Lăng Hàn cũng không có vội vã xuất thủ, cao thủ nha, khẳng định không thể gấp gáp ra sân.
Hai mươi người đứng đầu đều đứng đó đầy cao ngạo, dựa theo bài danh cao thấp, chỉ cần đếm ngược là có thể biết được bài danh.
Tên thứ nhất là Quan Hạ.
Quan Hạ, Đế tử Huyền Phong Đế tộc, thế hệ bạch ngân, cũng là đường huynh của Quan Nguyên Minh, trong một đại tộc, quan hệ này vẫn tương đối gần.
Lăng Hàn nghĩ tới lần trước bước vào Chân Long uyên, Chân Ngã cảnh trổ hết tài năng không phải Thiên Linh Đế tộc Trình Khánh sao, tại sao lại là Quan Hạ ngồi ở vị trí Chân Ngã cảnh đệ nhất cao thủ?
Hắn hỏi thăm Đại Hắc Cẩu, mới biết được thì ra Trình Khánh đã bước vào Hóa Linh cảnh, cho nên hắn không thể tham dự Chân Ngã cảnh cạnh tranh.
Nhưng mà, lúc trước Trình Khánh có thể hô phong hoán vũ trong Chân Ngã cảnh, đệ nhất cao thủ chân chính, nhưng sau khi bước vào Hóa Linh cảnh, bởi vì cảnh giới của hắn không cao, hơn nữa còn có chút thế hệ hoàng kim dừng lại ở cảnh giới này, tự nhiên hắn bị áp chế rất thảm, hắn không có tiến vào tốp hai mươi.
Thì ra là thế, Lăng Hàn gật đầu.
- Tiểu Hàn tử, ngươi dự định khiêu chiến ai?
Đại Hắc Cẩu hỏi.
- Còn phải nói gì nữa sao?
Lăng Hàn cười một tiếng.
Đại Hắc Cẩu đã hiểu, Lăng Hàn sẽ đấu với kẻ đứng đầu.
- Ngươi kiềm chế một chút, đừng lộ ra bí mật ngươi là đệ thập hình.
Đại Hắc Cẩu nhắc nhở, nếu việc này truyền đi, cho dù là vách quan tài của Tổ Vương cũng không ép được, cả đám sẽ thi biến sống lại.
- Biết rõ.
Lăng Hàn gật đầu, một kẻ không đáng tin cậy như thế lại nhắc nhở mình, thật sự là không biết xấu hổ.
Lần lượt có người khiêu chiến, nhưng căn bản đều thất bại, người thành công rất ít, hơn nữa chỉ đứng ở vị trí mười tám, mười chín, hai mươi, bị người ta đánh xuống cũng có đánh trở về, thuộc về giằng co bình thường.
Lăng Hàn thấy Đinh Thụ đã ngo ngoe muốn động, hắn giành lên trước.
- A, Lăng Hàn muốn khiêu chiến!
- Hắn chọn ai?
- Mặc dù hắn là đệ thất hình, nhưng Chân Ngã quá yếu, hắn chỉ có thể xếp cuối cùng trong đệ thất hình. Cho nên, ta cho rằng hắn không khiêu chiến người vượt qua mười lăm.
- Hắc hắc, có kẻ yếu hơn cả hắn đấy, ví dụ như Ngưu Đế tử.
- Phốc!
Thật nhiều người đều bật cười, sau này Ngưu Đằng Phi khẳng định sẽ trở thành trò cười, đánh nhau cùng cấp còn thua cả phàm thai, hắn đã mất hết mặt mũi.
Ngưu Đằng Phi không rời đi, hắn không cam tâm, hắn muốn xem Lăng Hàn bị đánh bại, nghe lời đàm tiếu của mọi người, sắc mặt hắn đỏ bừng.
Nhưng nơi này cơ bản đều là Đế tử, không có ai địa vị thấp hơn hắn, hắn có tức giận thì như thế nào, người ta lại không sợ hắn, nếu không cũng không ở đây châm chọc hắn.
Đều là Lăng Hàn! Chỉ trách tên ác tặc này!
Đôi mắt Ngưu Đằng Phi phun lửa, hận không thể xông lên chém giết Lăng Hàn.
Hắn không cam lòng, thân là Đế tử, hắn tự nhiên nắm giữ rất nhiều tuyệt học, hắn chưa kịp thi triển đã bị đánh ngã nên không cam lòng.
Nhưng mà hắn cũng tò mò, Lăng Hàn sẽ chọn quả hồng mềm nào.
Đúng lúc này, Đinh Thụ cũng nhảy ra ngoài.
- Ta khiêu chiến hắn!
- Ta chọn hắn!
Trong cùng một thời gian, Lăng Hàn cùng Đinh Thụ đưa tay chỉ vào Quan Hạ.
Cái này?
Mọi người nhe răng, đây chính là Quan Hạ đấy, thế hệ bạch ngân, chẳng những sớm liền tu đến đệ thất hình, thậm chí Chân Ngã là sáu máu!
Nếu không phải hắn muốn xung kích đệ bát hình, khiêu chiến độ cao của thế hệ hoàng kim, kỳ thật hắn đã sớm tiến vào Hóa Linh cảnh.
Đối thủ như vậy tránh còn không kịp, tại sao còn cướp khiêu chiến?
Nhất là Lăng Hàn, hắn đang đeo nhiệm vụ, nếu hắn khiêu chiến thất bại, hắn vô duyên trước hai mươi, sẽ bị học viện đuổi ra khỏi cửa.
Dưới áp lực như thế, hắn còn dám khiêu chiến kẻ thứ nhất là Quan Hạ?
Hắn to gan lớn mật cỡ nào?
- Lăng Hàn khiêu chiến trước.
Một tên Giáo Chủ nói.
Đinh Thụ bất đắc dĩ, hắn đành phải lui sang một bên.
Nhưng như vậy cũng tốt, nếu Lăng Hàn thắng, hắn có thể đánh bại Lăng Hàn là được, mà Lăng Hàn bại, ha ha, đó là chuyện không có khả năng.
Đúng lúc, hắn muốn đánh một trận thống khoái với Lăng Hàn.
Quan Hạ đi ra, khinh thường nhìn Lăng Hàn.
Hai người cũng không phải là lần đầu gặp mặt, trước đó đã đánh một lần, nhưng mà, lần đó tu vi của Quan Hạ hơn xa Lăng Hàn, Lăng Hàn chỉ có thể bằng vào Tinh Bộ mới có thể tránh thoát, nhưng không có thực lực đánh chính diện.
Hiện tại, trải qua mười mấy năm, tu vi Lăng Hàn tăng trưởng, mà Quan Hạ cũng từ đệ lục hình bước vào đệ thất hình, kỳ thật tiến bộ cũng khá kinh người.
- Lần này, ngươi không có chỗ trốn!
Quan Hạ thản nhiên nói, thế hệ bạch ngân xuất thủ mà không trấn áp người tu vi thấp hơn mình, đây là sỉ nhục của hắn.
Nhưng lần này hắn sẽ xóa sạch sỉ nhục lần trước.
Lăng Hàn mỉm cười:
- Vì sao ta phải trốn?
- Ha ha, người nào đó đã quên bị truy sát chạy khắp nơi rồi!
Quan Hạ khinh thường nói.
Lăng Hàn lắc đầu:
- Lúc kia ta là Chân Ngã đệ tam hình, ngươi là đệ lục hình, muốn ta đối kháng chính diện với ngươi, đó mới là chuyện ngu xuẩn không gì sánh bằng.
Quan Hạ không còn gì để nói, đúng thế, chênh lệch cảnh giới quá lớn, Lăng Hàn không địch lại rất bình thường. Ngược lại, kém ba tiểu cảnh giới, Lăng Hàn vẫn có thể thoát khỏi tay của thế hệ bạch ngân, đây mới là chuyện khó tin.
Hắn lập tức thu thập tâm tình, thản nhiên nói:
- Ta hiểu được, ngươi bị trận chiến kia kích thích, cho nên đi con đường bàng môn tả đạo gia tăng cảnh giới, nhưng phẩm chất Chân Ngã nha, ha ha.
Không cần nói thì mọi người cũng biết, Lăng Hàn đệ thất hình chính là phàm thai.
Con đường tu vi, cần đi từng bước một, con đường tốc thành sẽ trả giá lớn.
Sự thật cũng đúng như thế, Lăng Hàn bỏ ra một cái giá lớn, không chỉ phẩm chất Chân Ngã hạ xuống, cũng tổn thương căn cơ sinh mệnh, kém chút đã xảy ra vấn đề lớn.
Quan Hạ suy luận hợp tình hợp lý, tất cả mọi người gật đầu, khó trách Lăng Hàn tu ra đệ thất hình yếu như vậy, thì ra là đạo lý này.
Lăng Hàn cười một tiếng:
- Ngươi tới chiến đấu hay tới giải thích?
- Bại ngươi?
Quan Hạ lắc đầu, nói:
- Chỉ là việc mấy chiêu.
- Tốt, ta rửa mắt chờ.
Lăng Hàn ngoắc ngoắc ngón tay.
- Vô tri!
Quan Hạ cười lạnh một tiếng, hắn duỗi ngón tay điểm về phía Lăng Hàn, lúc này ánh sao bay đầy trời.
Oanh, mỗi một đạo ánh sao to như nắm đấm, có một ít ẩn hiện như mưa rơi, tất cả đều bay về phía Lăng Hàn.
Lăng Hàn đứng ngạo nghễ, hắn không sợ.
Việc này là đương nhiên, hắn đã là đệ thập hình, cho dù Chân Ngã cảnh nơi này cùng tiến lên, hắn cũng có thể một tay trấn áp.
Nếu như có người biết hắn hắn có thể trấn áp Hóa Linh nhị biến, như vậy ý nghĩa sẽ khác biệt.
Bành! Bành! Bành!
Ánh sao rơi xuống trên người Lăng Hàn, hoặc vừa tới gần đã nổ tung, lúc này phù văn thành phiến, năng lượng kinh khủng bắn ra ngoài và hóa thành từng đám mây hình nấm màu vàng.
Lăng Hàn biến mất không thấy.