Mục lục
Truyện Tình nhân - Quân Thành - Tịch Ly (Tác giả: Lục Phiên Nhiên) - full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mặc dù có chút phức tạp, nhưng Alan cõng Tịch Ly về phía đường bên phải, còn Cố Huệ 

tự mình đến bãi đỗ xe lấy xe, cho nên thuận lợi qua mắt được Lạc Anh mà trở về biệt thự của Cổ Quân. 

“Sao lại về đây vậy? Tới nhà anh không phải sẽ thoải mái hơn sao?” 

“Vì ở ở đây gần hơn. Tịch Ly đang mệt mỏi, cậu ấy không nên ngồi xe lâu hơn đâu? Cố Huệ nói rồi dìu Tịch Ly vào trong khuôn viên biệt thự, vì hôm nay là chủ nhật nên Cố Quân cũng vô cùng rảnh rỗi, đang tự mình tưới cây. 

Nghe thấy tiếng giày dép vang lên lạch cạch, anh ta liền tắt đi vòi phun nước trong tay. 

Nùn về phía trước cửa nhà đã thấy Cổ Huệ cùng Alan và Tịch Ly đang loay hoay mở cửa 

nhà. 

“Tiểu Huệ?” 

Cổ Quân chạy đến xem tình hình. Em gái anh không phải mấy hôm trước còn đòi dọn ra ở 

riêng với bạn trai sao? Sao sớm như vậy đã trở về rồi? 

Về rồi thit tốt. Cuối cùng cũng chịu nhận ra ở nhà này mới là tốt nhất, anh trai mới là sự lựa chọn tốt nhất để Cố Huệ tin tưởng. Trong mắt Cố Quân, Cổ Huệ vẫn còn quá non nớt để 

tính đến chuyện kết hôn, cô là một con chim thích tự do, cho nên cứ để Cổ Huệ thoải mái 

tận hưởng thế giới bên ngoài. 

“Còn có Tịch Ly? Em làm sao vậy?” 

Mắt Cố Quân để ý thấy trên trán cô đang được quấn kín bằng băng gạc trắng liền lên tiếng hói. “Không sao đâu ạ, em chỉ là sơ ý để xảy ra tai nạn thôi.” “Đứa ngốc này” 

Cổ Huệ thở hắt một hơi, không nhịn được bực tức khi nghe câu trả lời mà Tịch Ly dành 

cho anh trai mình. 

Đã là lúc nào rồi, sao cô gái ngốc này vẫn cứ thích hắt nước bẩn lên người mình rồi để bao che cho tên thủ phạm thật sự đứng đằng sau vậy chứ? “Anh, nói với bác Lưu chuẩn bị giúp em một ít cháo đi. Đừng bỏ quá nhiều gia vị nặng mùi, 

thanh đạm một chút là tốt rồi. Lát nữa nấu xong rồi đưa lên phòng giúp em nhé” 

Nói rồi liền dìu Tịch Ly đi lên lầu, còn Alan phụ trách ở phía sau kéo vali. 

“Này cậu kia, đứng lại đây một chút” Alan vừa mới bước qua cánh cửa nhà mấy bước đã bị Cổ Quân lên tiếng ngăn cản lại. 

“Này cậu kia, đứng lại” 

Vừa mới bước chân qua của được mấy bước, Alan đã phải dừng chân lại bởi câu nói của 

Cố Quân. 

Thôi xong rồi. 

Alan thế nào lại quên mất hôm nay là chủ nhật, Cố Quân không đến công ty thì đương nhiên một người “yêu nước nghiện nhà” như anh ta sẽ cắm cọc tại cái biệt thự này rồi. Lần trước gặp mặt nhau lần đầu là lúc Cố Huệ và Alan đang hôn nhau. Nhớ tới lúc đó Cổ Quần shock tới mức đứng hình, mấy thứ đồ ăn lặt vặt mà Cố Huệ nhờ anh ta mua cũng vì thể mà lạch cạch rơi xuống đất. 

“Anh trai” 

Cổ Huệ nghe thấy tiếng động sau lưng mình liền quay đầu lại, bắt gặp ánh mắt sững sờ của Cố Quân, đương nhiên cô ấy cũng sẽ cảm thấy hơi bối rối. 

Ai bảo ngày xưa là cô mạnh miệng khẳng định với anh trai trước sba mươi tuổi sẽ tuyệt đối không yêu đương. Còn nói cái gì mà không lấy chồng thì ở giá để anh trai nuôi đến hết đời nữa chứ. Giờ này hay rồi, cổ nhân có câu "nói trước bước không qua” quả thật rất đúng mà. Hai sáu 

tuổi đã có bạn trai rồi, sớm hơn lời thề với Cố Quận tân bốn năm lận. 

“Tiểu Huệ, qua đây” 

Cố Quân đen mặt tiến lên phía trước kéo Cố Huệ về phía mình, sau đó che chắn trước cô. Anh ta cho rằng, em gái bảo bối của anh ta đang bị sàm sỡ. “Tên khốn kia, cậu định làm gì em gái tôi vậy hả?” 

Cố Quân có chút kích động tiến lên phía trước rồi nắm lấy cổ áo của Alan. Suy nghĩ của anh ta cũng không phải là vô căn cứ. Bởi lẽ ban nãy Alan đột ngột công kích môi Cố Huệ, cô ấy có chút giật mình nên mới dùng tay chống lên ngực Alan, điệu bộ giống như đang phản kháng muốn thoát khải anh ta vậy. 

Alan tai nghe thấy Cố Huệ gọi anh trai, lại còn đang bị Cố Quân nắm lấy cổ áo mình. Loại tình huống này là lần đầu tiên anh ta được trải nghiệm cho nên khó tránh khỏi sẽ cảm thấy bất ngờ cùng lúng túng. Chính vì vậy mà cái tài ăn nói giảo hoạt ngày thường trong phút chốc liền bị thổi bay đi mất, ấp a ấp úng nói một câu: “Anh trai. Anh... Anh bình tĩnh đã. Chuyện này... Em có thể giải thích mà” “Cẩn thận cái miệng của cậu đó, ai là anh trai của cậu?” “Em, em là bạn trai của em gái anh. Cho nên đương nhiên sau này sẽ gọi anh là anh trai 

rồi. À không, hay bây giờ em nên thay đổi cách xưng hô, gọi anh là anh vợ?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK