- Lam Vân, ngươi thật giỏi tính toán!
Hắn cắn răng nói .
- Đối phó con rùa đen rút đầu như ngươi, không tính kế sao được?
Lam Vân cười nói.
- Ngươi không cần vọng tưởng trì hoãn thời gian, mặc dù bổn tọa chỉ để lại một đạo ý chí, nhưng tồn tại năm ba ngày là tuyệt không thành vấn đề.
Trên mặt Ngô Triết biến sắc lần nữa, hắn quả thật muốn trì hoãn thời gian .
Lam Vân bất đồng hắn, là tử vong chân chính, chỉ có một đạo ý chí, như lục bình không rễ, rất nhanh sẽ chôn vùi. Nhưng năm ba ngày cũng quá lâu a, Lam Vân này hận sinh linh Minh Giới sâu, như thế nào sẽ cho hắn năm ba ngày ?
Mài rách miệng lưỡi cũng thổi không được lâu như vậy a !
- Trầm Âm lão ma, đi tìm chết đi!
Lam Vân xuất thủ, oanh, lực lượng đáng sợ cuốn qua, ngay cả tinh thần cũng run rẩy .
Đây là lực lượng vượt qua Tinh Thần cảnh!
Tại sao cấm chế không cắn trả hắn ? Nói giỡn, hắn chính là chủ nhân nơi đây, cấm chế sao sẽ có hiệu lực với hắn?
Oanh !
Một chưởng vỗ xuống, trong nháy mắt Ngô Triết hóa thành huyết vũ, thân thể của hắn quá yếu, đâu thể nào địch nổi lực lượng của Hằng Hà cảnh.
Bất quá, Lam Vân không có buông lỏng, mà trải rộng thần thức tìm kiếm .
Cường giả Minh Giới không phải dễ giết như vậy, ban đầu cũng hủy diệt thân thể đối phương, còn không phải cũng trốn thoát sao?
- Hừ, muốn chạy!
Lam Vân xuất thủ lần nữa, vỗ tới cửa.
Bành, đại môn bị chấn vỡ, chỉ thấy một cái bóng mà mắt thường cực kỳ khó nhận biết cấp tốc lao ra ngoài .
Là cường giả Minh Giới kia!
Sáu người Lăng Hàn đều hít khí lạnh, Hằng Hà cảnh xuất thủ, hơn nữa còn chiếm ưu thế cảnh giới lớn như vậy, một kích đi qua cư nhiên vẫn không thể diệt cường giả Minh Giới kia, đây thật là cường đại không cách nào tưởng tượng.
- Lam Vân, ngươi cư nhiên ép bổn tọa vận dụng chiêu này, ngay cả ngươi chết, bổn tọa cũng muốn để ngươi hôi phi yên diệt !
Cái bóng kia bay về phía Hoàng Tuyền trên bầu trời.
Hoàng Tuyền này chính là thi thể của cường giả Minh Giới biến thành, nếu hắn lấy thần hồn tương hợp, sẽ đạt được lực lượng khổng lồ. Nhưng mà, thân thể của hắn đã mất, Hoàng Tuyền này đối với hắn cũng có nguy hại cực lớn, giống như là một độc dược .
Nhưng bây giờ không dùng không được, nếu không chính là chết !
Chỉ cần không chết, vậy bị thương thế nặng hơn cũng có khả năng chữa khỏi.
Lam Vân hừ một tiếng nói:
- Bổn tọa bố cục ngàn vạn năm, sao có thể thất bại trong gang tấc ?
Thân hình hắn chợt lóe, vô cùng nhanh xông ra ngoài, một quyền đánh ra, đập vào Hoàng Tuyền.
Trích Tinh Bộ !
Lăng Hàn lập tức thầm nói, mặc dù hắn còn chưa bắt đầu tu luyện môn thân pháp này, lại có thể liếc ra môn đạo .
Ào ào !
Một quyền đánh ra, Hoàng Tuyền bị chém ngang eo, thân hình Lam Vân run lên, hóa thành người khổng lồ cao ngàn trượng, hắn ngăn chặn Hoàng Tuyền, ngạo nghễ đứng trong thiên địa .
- Ngươi.....
Cường giả Minh Giới như muốn hộc máu, mượn không được Hoàng Tuyền lực.
Hắn lạnh lùng nói :
- Ngươi lấy thân thể cứng rắn đối oanh Hoàng Tuyền lực, rất nhanh sẽ hóa cốt, ngươi không muốn sống... sao!
Hắn theo bản năng cho rằng đối phương là một người sống, nhưng rất nhanh liền phản ứng kịp, mặc dù Lam Vân này nhảy đáp ở trước mặt hắn, nhưng thân thể đã sớm mất đi sức sống, chẳng qua là một đạo ý thức lưu lại đang ủng hộ, căn bản kéo dài không được bao lâu .
Đã như vậy, thân thể kia hóa vụn lại có quan hệ gì ? Người ta đã sớm chết mấy ngàn vạn năm rồi a.
- Ha ha ha, bổn tọa chờ đợi ngày này, đã quá lâu!
Lam Vân xuất thủ, đè xuống cái bóng kia.
Từng đạo thần văn đan vào, quy tắc sáng chói, đây mới thực là lực lượng của Hằng Hà cảnh.
- Không!
Cường giả Minh Giới phát ra tiếng kêu tuyệt vọng, thần thức trong nháy mắt truyền khắp toàn bộ bí cảnh .
Đây là một vị cường giả Hằng Hà cảnh tuyệt vọng hét .
Bầu trời tràn ngập không cam lòng mãnh liệt, còn có một cổ âm trầm để cho người ta không rét mà run, đây là ý chí võ đạo thuộc về võ giả Minh Giới.
- Rốt cục cũng …… kết thúc!
Lam Vân lộ ra một nụ cười giải thoát, oanh, thân hình hắn ngã xuống, cũng nhanh chóng thu nhỏ lại, sau đó ngã xuống Hoàng Tuyền, thành một thành viên trong vạn nghìn vong hồn.
Một đời cường giả, cuối cùng hoàn toàn biến mất .
Sáu người Lăng Hàn đều không biết nói gì, bọn họ ở trong cuộc chiến này cơ hồ không có đưa đến chút tác dụng.
Đường đường Vương giả thế hệ trẻ, cư nhiên chỉ có thể trở thành mồi câu?
Điều này làm cho bọn người Lăng Hàn rất biệt khuất, nhưng sự thực chính là như vậy, mặc bọn hắn thiên tài hơn người ra sao, nhưng ở trước mặt lực lượng Hằng Hà Cảnh chỉ là cặn bả.
Ngô Triết thì hy sinh, thành vật dẫn của cường giả Minh Giới, cuối cùng bị vô tình đánh giết.
Thiên tài đứng đầu tinh hệ ở trong mắt Lam Vân lại như gạch ngói, căn bản không cho đối phương tư cách mặc cả.
Mà vận mệnh như vậy, có khả năng phát sinh ở trên người bất kỳ ai trong bọn họ.
Tại sao là Ngô Triết? Bởi vì thần hồn của đối phương yếu nhất ở trong bảy người, dễ bị đoạt nhất, mới bị chọn trúng.
Kết quả như vậy để cho bọn họ không thể tiếp thu.
Bọn họ có thể chết trận, nhưng chết như vậy quá uất ức, thật không có giá trị.
Nhưng bọn họ có thể ai oán giận ai?
Lam Vân chết, cường giả Minh Giới treo, ngay cả chủ nợ chân chính là Ngô Triết cũng đã chết.
Sáu người thật lâu cũng không nói gì, chỉ có Hoàng Tuyền vẫn chạy chồm như cũ, này là thân thể của một cường giả Hằng Hà Cảnh biến thành, dù cho đi qua nghìn vạn năm, vẫn chạy chồm không thôi, phảng phất như không có chừng mực.
Bọn họ đều hiểu vì sao Hoàng Tuyền này sẽ âm trầm cường đại như vậy, bởi vì đây là lực lượng đến từ Minh Giới.
- Về cung điện, xem có thể thu hoạch một ít bí pháp hay không.
Thạch An Quốc dẫn đầu đánh vỡ trầm mặc.
Tất cả mọi người gật đầu, sự tình đã qua, người chết cũng không có khả năng phục sinh, dây dưa nữa cũng vu sự vô bổ.
Bọn họ trở lại cung điện, quang cầu vẫn lẳng lặng di động ở trên trời. Nhưng bọn họ vừa ra tay, quang cầu vẫn sẽ né tránh, không cho bọn hắn cơ hội cướp đoạt chút nào.
Xem ra lấy thực lực của bọn hắn, là không có khả năng ở đây có thu hoạch nữa.
Sáu người là Vương giả trẻ tuổi đương đại, tự nhiên cầm được thì cũng buông được, đều quả đoán không nhìn quang cầu phía trên nữa, mà dứt khoát phản hồi.
Trên đường trở lại còn có rất nhiều vật có giá trị, tỷ như thần dược, tỷ như một ít cổ kiến trúc, bên trong nói không chừng có cổ pháp lưu lại. Ở đây hoàn toàn là lãng phí thời gian, mà phản hồi chí ít còn có thu hoạch.