Lăng Hàn nhặt hồn khí trên mặt đất lên.
Hắn nhìn kỹ một lúc, hắn cảm thấy kinh ngạc, bởi vì còn là hồn khí nhưng thanh kiếm này còn mạnh hơn xiềng xích của đám âm hồn rất nhiều.
Bản thân U Hàn Thiết có thể gây tổn thương cho hồn phách, cho nên, muốn biến nó trở thành vũ khí, vậy chỉ có thể bôi lên một chất đặc thù, từ đó ngăn cách tổn thương với linh hồn.
Nhưng làm như vậy sẽ có thiếu hụt, đó chính là không thể thu vào trong linh hồn.
Nhưng thanh kiếm này phi thường cao cấp, nó sử dụng hoa văn áp chế tổn thương của vật liệu lên hồn phách, thời điểm sử dụng kích hoạt hoa văn sẽ loại bỏ áp chế như vậy.
Cho nên, xiềng xích là thứ làm ẩu, mà thanh kiếm này mới xứng gọi là hồn khí.
Lăng Hàn thu thanh kiếm và tiến lên, hắn vừa đi vừa luyện hóa U Linh Hồn Tinh, mỗi một phút mỗi một giây qua đi, hắn cảm giác được linh hồn của mình đã mạnh hơn nhiều.
Chỉ cần có thêm mấy khối U Linh Hồn Tinh, Chân Ngã cảnh viên mãn nằm trong tầm tay.
Ở chỗ này, không có ngày đêm biến hóa, bầu trời đều là một màu tối tăm, cảm giác áp lực và ức chế bao phủ tâm thần mọi người.
Bỏ ra thời gian bảy ngày, Lăng Hàn đã tiêu hóa sạch U Linh Hồn Tinh, cường độ linh hồn đã đạt tới Chân Ngã cảnh trung kỳ.
Bởi vì linh hồn không cần cảm ngộ, giống như hung thú, chỉ cần ăn no bụng thì thực lực sẽ như nước lên thuyền lên.
Hắn tạm thời không gặp đại quân âm hồn lần thứ hai.
Một ngày qua, hắn tiếp tục đi tới và tìm kiếm khối U Linh Hồn Tinh thứ hai.
A?
Hắn không có phát hiện âm hồn mênh mông, hắn lại nghe tiếng đánh nhau.
Xảy ra chuyện gì?
Hắn tới gần khu vực chiến đấu, sau khi vượt qua một ngọn núi nhỏ, hắn phát hiện có hai linh hồn thể đại chiến.
Một phe là âm hồn, đó là đại quái đạt tới cấp độ Chân Ngã cảnh viên mãn, trong tay hắn cầm một thanh đại đạo, nó vung từng đao tỏa ra hàn khí lạnh thấu xương, hơn nữa còn có hiệu quả sát thương linh hồn rất lớn.
Một phương khác là dương hồn, hiển nhiên bọn họ là những người tiến vào âm phủ.
Lăng Hàn nhìn kỹ, phát hiện dương hồn này chính là một nữ tính, tướng mạo bình thường nhưng thực lực lại tương đối bất phàm, cường độ hồn thể cũng bước qua Chân Ngã cảnh, bằng không nàng không thể đối kháng với đại quái Chân Ngã cảnh viên mãn.
Nhưng tình huống của nàng hiện tại không ổn mặc dù trong tay nàng cũng có hồn khí, có thể đối kháng với đại đao, nhưng cường độ hồn thể kém hơn rất rõ ràng, cho nên nàng vẫn giật gấu vá vai.
- Không cần dựa vào nơi hiểm yếu chống lại.
Âm hồn nói:
- Bản tọa cũng không giết ngươi, chỉ cần ngươi quy thuận bản tọa, bản tọa sẽ tha cho ngươi một mạng.
Linh hồn ba động sôi trào, Lăng Hàn lại có thể cảm ứng được âm hồn sinh ra tham lam, đó là ngấp nghé với sắc đẹp.
Khốn kiếp, âm hồn cũng có nhu cầu phương diện kia?
Lăng Hàn ngây người, âm hồn giải quyết bằng cách nào?
Hắn vội vàng lắc đầu, suy nghĩ việc này quá ác tâm.
Nữ tử kia không quan tâm, nàng vung kiếm chém, thỉnh thoảng còn xuất ra đại chiêu chém ra kiếm khí ác liệt không gì sánh kịp, ngay cả Lăng Hàn cũng cảm thấy kinh hồn táng đảm.
Việc này giúp nàng có cơ hội thở dốc, nhưng cứ thế mãi, chờ hồn lực của nàng suy kiệt, như vậy khẳng định nàng khó thoát khỏi vận mệnh bị giết.
Lăng Hàn quát lớn một tiếng, hắn đã xuất thủ.
- Lại có kẻ tới chịu chết?
Âm hồn kia cười lạnh, nó xuất một quyền đánh lui nữ tử, sau đó vung đao chém Lăng Hàn.
Lăng Hàn huy kiếm ngăn cản, tiếng “keng” vang lên, hắn bị đẩy lui về phía sau.
Nói đến lực lượng, hắn chỉ là Chân Ngã cảnh trung kỳ, hắn làm sao địch lại đại quái Chân Ngã cảnh viên mãn?
- Đến, liên thủ!
Nữ tử kia nói.
Lăng Hàn không để ý tới, lực lượng của hắn không bằng âm hồn nhưng hắn không dựa vào lực lượng hay hồn khí khắc chế âm hồn.
Hắn lao tới và vung kiếm lần nữa.
- Thật là kẻ ngu xuẩn!
Âm hồn to lớn cười ha ha, nó vung tay chém ra một đao.
Nữ tử kia cắn răng, nàng vội vàng xuất thủ tiến hành kiềm chế âm hồn.
Xoát, một đao chém tới, Lăng Hàn lại ném kiếm làm âm hồn chém hụt, hắn thừa cơ tiến lên xuất quyền tấn công âm hồn.
A, còn có thao tác như vậy?
Âm hồn sững sờ, lại cười to, mặc dù nó không đoán được có người tự hủy tường thành của mình, không còn hồn khí, ngươi làm sao ngăn cản đao của ta?
Nó không cần dùng đao ngăn cản Lăng Hàn, nó xuất quyền tấn công Lăng Hàn.
Mắc câu rồi.
Lăng Hàn cười lớn một tiếng, oanh, trên nắm đấm của hắn mang theo năng lượng hủy diệt, ngọn lửa đen bốc cháy hừng hực.
Âm hồn kia ngạc nhiên, loại năng lượng này làm nó sợ hãi từ bản năng.
Nó vội vàng thu quyền trở lại nhưng đã chậm.
Ầm!
Hai nắm đấm va chạm với nhau, Lăng Hàn bị đánh bay ra ngoài, sau đó nắm đấm của âm hồn sôi trào sau đó biến mất không thấy gì nữa.
Không chỉ như vậy, phần biến mất chính là cả cánh tay của nó.
- A!
Đại quái gào thét thảm thiết, mất đi cánh tay nó đã mất đi một phần năm hồn thể, quá đau đớn.
Nữ tử kia cũng sững sờ, không nghĩ tới một quyền của Lăng Hàn lại đáng sợ như thế, nhưng nàng không do dự chút nào, nàng vung kiếm chém tới.
Âm hồn đã trọng thương, nhân lúc nó bệnh lấy mạng của nó.
Lăng Hàn cười ha ha, hắn lại lao tới tấn công.
Thân thể âm hồn lắc lư, cánh tay trái biến mất đã mọc ra lần nữa, nhưng thân thể lại nhỏ đi một ít, nó tránh thoát một kích của nữ tử sau đó lại chém về phía Lăng Hàn, dương hồn kia quá ghê tởm.
Sát khí xung kích.
Ông, sát khí ập tới, cho dù là âm hồn thì như thế nào, nó vẫn trúng chiêu và lâm vào hôn mê.
Lăng Hàn thừa cơ lao tới tấn công.
Âm hồn vừa khôi phục thanh tỉnh thì hai nắm đấm đã tới trước mặt, nó muốn trốn tránh cũng không kịp, chỉ có thể vung hai tay ngăn cản trước mặt.
Mặc dù trong tay của nó có đao, bởi vì thời gian quá mức ngắn ngủi nên không thể dùng đao ngăn cản.
Ầm!
Hai quyền đánh trúng hai cánh tay, âm hồn phát hiện hai cánh tay đã biến mất.
Nó nhe răng trợn mắt, vừa rồi nó là Chân Ngã cảnh viên mãn, hiện tại thực lực của nó đã giảm xuống Chân Ngã cảnh trung kỳ.
Lăng Hàn cười ha ha, hắn tiếp tục tấn công lần nữa.
Âm hồn chống đỡ mệt mỏi nhưng hồn thể càng ngày càng tối tăm, cuối cùng nó bị Lăng Hàn đánh chết.
Lập tức, Lăng Hàn cảm giác có lực lượng cường đại lao vào trong người mình, cường độ hồn thể của hắn đã tăng lên một đoạn.
Sảng khoái.
Lăng Hàn nhìn sang, nữ tử kia cũng nhắm mắt, thân thể đang run nhè nhẹ, hiển nhiên nàng cũng nhận được chỗ tốt, bởi vì hai người ở cạnh nhau, âm hồn vừa bị diệt, năng lượng linh hồn cũng phân phối bình quân cho bọn họ.
- Cảm ơn!
Nữ tử kia mở to mắt và cảm tạ Lăng Hàn.
Lăng Hàn không có suy nghĩ thi ân cầu báo, hắn gật đầu nói với đối phương:
- Sau này còn gặp lại.
- Chờ một chút.
Nữ tử kia vội vàng gọi hắn lại.
- Ân?
Lăng Hàn dừng bước lại.
- Có lẽ ngươi cũng biết nơi này có đồ vật gia tăng cường độ linh hồn?
Nữ tử kia nói.