Mặc dù Lạc Anh đã rất tiết chế nhẹ nhàng, nhưng đột nhiên bị quẳng xuống nệm, thân thể
Tịch Ly có chút bất ngờ mà hơi đau. Giờ phút này cô vẫn chưa ý thức được chính xác chuyện
gì đang xảy ra với anh, chỉ thật sự cảm thấy hành động cùng tính cách của Lạc Anh có sự biến hóa rõ rệt hơn so với bình thường. “Lạc... Lạc Anh? Anh không phải đang cảm thấy rất mệt mỏi sao? Làm sao lại trở thành như vậy?” Tịch Ly không có nơi nào để trốn, chỉ có thể lùi dần về phía góc giường. Mà hạ thân của Lạc Anh lúc này đã sớm cứng đến đau, mồ hôi anh rịn ra đầy trên trán, nhanh chóng cởi bỏ hết quần áo của mình, chỉ để lại một chiếc quần lót đen bao bọc lấy hạ bộ đã sớm ngẩng đầu lên kiêu hãnh.
Lạc Anh bị một loạt động tác của anh dọa sợ, cô ý thức được tiếp theo sẽ có chuyện gì xảy
ra, không khỏi hơi run người.
Cô vừa đặt chân định chạy xuống giường thì liền bị cánh tay của Lạc Anh ôm lại, anh quyết liệt áp chế cô dưới thân mình, cúi xuống hôn lên cái tai cô, hơi thở ngày càng trở nên dồn dập:
“Tịch Ly. Tịch Ly... Đúng thật là em rồi. Mau, mau giúp anh một chút” Lạc Anh ở bên tai cô mà thở gấp, hạ thân anh bây giờ đang cảm thấy rất đau. Sự cứng rắn của Tịch Ly nhanh chóng bị sự thống khổ của anh đem hòa tan vô hạn. Bản thân cô biết anh nhất định đang có vấn đề, nhìn mồ hôi anh đổ đầy trên cái trán như vậy, trái tim cô như có ai đó dùng dao hung hăng đâm vào, rất không có chút nào dễ chịu. Tịch Ly
mím mím phiến môi mỏng của mình, cất lên tiếng nói ngọt ngào mà không dám nhìn thẳng vào mắt anh: “Giúp? Vậy em nên giúp anh thế nào?”
Lạc Anh nghe thấy câu hỏi của cô, anh không có đủ kiên nhẫn mà đáp lại, trực tiếp lột bỏ
áo váy của cô, để lại độc nhất trên người có một bộ nội y ren màu đen trông vô cùng hút mắt.
Giây phút lột bỏ mấy cái quần áo vướng víu kia, nhìn áo ngực màu đen bao phủ lấy đôi gò bồng căng tròn, trắng nõn của cô, cổ họng Lạc Anh liền trở nên khô khốc.
Anh không nhịn được cúi xuống hôn lên gương mặt cô, dọc theo gương mặt nhỏ nhắn xuống dưới cổ rồi đến xương quai xanh, mỗi một nơi đôi môi anh đi qua đều để lại trên người cô ấn kí đỏ chói.
Tịch Ly bất ngờ bị anh tập kích, thân thể cô cứng đờ, rất không tự nhiên mà dùng chút sức kháng cự lại:
“Đừng làm như vậy? Lạc Anh đôi mắt đỏ ngầu hướng bàn tay to về phía ngực cô, dứt khoát muốn lột bỏ đi thứ đang che chắn trước đồi núi của cô. “Lạc Anh, anh vẫn chưa giải thích cho em đây là đang xảy ra chuyện gì? Giải thích?
Lạc Anh hơi chau mày.
Giờ phút này mà cô còn muốn anh bình tĩnh để giải thích ngọn ngành đầu đuôi câu chuyện này cho cô, chi bằng cô trực tiếp đem một nhát kiếm xiên chết anh luôn đi.
Lạc Anh làm sao không hiểu cô, dù bản thân đang khó chịu muốn chết, nhưng anh vẫn
không muốn làm trái lại lời hứa với cô, không muốn trở thành một gã ngụy quân tử trong mắt cô, cho nên anh chỉ có thể dùng khổ nhục kế với mong muốn sẽ đánh đổ được trái tim CÔ.
Lạc Anh bắt đầu bày ra bộ mặt như một đứa bé lên ba bị bắt nạt, nhìn thẳng vào mắt cô, sau đó liền rưng rưng nước mắt: “Bạn trai em bị người ta khi dễ” Vừa nói dứt câu nước mắt anh liền rơi xuống. Có tài năng diễn xuất đỉnh cao như vậy, Lạc Anh nghĩ cũng thật là hối tiếc tại sao bản thân lúc trước không thử lấn sân sang con đường làm diễn viên đi? Nếu như vậy thì rất có thể ở hiện tại anh đã là một nam minh tinh được người người săn đón rồi.
“Bị khi dễ thế nào?”