt đến Phá Hư tầng chín, ở trong quốc gia của hắn, còn ai có thể động được hắn? Đừng nói giết hắn, dù Thần linh hạ giới cũng bị hắn chém!
Ngao Kiếm bạo phát toàn lực, vận chuyển bí pháp Long tộc, thề phải đánh giết Lăng Hàn.
Nhưng cái này càng là một ảo tưởng.
Lăng Hàn là thể phách gì? Đủ so với Thần thiết! Đều nói Thần Cảnh và Phá Hư Cảnh là hồng câu căn bản không thể vượt qua, như vậy coi như Ngao Kiếm lại trâu bò cũng không thể tổn thương Lăng Hàn, bằng không hắn có thể lật đổ quy tắc của Thần giới.
- Thiên hạ con dân, cho trẫm càng nhiều lực lượng!
Lăng Hàn giơ chưởng lên trời, thông qua Đồ Đằng chiếu hình ảnh chiến đấu đến khắp thiên hạ, dù không ở trong thành, cách thật xa cũng có thể thấy rõ.
- Trợ trẫm một chút sức lực!
Hắn cổ động dân tâm, chủ yếu là nhằm vào Trung Châu.
Dân tâm Tứ vực đã quy nhất, đối với Đại Lăng Triều có lòng trung thành cực mạnh, nhưng Trung Châu mới vừa bị Mã Đa Bảo mạnh mẽ nhét cho hắn quản lý, trình độ dân tâm quy y tự nhiên không thể so với tứ vực.
Đây là một nhược điểm, nhưng cũng có địa phương tăng lên trên diện rộng.
Chỉ nói xong câu đó, hắn được quốc thế liền mạnh mẽ hơn mấy phần, nhưng vẫn không đủ để hắn bức phá Phá Hư hai mươi tinh.
Nhưng Ngao Kiếm thì lập tức cảm thấy áp lực, chính bởi vì một tinh tức một thiên địa, dù cho Lăng Hàn không bước vào Phá Hư hai mươi tinh, nhưng vẫn chiếm cứ chủ động, có xu thế đè hắn đánh.
Mà thời gian càng dài, đối với Lăng Hàn càng có lợi, bởi vì hắn là Vương của Đại Lăng Triều, có thể càng ngày càng được người Trung Châu tiếp thu, thu được quốc thế tăng thêm một bước.
- Cửu Sắc Bi Thương, thương quét thiên hạ!
---------------