Mục lục
Truyện Tình nhân - Quân Thành - Tịch Ly (Tác giả: Lục Phiên Nhiên) - full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Anne xoay gót giày cao gót lại nhìn Flinn, phát hiện hốc mắt anh hơi đỏ, liền nhận thấy mình có hơi nặng lời mà tiến tới ôm lấy Flinn. 

“Được rồi mà, em xin lỗi” 

Cô vừa nói vừa lấy tóc xoa xoa đầu Flinn. Flinn được dịp liền vùi mặt vào trong ngực Anne, vòng tay ra phía sau ôm lấy lưng cô, chiếc đầu cọ qua cọ lại trước ngực Anne: “Không có thành ý” Flinn hờn dỗi cất tiếng. 

Anne nghe thấy anh nói vậy liền thở dài một tiếng, sau đó dùng hai tay nâng mặt Flinn về, 

trong nháy mắt cúi xuống hôn lên môi anh một cái: 

“Quà bồi thường, như vậy đã được chưa?” 

“Ừ, tạm được”. 

Flinn liếm liếm môi, khôi phục lại tâm trạng vui vẻ. Anh thừa nhận bản thân mình là một 

người dễ dỗi, nhưng cũng là người dễ dỗ nhất. 

Nói rồi hai người liền đi tới quầy thanh toán, xong xuôi liền nắm tay nhau rời khỏi quán. “Em có muốn đến nhà Lạc Anh không? Nhân dịp về nước đi tham quan một chút.” “À, đúng rồi”. Nghe Flinn nhắc tới Lạc Anh, Anne liền vỗ tay một cái, giống như vừa nhớ ra thứ gì đó, nói: “Anh ấy làm sao lại ở trong bệnh viện vậy? Lý do mà anh nói lúc nãy, thật chẳng thuyết phục 

chút nào.” 

“Cậu ấy chỉ là bị dị ứng đồ ăn thôi” Flinn vươn tay ôm lấy cô vào lòng, môi hơi trề ra một 

chút, nói tiếp: “Làm sao em lại giống như còn quan tâm Lạc Anh hơn cả anh vậy? Chưa bao 

giờ thấy em quan tâm anh như thế? 

Anne lại thở dài, hôn một cái lên má Flinn. 

“Được rồi mà. Không phải anh muốn đưa em tới nhà Lạc Anh sao?” 

Cô nói rồi bắt một chiếc xe taxi, để Flinn chỉ đường tới biệt thự của Lạc Anh. 

“Thiếu gia, thiếu phu nhân. Hai người đã trở về” 

Lúc này ở trong biệt thự của lạc Anh, thím Cố hết sức vui mừng khi thấy anh và cô đã cùng 

nhau trở về. Đêm qua hai người bỗng nhiên rời khỏi nhà, cũng không nói lý do, khiến cho bà thực sự cảm thấy vô cùng lo lắng. “Vâng, bọn cháu đã trở về” Tịch Ly tươi cười đáp lại thím Cố. Lúc này, Cố Hy cũng đã sớm thức dậy. Cô ta từ trong bếp chạy ra, vui vẻ giống như chủ nhân đón khách tới nhà: 

“Hai anh chị đã về rồi đấy à? Chắc hai người cũng chưa ăn sáng đầu đúng không? Em đã chuẩn bị bữa sáng rồi, mọi người đều vào ăn đi” “Ừ, được” Tịch Ly nhanh chóng trả lời, suốt từ đêm hôm qua tới giờ Lạc Anh đã không ăn uống gì nhiều, cho nên bây giờ ít nhiều gì anh cũng nên ăn một chút để bổ sung năng lượng. 

Lạc Anh từ khi nghe cô nói yêu mình, tình cảm trong tim anh đối với cô tuyệt đối chỉ có tăng 

chứ không có giảm. Cho nên anh vô cùng nghe lời đi theo cô vào nhà bếp, cũng đẩy ghế 

giúp cô ngồi xuống bàn. 

“Ôi”. Cố Hy đã bày biện xong đồ ăn, nhưng đột nhiên cất tiếng: “Em quên mất trong nhà còn có chị Tịch Ly, cho nên chỉ chuẩn bị có hai phần ăn sáng. Thật xin lỗi, bây giờ em sẽ đi chuẩn bị ngay “Không sao đâu”. Tịch Ly đẩy ghế đứng dậy, đeo tạp dề vào sau đó tự chuẩn bị bữa sáng giúp mình. Lạc Anh nhìn bữa sáng kiểu anh với bánh mì và trứng trước mặt, còn có thêm một ly sữa, 

cách chuẩn bị bữa sáng không khác với lịch Ly là bao nhiêu, nhưng anh vẫn kiên quyết không chịu cầm nĩa lên ăn uống. 

Cố Hy nhìn Lạc Anh không chịu động nĩa vào thức ăn, cô ta liền cất tiếng: “Sao vậy, Lạc Anh? Không hợp khẩu vị của anh sao?” “Hả? Không có”. 

Lạc Anh nghe thấy Cổ Hy hỏi mình liền nhanh chóng đáp lại, sau đó đẩy ghế đứng lên đi về phía Tịch Ly, để mặc Cổ Hy ngồi một mình trên bàn ăn rộng lớn. "Sao anh lại tới đây? Dầu bắn lên áo anh bây giờ” Tịch Ly cảm nhận được mùi hương của anh ở ngay bên cạnh mình, âm thanh mềm mại thể 

hiện sự quan tâm đối với anh khẽ cất lên. 

“Anh đợi em ăn cùng” 

Lạc Anh giống như một con gấu lớn bám người từ phía sau vòng tay ra phía trước ôm lấy cái eo nhỏ của cô, cũng không thèm để ý tới Cổ Hy đang ngồi ở phía sau, trong trong mắt cô ta giống như sắp phun ra lửa rồi. 

Cạch một tiếng chiếc nữa trong tay Cố Hy rơi xuống, cũng là lúc Tịch Ly tắt bếp đem phần ăn sáng của mình tiến lại phía bàn ăn. “Cố Hy, làm sao vậy?” Tịch Ly thấy sắc mặt Cố Hy không tốt lắm liền cất tiếng. “Không có gì, chỉ là em đã không cẩn thận thôi”. 

Cố Hy cười gượng gạo cúi xuống nhặt cái nĩa kia lên, cũng không động vào trứng nữa mà trực tiếp cầm cốc sữa tươi lên uống một ngụm. 

Lạc Anh ôn nhu kéo ghế ra giúp Tịch Ly, hành động dịu dàng của anh cứ như cái gai nhọn đâm vào mắt Cố Hy, khiến tâm tình cô ta ngày càng trở nên tồi tệ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK