- Làm sao phải tới một năm lâu như vậy?
- Đây là Thần thiết, hơn nữa trạng thái của ta vẫn không có khôi phục, một năm có thể cho ngươi một cân đã không tệ rồi.
Tiểu Tháp hừ hừ nói.
Lăng Hàn gật đầu, cười nói:
- Cái này miễn cưỡng xem như là một tin tức tốt, như vậy thứ hai là gì?
- Ngươi có thể tu luyện tầng thứ hai của Bất Diệt Thiên Kinh.
Tiểu Tháp nói.
Lăng Hàn sững sờ, một lát sau mới nói:
- Ngươi xác định đây là một tin tức tốt? Phải biết, tầng thứ nhất ta dùng vạn năm mới lĩnh ngộ, tầng thứ hai phải bao lâu, một triệu năm sao?
Tiểu Tháp xì một tiếng nói:
- Tầng thứ nhất không phải rèn luyện thể phách đơn giản, mà ẩn chứa quy tắc chung của ba tầng công pháp đầu, chỉ là ngươi không có học công pháp tầng thứ hai, nên hồn nhiên không biết kỳ thực mình nắm giữ nhiều thứ hơn.
Lúc này Lăng Hàn mới thở phào nhẹ nhõm nói:
- Ý của ngươi là, ta có thể rất nhanh nắm giữ công pháp tầng thứ hai?
- Ta không có nói.
Tiểu Tháp lay động, như lắc đầu.
- Nếu như ngươi trời sinh đần độn, vậy tiêu tốn mười ngàn năm cũng không lĩnh ngộ là chuyện rất bình thường.
Lăng Hàn không cho rằng ngang ngược, trái lại nở nụ cười nói:
- Đây mới là Tiểu Tháp của ta, cảm giác quen thuộc hơn nhiều.
Tiểu Tháp có chút phát điên, tiểu tử này trời sinh tiện cốt sao, thật giống như hảo ngôn hảo ngữ sẽ làm hắn không thoải mái. Nó hừ một tiếng nói:
- Công pháp tầng thứ nhất của Bất Diệt Thiên Kinh tu thể phách, tầng thứ hai tu Thần Hồn, công pháp ở đây, chính ngươi tìm hiểu đi!
Nó khe khẽ rung lên, trong Hắc Tháp lưu chuyển ra vô số ký tự màu vàng, phun trào ở trong thức hải của Lăng Hàn.
Nghiêm chỉnh mà nói, đây cũng không phải chữ, chí ít Lăng Hàn hoàn toàn không biết, nhưng cũng không trở ngại hắn tìm hiểu ý nghĩa trong đó. Cái này vượt qua cấp độ ngôn ngữ, văn tự, mà thẳng tới bản chất.
Hắn nguyên bản còn muốn hỏi tầng thứ ba tu cái gì, nhưng sự chú ý lập tức bị những ký tự màu vàng này hấp dẫn, không khỏi thần du trong đó, phỏng đoán hàm nghĩa.
Tầng thứ hai Bất Diệt Thiên Kinh tu Thần Hồn.
Thần Hồn của sinh linh là vô cùng yếu đuối, như Lăng Hàn, cho dù hiện tại bước vào Phá Hư Cảnh, nhưng nếu như gặp phải Kiếm Vương, đối phương lấy Kiếm Tâm Thông Minh ám sát, vậy thân thể của Lăng Hàn không việc gì, nhưng Thần Hồn có khả năng bị chém xuống.
Muốn đối kháng cũng rất đơn giản, kéo dài khoảng cách liền có thể, hoặc đồng dạng lấy võ đạo chi tâm đối kháng, vậy thì là Thần Hồn giao chiến, càng thêm hung hiểm, nếu như ai thất bại, vậy Thần Hồn sẽ bị chém, thân thể chỉ còn lại xác không, chậm rãi mục nát, hoặc một số năm sau súc tích ra một linh hồn mới.
Như Lăng Hàn hiện tại, thể phách đạt đến cấp bậc Thần thiết, vậy ở Hạ giới khẳng định là không hư bất hủ, Thần Hồn diệt rất có khả năng tích súc ra một tân linh hồn, nhưng này đã không phải hắn.
Nhưng nếu tu luyện công pháp tầng thứ hai của Bất Diệt Thiên Kinh, Thần Hồn của hắn sẽ được tăng cường, cuối cùng Thần Hồn vững chắc có thể so với thể phách, không chỉ có thể ly thể, dù chịu đựng xung kích mạnh mẽ đến đâu cũng không hư.
Thậm chí, nhất niệm liền có thể sống lại!
Chỉ có thân thể bất diệt há có thể xem như là bất diệt chân chính?
Lăng Hàn vui mừng khôn nguôi, không khỏi phỏng đoán, khi hắn có chút lĩnh ngộ, đột nhiên dừng lại, đã là mười ngày sau.
Hắn từ giữa bầu trời bay xuống, chỉ thấy đám người Phong Phá Vân đều ở phía dưới chờ mình.
- Tứ đệ, có phải đột phá thì gặp phải phiền toái, bị nội thương không?
Đám người Phong Phá Vân đều tiến lên đón, thân thiết hỏi.
Lăng Hàn lộ ra vẻ không tiện nói:
- Để ba vị huynh trưởng lo lắng, ta không có chuyện gì, chỉ là chợt có lĩnh ngộ, cho nên mới lập tức phỏng đoán.
- Như vậy là tốt rồi!
Đám người Phong Phá Vân đều gật đầu.
- Đúng rồi, Tử Nguyệt Hoàng Triều phái đặc sứ tới.
Vũ Hoàng đột nhiên vỗ đầu, nhớ tới một chuyện.
- Chuyện gì?
Lăng Hàn hỏi.
- Mã Đa Bảo muốn khai thiên, đặc biệt mời chúng ta đi xem lễ.
Phong Phá Vân cười nói.
Lăng Hàn nghĩ nghĩ, xác thực, kỳ hạn một năm đã đến.
Thời gian trôi qua thật nhanh, đám người Hổ Nữu, cha mẹ rời đi cũng đã nửa năm, mà nửa năm này hắn vẫn dùng tu luyện đến chiếm cứ tất cả thời gian, không suy nghĩ người thân và hồng nhan, nhưng hiện tại đột nhiên bị nhớ nhung tràn ngập, để hắn hận không thể lập tức xông lên Thần giới.
- Tốt lắm, chúng ta thu thập một chút, chạy đi xem lễ a.
Lăng Hàn cười nói.
- Tốt nhất là mập mạp chết bầm này ra lực, chúng ta cũng có thể thơm lây.
Ba người Phong Phá Vân đều cười to, chuyện khai thiên quá trọng đại, hơn nữa một ngày không có khai thiên tiến vào Thần giới, vậy sẽ phải một ngày lo lắng Ngũ Tông chơi âm mưu gì, đây thực sự là tra tấn.
Hơn nữa, Hải tộc cũng không thể khinh thường, bọn họ tự nhiên không thể trơ mắt nhìn Hằng Thiên Đại Lục thoát ly khống chế.
Con thỏ, Thạch Linh, Tầm Kim Thử, Hách Liên Thiên Vân đều tới, lại thêm đám đại tướng Quảng Nguyên, Tàn Dạ,…. một nhóm gần năm mươi người, xuất phát về phía Tử Nguyệt Hoàng Triều.
Khai thiên, đây là tráng cử to lớn nhất của Tiểu Thế Giới.
Lăng Hàn thu tất cả mọi người vào trong Hắc Tháp ngoại trừ Phong Phá Vân, Hách Liên Thiên Vân, sau đó chạy đi nhanh như chớp.
Tốc độ của Phá Hư Cảnh đương nhiên là nhanh nhất thiên hạ.
Hách Liên Thiên Vân tiến vào Phá Hư Cảnh sớm hơn Lăng Hàn nửa tháng, có Hắc Tháp cung cấp linh dược hầu như không hạn chế, hắn lại không có bình cảnh, ăn bao nhiêu linh dược liền có thể tăng lên bao nhiêu tu vi, tự nhiên nhanh vô cùng.
- Tuy hiện tại ta chỉ là Phá Hư tầng một, nhưng sức chiến đấu có thể ngang hàng mười tinh, lại thêm quốc thế gia trì, sức chiến đấu có thể đạt tới mười tám tinh.
Lăng Hàn vừa chạy vội, vừa kiểm tra thực lực của mình.
- Có điều, quốc thế bổ trợ sức chiến đấu quả nhiên không phải phép cộng đơn giản, bằng không hiện tại cực hạn của ta phải đạt đến mười chín tinh, thậm chí hai mươi tinh.
- Cảnh giới càng cao, lực lượng tăng lên sẽ càng yếu, chuyện này rất tự nhiên. Thật giống như thời điểm ta vẫn là Thiên Nhân Cảnh, sức chiến đấu của bản thân so với quốc thế là bé nhỏ không đáng kể.
- Phá Hư Cảnh một tinh một thiên địa, chiếu theo như vậy, nếu sức chiến đấu của ta đạt đến hai mươi tinh, thì lấy quốc thế hiện tại mà nói, tăng lên e chỉ nhiều nhất hai tinh.
- Nhưng tăng lên trên cực hạn, thì một tinh cũng cực kỳ đáng sợ, đó là bản chất thay đổi.
Sau ba ngày, bọn họ tiến vào Trung Châu, cũng tiến vào địa bàn của Tử Nguyệt Hoàng Triều.
---------------