Lăng Hàn cười nhạt, nói:
- Đang êm đẹp tại sao ta phải mắng chửi ngươi làm gì chứ?
- Công tử...
Nữ tử áo trắng này trực tiếp quỳ xuống, cúi thấp người. Từ vị trí của Lăng Hàn có thể nhìn thấy một mảnh trắng bóc dưới cổ nàng, còn có hai bộ phận hở ra kia. Mặc dù chỉ lộ ra một chút xuân quang nhỏ nhưng cũng khiến cho người ta cảm thấy dư vị vô cùng, muốn nhìn thêm nữa...
Ha ha, không ngờ lại sử dụng mị thuật với hắn?
Lăng Hàn nhắm hai mắt lại, ngay cả một lời cũng không nói.
- Công tử, ta thực sự biết sai rồi.
Nữ tử áo trắng nhìn thấy thế biến sắc.
Trước đó, sau khi nàng trở về bẩm báo, bị Nhu yêu nữ quở trách một phen. Bảo nàng nhất định phải khách khí với Lăng Hàn, cũng mời người qua. Nhưng mà nàng vẫn không phục, cho rằng chỉ cần mình dùng mị thuật Lăng Hàn nhất định sẽ ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ.
Lần này nàng đã biết mình đoán sai về Lăng Hàn, nàng sợ tới mức vội vàng dập đầu.
- Công tử đại nhân đại lượng tha cho nô gia một lần đi.
Phanh phanh phanh. Trán nàng không ngừng đập vào sàn nhà, thanh âm rất lớn.
Lăng Hàn ăn mềm không ăn cứng, đối phương đã cúi đầu nhận lỗi, hơn nữa trước đó cũng chỉ khinh bỉ hắn một chút mà thôi, cho nên hắn cũng không so đo nhiều với đối phương. Hắn vươn người đứng dậy, nói:
- Được rồi, đi gặp thánh nữ nhà ngươi một lần.
Phó Cao Vân không khỏi âm thầm giơ ngón tay cái với Lăng Hàn. Cho tới bây giờ chỉ có người khác yêu cầu gặp Nhu yêu nữ, nào có Nhu yêu nữ đi cầu người như thế này?
Đây quả thực là trâu bò a.
Nữ Hoàng đi tới, nàng cũng muốn gặp vị Nhu yêu nữ này, nhìn xem so với nàng thế nào.
Nữ tử áo trắng vốn muốn ngăn cản, nhưng sau khi nhìn Lăng Hàn, nàng lập tức ngoan ngoãn ngậm miệng lại.
Hiện tại vẫn không nên đắc tội với Lăng Hàn là tốt nhất.
Bốn người cùng một chỗ, bay về phía chiến hạm Tố Nữ môn.
Trên thuyền lớn có rất nhiều nữ tử đang dò xét, bởi vì có nữ tử mặc y phục màu trắng dẫn đầu, cho nên cũng không có ai chặn đường hỏi han bọn hắn. Sau khi vào chiến hạm, bọn hắn nhanh chóng đi tới căn phòng lớn nhất trong đó.
- Xin chờ một chút.
Nữ tử mặc y phục màu trắng nói, nàng gõ cửa phòng một chút. Một lúc lâu sau mới nghe một đạo thanh âm lười biếng từ trong phòng truyền ra.
- Vào đi.
Thanh âm này rất thấp, nhưng lại rơi vào trong tai mọi người rất là rõ ràng, như là kêu, khiến cho trong lòng mọi người khó nhịn.
Chưa cần nhìn người, chỉ cần bằng vào thanh âm này cũng khiến cho người ta trầm mê, trong đầu xuất hiện vô số ham muốn, đồng thời còn tò mò, đây là một vị mỹ nữ mê người tới đâu chứ?
Nữ tử mặc y phục màu trắng đẩy cửa ra, sau đó làm thủ thế mời ba người Lăng Hàn.
Phó Cao Vân dẫn đầu đi vào, Lăng Hàn thì cùng với Nữ hoàng đi song song vào. Lúc này ba người nhìn thấy một nữ tử đang nằm trên một cái ghế dài cực lớn.
Nàng mặc một cái váy dài màu vàng, da thịt trắng như tuyết, mà khuôn mặt thì xinh đjep tới kinh người. So với Nữ hoàng vẫn kém hơn một chút. Bất quá đôi mắt nàng quá mức vũ mị, giống như có linh tính, như đang nói ra nội tâm nàng, khiến cho trong lòng người ta đập thình thịnh.
Đã nằm thì đương nhiên nàng không đi giày, càng không có tất. Hai cái chân nhỏ nhắn, xinh đẹp lộ ra, bóng loáng như ngọc. Mười ngón chân đều màu hồng, đây không phải là nhuộm màu mà là trời sinh đã như vậy.
Bất quá đại bộ phận đôi chân đã bị cái váy dài che khuất, chỉ lộ ra một chút đỉnh. Thế nhưng lại giống như càng tô điểm thêm cho nàng.
chỉ cần liếc Lăng Hàn cũng có thể xác định đây là một đại yêu tinh, tuy rằng dung mạo không bằng Hổ Nữ và Nữ hoàng, nhưng mà bản thân nàng tu luyện mị công, có thể khiến cho mị lực tăng lên rất nhiều. Khiến cho lúc này kỳ thực nàng cũng không thua nữ nhân của Lăng Hàn quá nhiều.
Khó trách vô luận là Phó Cao Vân hay là các Vương giả trẻ tuổi khác, ngay cả cao thủ thế hệ trước cũng đều muốn nạp nàng làm thiếp thất. Nếu như Lăng Hàn chỉ có một mình, nói không chừng hắn sẽ truy cầu mãnh liệt đối với nữ nhân này.
Bất quá hiện tại thì khác, hắn thu hồi ánh mắt, ánh mắt vô cùng trong sáng.
Hắn và Nữ Hoàng ngồi xuống, tay vẫn còn nắm, quả thực là hành hạ những người độc thân a.
Nhu yêu nữ không khỏi kinh ngạc, không phải nàng chưa gặp nam nhân ra vẻ thanh cao trước mặt mình. Thế nhưng ai cũng chỉ có một mục đích, đó là làm cho nàng chú ý. Loại người này nàng thấy nhiều, cho nên cũng không cho là đúng.
Thế nhưng Lăng Hàn lại không ra vẻ thanh cao, ánh mắt thanh tịnh tới đáng sợ. Nếu không nàng cũng có thể nhìn thấy được một chút dục vọng trong mắt. Mượn Phó Cao Vân bên cạnh mà nói, tuy rằng là Vương giả đương đjia, nhưng vẫn không che dấu được thất tình lục dục trong mắt.
- Vị này chính là Lăng Hàn Lăng công tử sao?
Trên mặt nàng nở nụ cười nhàn nhạt, không cao ngạo giống như là Nữ hoàng, cũng không dính người như Hổ Nữu, có phong cách riêng.
Lăng Hàn gật đầu nói:
- Ta chính là Lăng Hàn.
- nghe nói Lăng công tử trợ giúp Phó công tử tu bổ pháp quyết không trọn vẹn kia?
Nhu yêu nữ hỏi.
Lăng Hàn không muốn tốn nước miếng với nàng như vậy, hắn nói:
- Nếu như ngươi muốn ta giúp ngươi tu bổ toàn bộ pháp quyết kia cũng được. Chỉ là phải đem bộ công pháp kia lấy ra, cho ta chậm rãi nghiên cứu.
Chuyện này... Nhu yêu nữ ra vẻ chần chờ.
Bộ công pháp kia cũng là ngẫu nhiên nàng đạt được mà thôi. Nhưng bởi vì không trọn vẹn, cho nên nàng cũng không dám tùy tiện tu luyện, bằng không hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng. Càng là tiên thuật phẩm giai cao càng nguy hiểm.
Nhưng mà nàng lại có cảm giác, bộ công pháp này rất không tồi.
Cầm một tờ ra cho người khác nhìn xem, như vậy cũng không sao cả. Dù sao cũng chỉ là một tờ, ai cũng không có khả năng suy đoán ra nội dung phía sau hoặc phía trước. Thế nhưng nếu như lấy ra cả bộ công pháp, như vậy liên lụy rất lớn.
Thế nhưng không tu bổ được toàn bộ công pháp kia, như vậy nàng có nắm bộ công pháp kia trong tay cũng là vô dụng.
Bởi vậy nàng nghĩ một lúc lâu, vẫn chậm rãi gật đầu nói:
- Được.
nàng nhìn Lăng Hàn, có chút không cam lòng. Không ngờ tên này còn ghét bỏ nói chuyện với nàng, mà muốn lập tức tuy bổ công pháp. Tức chết nàng a.
Quả thực là khúc gỗ không hiểu phong tình.
Nhu yếu nữ chống cánh tay đứng dậy, chỉ mới khẽ động cũng khiến cho người ta cảm thấy ưu nhã, vẻ lười biếng hoàn toàn được thể hiện ra ngoài. Mái tóc xanh rũ xuống, như là thác nước, lộ ra một bên má tuyệt mỹ.