Hách Liên Thiên Vân hừ một tiếng, có vẻ rất kiêu ngạo. Sau đó kỳ quái nói.
- Tiểu tử, tại sao ngươi có thể có Thuấn Di Phù, tuy đồ chơi này đại danh đỉnh đỉnh, nhưng ngay cả bản tọa cũng không có được qua!
Trong lòng Lăng Hàn hơi động, liên tưởng đến tin tức Tu La Ma Đế tiết lộ.
Nếu như Hằng Thiên Đại Lục nguyên bản ở Thần giới, như vậy nơi này xuất hiện một ít đồ vật Thần cấp cũng không phải là không thể tiếp thu, khả năng là Mã Đa Bảo đào mộ ai lấy được a.
Tên này thật rất tốt, vật quý giá như vậy cũng cho hắn một tờ.
- Người ta đưa.
Lăng Hàn thuận miệng nói.
- Vật quý giá như thế cũng đưa?
Hách Liên Thiên Vân kinh ngạc.
- Mau mau, người kia là ai, giới thiệu cho bản tọa nhận thức một chút, bản tọa không ngại kết giao bạn tốt với hắn.
Lăng Hàn không khỏi cười nói:
- Ngươi và hắn đúng là giống nhau đến mấy phần.
Hắn vừa nói sự tình Mã Đa Bảo cho Hách Liên Thiên Vân, vừa trở về đại lục.
Bởi vì người ở Tây Hải, đương nhiên là tới Tây Vực trước, sau đó sẽ về Bắc vực.
Lấy cước trình của bọn họ, sau bảy ngày cuối cùng cũng rời khu vực hải dương, bước lên lục địa.
Người trong Hắc Tháp cũng biết chuyện, ngoại trừ Hổ Nữu chạy ra, những người khác vẫn ở bên trong, để thuận tiện chạy đi. Có điều có lúc Lăng Hàn sẽ ôm nhi tử ra, ôn tình phụ tử.
Hiện tại Tây Vực cũng là quốc thổ của Đại Lăng Triều, có hư ảnh Đồ Đằng, chỉ cần Lăng Hàn muốn liền có thể thăm dò hướng đi của toàn bộ Đại Lăng Triều. Nguyên bản hắn chỉ là đột nhiên nhớ tới, mới liên hệ Đồ Đằng, nhưng sau khi tiếp thu được một ít tin tức, hắn lập tức lộ ra kinh sợ.
"Đồ vật" an tán dưới cổ khu mỏ quặng... rốt cục đi ra!
Thông qua Đồ Đằng hư ảnh, hắn nhìn thấy cái bóng mơ hồ, từng sinh vật hình người nhưng bao vây ở trong khí lưu màu đen, vô cùng mạnh mẽ, một đường công thành phạt trại, đánh xuống một thành trì liền luyện hóa cả thành thành xác chết di động, tương tự quấn quanh hắc khí, chỉ là thực lực không ra sao, đã biến thành nô lệ của bọn họ.
Cũng còn tốt, luyện hóa một thành cần khá nhiều thời gian, bọn họ vẫn không có triệt để chiếm lĩnh Bắc Hoang, bởi vậy trong thời gian ngắn không thông thông qua Lạc Nguyệt Hạp tiến vào Bắc Vực.
- Làm sao vậy?
Hách Liên Thiên Vân thuận miệng hỏi.
Lăng Hàn nói ra tình huống, Hách Liên Thiên Vân cũng nhíu mày.
Thật là phòng dột trời mưa cả đêm a.
Chỉ cần cho hai người bọn họ thời gian, tương lai đều sẽ là Phá Hư hai mươi tinh, nhưng mà, trời cao tựa hồ có ý định làm khó dễ bọn họ, thậm chí ngay cả một năm cũng không cho, liên tiếp thiết trí vấn đề khó cho bọn họ.
Lăng Hàn lập tức làm ra quyết định, để Thạch Linh đi Tử Nguyệt Hoàng Triều cầu viện binh, mà hắn thì lập tức giết về, mặc kệ là xuất phát từ ý thức trách nhiệm hay cân nhắc vì bản thân, hắn đều phải ngăn cản những người trong cổ khu mỏ quặng kia.
Bọn họ tự chôn mình, lấy âm khí dưới nền đất cải tạo tự thân, từ người sống chuyển thành Minh thân, thậm chí muốn biến Tiểu Thế Giới này thành Minh giới, đến thời điểm lại khai thiên, vậy thì sẽ phi thăng vào Minh giới.
Tuyệt đối không được!
Lăng Hàn lấy quốc thế gia trì, sức mạnh trong nháy mắt tăng lên tới Phá Hư cửu tinh, Bắc Hoang tuy nhỏ, nhưng sau khi luân hãm vẫn có chút ảnh hưởng tới quốc thế, nếu không hắn có thể nắm giữ lực lượng của Phá Hư mười tinh.
Đồng thời vận chuyển Lôi Động Cửu Thiên, Quỷ Tiên Bộ, tốc độ của hắn nhanh chóng, cấp tốc bay về phía Lạc Nguyệt Hạp. Một bên khác, hắn thông qua Đồ Đằng truyền lệnh, để hết thảy cường giả tụ hội Lạc Nguyệt Hạp, cùng những Minh nhân kia chiến một trận.
Sau ba ngày hắn liền đến Lạc Nguyệt Hạp, lúc này Vũ Hoàng, Mộ Dung Thanh đã mang theo lượng lớn cao thủ đến, ở bên ngoài hẻm núi bày xuống đại trận. Dực Song Song cũng bị mời ra, ở một bên ngồi nhàn nhã, hoàn toàn không hợp với mọi người.
- Bái kiến bệ hạ!
Nhìn thấy Lăng Hàn, tất cả mọi người quỳ xuống hành lễ.
Lăng Hàn khoát tay áo, triệu mọi người đến, sau đó nói:
- Đại ca, tình huống thế nào?
Bắc Hoang đã luân hãm, Đồ Đằng tự nhiên cũng mất đi tác dụng tai mắt, không thể biết bên trong xảy ra chuyện gì nữa.
- Dựa theo ta mấy lần tiến vào trong cốc tìm hiểu, đối phương đã tập hợp lại, ít ngày nữa sẽ xuất cốc.
Vũ Hoàng cau mày nói, hắn gặp những "Đồ vật" kia phá hoại, đã từng làm Vũ hoàng Vũ Quốc, hắn đương nhiên rất căm hận.
- Báo!
Thám tử đột nhiên vọt vào, quỳ xuống đất nói.
- Trong hẻm núi có động tĩnh!
Nhanh như vậy?
Ầm ầm ầm, trong hẻm núi truyền đến thanh âm bước chân nặng nề, ngổn ngang không trật tự, chỉ từ điểm đó mà xem, đây là một đám người ô hợp.
Đám người Lăng Hàn lập tức ra lều trại, nhìn về phía thung lũng, chỉ thấy phía trước có chừng trăm sinh linh hình người, nhưng toàn thân đều bao vây ở trong khí lưu màu đen, căn bản không nhìn ra tướng mạo, thậm chí ngay cả thân cao cùng giới tính cũng không cách nào tranh luận.
Sau lưng bọn họ, là đám người tối om om, có thể thấy được trước đây rõ ràng là người bình thường, nhưng bây giờ lại bị Ma khí màu đen quấn quanh, để khuôn mặt của bọn họ có vẻ khủng bố, tỏa ra khí tức thị huyết mãnh liệt.
- Bọn họ chuyển hóa thành Ma phó cấp thấp của Minh giới.
Dực Song Song mở miệng nói.
- Có chút tương tự Thi Binh, không biết đau đớn, không sợ tử vong, nhưng thể phách kém xa, chỉ là bọn hắn còn có linh trí tương đối, không chắc dễ giết hơn Thi Binh cùng cấp.
- Người phía trước kia?
Lăng Hàn hỏi.
- Bọn họ có thể tính là Ma phó cao cấp.
Dực Song Song gật đầu nói.
- Phá Hư Cảnh cũng chỉ là Ma phó cao cấp?
Lăng Hàn kinh ngạc.
Dực Song Song lườm hắn một cái nói:
- Thần linh phân năm đẳng cấp, mỗi đẳng cấp lớn lại phân bốn đẳng cấp nhỏ, ngay cả đẳng cấp nhỏ cũng cơ hồ không cách nào vượt qua, tương đương với có hai mươi đẳng cấp, những người này ngay cả Thần cấp cũng chưa tiến vào, chẳng lẽ còn có thể xưng Ma Tướng Ma Vương sao?
... Cái này ngược lại cũng đúng.
Từ cấp độ của Hằng Thiên Đại Lục đến xem, những Ma phó cao cấp này đã là tồn tại tầng thứ cao nhất, nhưng phóng tới Minh giới, bọn họ ngay cả cao thủ cũng không tính.
- Chống lại Minh giới, đây là chức trách của mỗi Thần dân, bổn cô nương cũng không ngoại lệ!
Dực Song Song biểu hiện nghiêm nghị.
- Ngày hôm nay bổn cô nương liền cùng ngươi kề vai chiến đấu, nhất định phải quét sạch những Ma phó này!
- Ha ha ha ha, Phong mỗ không có tới chậm chứ?
Trong tiếng cười dài, chỉ thấy một nam tử vóc người thon dài cô đơn từ trên trời giáng xuống, tay cầm một hồ lô rượu, vẻ mặt cực kỳ thương tang.
---------------