Mục lục
[Dịch] Thiên Hạ Kiêu Hùng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cao Khai Đạo tự xưng là Yến Vương, quân đội của y được gọi là Yến quân, có khoảng một trăm nghìn quân, trong đó có ba mươi nghìn quân là do y thu nạp sau khi Cách Khiêm, từ năm Đại Nghiệp thứ bảy thì bắt đầu tạo phản, trải qua các loại chiến dịch trong vòng năm sáu năm, rất có năng lực chiến đấu, ba mươi nghìn quân này là đội quân trọng tâm tinh nhuệ nhất của y, được trang bị rất tốt và giỏi chiến đấu.
Mà trong số mười hai nghìn quân phòng ngự ở Lâm Du Quan, có mười nghìn quân là đội quân tinh nhuệ nhất của Cao Khai Đạo, do đại tướng Trương Sĩ Hoành chỉ huy.
Trương Sĩ Hoành là tướng cũ của Đậu Tử Cương, cũng là ái tướng tâm phúc của Cao Khai Đạo, khoảng hơn ba mươi tuổi, dáng người cao lớn, võ nghệ cao cường, vì y tạo phản, vợ và con y bị quan phủ triều Tùy giết sạch, vì thế từ đó y hận triều Tùy đến tận xương tủy. Đây cũng là nguyên nhân cơ bản khiến y kiên quyết không chịu đầu hàng triều Tùy.
Trương Sĩ Hoành đứng ở trên đầu thành chú y quan sát bờ nam của Du Thủy, y không biết Dương Nguyên Khánh nhưng biết La Sĩ Tín, y thấy La Sĩ Tín đang nói gì với tướng lĩnh đầu đội mũ kim khôi, y nhất thời cảm thấy căng thẳng.
Với thân phận của La Sĩ Tín mà còn phải khiêm nhường như vậy, vị danh tướng này ngoài Dương Nguyên Khánh ra thì còn ai vào đây nữa? Trương Sĩ Hoành cắn chặt răng, đáng tiếc là Dương Nguyên Khánh ở cách xa năm trăm bước, nếu không y đã một tên bắn chết hắn.
Mặt khác, y cũng kinh hãi, bỗng dưng Dương Nguyên Khánh lại xuất hiện, điều này có nghĩa là gì Trương Sĩ Hoành biết rõ, điều này có nghĩa là chiến dịch Liêu Đông sắp bắt đầu rồi.
Họ đã giằng co hơn một tháng, vốn cho rằng vẫn phải tiếp tục giằng co, nhưng xem ra y đã đoán sai. Trương Sĩ Hoành nghi ngờ nhìn đội quân vây quanh Dương Nguyên Khánh ở nơi xa, y quay người ra lệnh:
- Truyền lệnh của ta, toàn quân chuẩn bị vào trận...
Lo lắng của Trương Sĩ Hoành không thừa, vào lúc hoàng hôn ngày hôm đó, trống trận quân Tùy vang lên tùng tùng, ba mươi nghìn quân Tùy dàn trận, đội ngũ chỉnh tề, đằng đằng sát khí, đội quân mang theo mười chiếc thang, năm nươi cái giá ném đá hạng nặng.
Phía trước là ba mươi máy ném đá, mỗi máy đều được kéo bởi mấy chục con bò, chậm rãi đi qua cầu phao. Chưa đầy nửa tiếng, ba mươi cỗ máy ném đá cỡ lớn đã được xếp thành chữ nhất ở bờ bắc Du Thủy.
Loại máy ném đá này có thể ném loại đá lớn nặng khoảng năm nươi cân, lực rất mạnh. Một viên là có thể phá hủy cột trụ của lầu thành, mỗi máy ném đá cần hai trăm binh sĩ phụ trợ, giống như ba mươi người khổng lồ đứng sừng sững dưới thành.
Đồng thời quân Tùy cũng mang đến quả cầu vải tẩm dầu cực lớn, có thể bắn ra quả cầu lửa cực lớn, mỗi quả nặng hai lăm cân, loại cầu vải tẩm dầu này chủ yếu dùng để tăng lực rung chấn, đốt đầu thành.
Lúc đó, một tên binh sĩ chạy nhanh về phía Ngưu Tiến Đạt, bẩm báo lớn:
- Ngưu Tướng quân, máy ném đá đã sẵn sàng!
Ngưu Tiến Đạt quay đầu nhìn về phía tây, mặt trời sắp lặn xuống biển trở nên rất đỏ, sắc đỏ tía trên bầu trời làm lộ ra không khí lạnh lẽo bi thương.
- Bắt đầu tấn công!
Ngưu Tiến Đạt hạ lệnh tấn công, y nhìn tường thành và Yến Sơn đã bị nhuộm thành màu tím, đôi mắt tràn đầy nghị lực.
'Tùng! Tùng! Tùng!'
Tiếng trống cực lớn, mỗi tiếng trống vang lên đều nện vào lòng các binh sĩ ở trên thành, khiến trái tim nguội lạnh của bọn họ run rẩy. Bọn họ tay cầm cung tên, lực lượng mong manh, ngơ ngác nhìn ba mươi cỗ máy ném đá khổng lồ ở dưới, trong lòng bọn họ đều ngập tràn nỗi sợ hãi.
Tiếng trống đã ngừng, không gian trở nên tĩnh mịch, trong chốc lát. Hàng chục bóng đen cực lớn bay lên bầu trời, tạo nên hàng chục vệt cong trên không trung, phát ra những tiếng rít thật chói tai.
A!
Trên đầu thành phát ra những tiếng kêu tuyệt vọng, ‘Rầm! Rầm!’ những tiếng nổ lớn không ngừng vang lên, trên đầu thành cát bụi bay cuốn lên, khói mịt mù, mặc dù toàn bộ thành Lâm Du Quan là được xây dựng bằng những tảng đá lớn, tường thành cao và kiên cố, nhưng dưới sự công phá của những phiến đá nặng những năm chục cân, khiến tường thành liên tục xuất hiện những nguy hiểm.
‘Rầm!’ một âm thanh cực lớn, một phiến đá cực lớn nện trúng lỗ châu mai bên cạnh Trương Sĩ Hoành, lỗ châu mai bị phá vỡ, đá vỡ bay loạn xạ, đá lớn vẫn chưa hết, bay ngang qua, mấy tên cận vệ ở đó bị đè nát máu bắn tung tóe.
Trương Sĩ Hoành bị hai gã binh sĩ đụng phải ngã xuống mặt đất, một viên đá vụn đâm trúng phần màng nhĩ của y, máu chảy không không cầm được, binh sĩ ở trên thành kinh hãi kêu gào, trận đầu tiên đã làm chết và bị thương hai hơn trăm người, thành lầu bị hai phiến đá lớn ném trúng cột chống, sụp đổ ầm ầm, mười mấy tên binh sĩ bị chôn vùi trong đống đổ nát.
Lượt thứ hai ngay sau đó lại lần nữa sử dụng đá lớn công kích, ba mươi phiến đá lớn nặng hơn năm mươi cân chuyển động trong không trung, có sức mạnh hủy diệt, phá tường thành, lại những tiếng công phá lớn mà nặng trĩu vang lên.
Tiếp theo đó là lần công kích thứ ba, thứ tư, một đoạn tường thành dường như không chịu nổi những đợt công kích liên tiếp của những phiến đá cực lớn đã xuất hiện những khe hở, mấy viên đá trên tường bị lung lay dường như sắp đổ.
Đúng lúc đó, lại một phiến đá kích thước lớn bay trên không trung đập trúng vào khe hở khiến tường thành như bị tách ra, trong chốc lát đã bị cắt ra hai trượng, tường thành được kè hai lượt, vô số bùn, đất cát, đổ xuống, tạo thành một sườn dốc.
Trương Sĩ Hoàng nhất thời rối trí mắt đỏ ngầu, hô lớn:
- Mau dùng bao cát chắn tường! Mau!
Hơn nghìn binh sĩ vác bao cát chặn lối vào, bất chấp tất cả đem bao đất cát ném vào chỗ hổng, muốn xây dựng lại một đoạn tường thành. Phía xa, quân Tùy vẫn án binh bất động, bọn họ đội ngũ chỉnh tề, quân dung lạnh lùng, lạnh lùng nhìn binh sĩ trên thành đang bận rộn, bọn họ không thèm để ý, xem ra thành trì này không thể chịu thêm một đợt công kích nữa.
Trên thành đã bắt đầu phản công rồi, họ không có máy ném đá, chỉ có nỏ sàn, khi nghìn bộ nỏ sàn bắn ra, một nghìn mũi tên bằng sắt bắn về phía những cỗ máy ném đá, trong âm thanh lao vùn vụt của hàng loạt mũi tên, có hàng chục binh sĩ bị trúng tên ngã xuống đất, hai cỗ máy ném đá bị bắn trúng dây đai đổ xuống rầm rầm.

Thế nhưng sự tấn công của quân Tùy lại càng sắc bén.
- Một, hai, ba, bắn!
Hai trăm lực sĩ quân Tùy cùng ra tay, những cánh tay dài vươn lên phát ra tiếng
- Ô!
Như tiếng gió, hàng loạt quả cầu lửa lớn bay lên không trung, tiếp theo là đợt hai, đợt ba, đợt bốn tổng cộng hai mươi tám đợt cầu lửa như thiêu như đốt, rít lên bay về phía đầu thành, quân Tùy ngừng ném đá lớn, lại bắt đầu ném cầu lửa.
Những quả cầu lửa cực lớn bay về phía đầu thành, tuy rằng chúng không có sức mạnh công phá như những phiến đá lớn, nhưng những quả cầu lửa không bị lăn đi, chúng giống như bùn bám lên đầu thành, dầu hỏa khắp đầu thành, tường thành cũng đang bị thiêu đốt lửa cháy rừng rực, Xích Diêm bay vút lên cao, ngọn lửa hừng hực ngập cả bầu trời, khói bay mịt mù khắp trong và ngoài thành.
Màn đêm đã phủ xuống, bầu trời đầy sao sáng, đây hẳn là một đêm đẹp tuyệt vời, chàng thanh niên trẻ tuổi đánh đàn, tiếng nhạc nghe rất vui tai, cô nương xinh đẹp khiêu vũ trong tiếng đàn, nhưng cảnh tượng tuyệt vời này sẽ không bao giờ lặp lại nữa, đám mây đen của chiến tranh đã bao trùm lên bầu trời Lâm Du Quan, tai họa đang dần dần trút xuống.
Trên đầu thành toàn những tiếng kêu gào kinh hãi và những tiếng khóc thảm thương của những người bị đốt cháy, cổng lớn đâng cháy hừng hực. Ánh lửa làm đôi mắt của mọi người nhói đau.
Quả cầu lửa không ngừng bắn vào cổng thành, cổng thành được làm bằng gỗ, bên ngoài được bao bằng một lớp sắt, lửa đã cháy xuyên qua mấy cái lỗ lớn, trong mỗi lỗ đều thấy ngọn lửa đáng sợ, khiến việc cứu hỏa trên thành trở nên bất lực, những quả cầu lửa không ngừng bay tới khiến cho ngọn lửa ngày càng đáng sợ.
Khoảng nửa canh giờ sau, cuối cùng cánh cổng lớn cháy thành than, ngay cả lớp sắt bọc bên ngoài cũng nóng chảy, lúc đó, một phiến đá lớn bay ngang tới, “Uỳnh uỳnh!” một tiếng cực lớn, phiến đá đã đập vỡ nát phần còn lại của cánh cổng, cổng thành đã bị phá hoàn toàn, tuy cửa thành đã được mở, nhưng kết quả lại khiến Dương Nguyên Khánh ở phía xa phải thất vọng, của thành đã mở nhưng lại bị mấy trăm phiến đá lớn chặn đứng lại, như vậy cổng thành đã mở nhưng cũng không có ý nghĩa gì.
Dương Nguyên Khánh thở một hơi dài. Xem ra bắt buộc phải dùng thang để công phá thành rồi, lúc đó La Sĩ Tín ở bên cạnh nói nhỏ:
- Tổng quản, sao không dùng thuyền chở binh lính tới phía sau quan ải? Như vậy chiếm quan ải dễ như trở bàn tay.
Dương Nguyên Khánh lắc đầu,
- Thuyền là kỳ binh của chúng ta, không phải là thời điểm mấu chốt thì chưa cần dùng đến.
Dương Nguyên Khánh lại nhìn về phía đầu thành chậm rãi nói:
- Bây giờ chúng ta luân phiên công kích từ xa, niềm tin của quân địch đã bị lung lay, đến khi chúng ta toàn lực tấn công, ta tin nhất định sẽ dành được thành trì!
Hắn ngoảnh đầu lại hô lớn:
- Nổi trống lên, tiến công!
- Tùng! Tùng! Tùng! Tùng!
Tiếng trống ngày càng trở nên dồn dập.
Trong tiếng trống trận, ba mươi nghìn quân trùng trùng điệp điệp vượt qua cầu nổi, tiến về phía tường thành thẳng đứng và kiên cố, thanh thế to lớn.
Tướng soái tấn công của quân Tùy là Ngưu Tiến Đạt chứ không phải Trình Giảo Kim láu cá, thiếu quả quyết, nếu để y thống lĩnh quân binh, thì rất khó công phá thành công quan ải, hơn nữa số huynh đệ bị thương vong vô ích lại càng nhiều.
Ngưu Tiến Đạt chỉ huy tuy rằng cũng xảy ra thương vong, nhưng dựa vào bản lĩnh quả quyết và kinh nghiệm của y, y nhất định đánh thắng Lâm Du Quan.
Ba mươi nghìn quân Tùy vượt qua Du Thủy, đội quân mang theo mười chiếc thang phá thành, đây là loại vũ khí loại lớn dùng trong việc công phá thành, được chia làm hai phần: phần giá đỡ đặt bên dưới và phần thang leo, thông thường thang được đặt trên giá đỡ để ở nơi bằng phẳng, khi công phá thành, binh sĩ kéo dây thừng về phía sau, thang sẽ dựng thẳng đứng lên đáp xuống đầu thành.
Thang rộng khoảng một trượng, dài bốn trượng, do hàng chục cột tròn như cái bát ghép thành, rất kiên cố, trên đỉnh thang có gắn hai cái móc lớn, có thể móc vào tường thành.
Ưu điểm lớn nhất của thang là dung lượng lớn, rộng một trượng, bốn đến năm người có thể cùng trèo lên một lúc, một khi có thể móc được vào tường thành thì hàng trăm người có thể trèo lên.
Trên sông Du Thủy từ lâu đã xây dựng tám cây cầu nổi, trong đó có ba cây cầu cỡ lớn, giá đỡ thang có bánh xe bằng gỗ, mỗi giá đỡ kéo ba mươi con bò, phía sau có khoảng một trăm tên binh sĩ đẩy.
Quân chủ lực nhà Tùy đã tiến vào khoảng bốn trăm bước, lúc đó trên đầu thành còn lại khoảng năm trăm bộ cung tên cùng bắn một lúc, ở nơi đầu thành rộng khoảng ba dặm, năm trăm mũi tên được phóng mạnh ra, bắn vào đội quân Tùy đông nghìn nghịt.
Binh sĩ quân Tùy cùng gào thét, đồng thời lấy thuẫn ra chắn, cùng vang lên hàng loạt tiếng vỡ, đó là những tấm thuẫn bị bắn trúng vỡ nứt ra, những tấm thuẫn của quân Tùy không thể chỗng đỡ nổi những mũi tên bọc sắt sắc nhọn và mạnh, liên tục bị bắn trúng, bĩnh sĩ kêu lên thảm thiết.
Nhưng mấy trăm người chết không thể ngăn bước quân Tùy tiến lên phía trước, trong tiếng trống trận, quân Tùy vẫn tiếp tục tiến lên phía trước, chậm rãi tiến vào hai trăm bước, lúc đó hàng nghìn binh sĩ trên đầu thành bắn loạn xuống, những mũi tên nhiều như mưa bắn vào bĩnh sĩ quân Tùy, bĩnh sĩ quân Tùy vội lấy thuẫn ra chắn.
Đồng thời, bên dưới thành mười nghìn quân Tùy cũng dương cung tên lên bắn những mũi tên bay qua bay lại dày đặc như đám mây, rất nhiều lính canh gác bị bắn trúng, kêu thảm thiết rơi xuống chân thành. Dưới chân thành, hàng loạt binh sĩ quân tùy cũng bị trúng tên, đau đớn ngã xuống, ngay lập tức được đồng đội đỡ lên cáng khiêng về doanh trại.
Do chịu sự công phá của những phiến đá và quả cầu lửa lớn, nên các binh sĩ trên đầu thành bị thương và chết hàng nghìn người, lực lượng công kích của họ trở nên rất mỏng và yếu, quân gác thành cũng bị quân Tùy bắn cho không ngóc đầu lên được, đành lụi lại ẩn nấp, dùng phương pháp phóng để phóng tên xuống.
Lúc này, chiếc thang đầu tiên cuối cùng cũng được dựng vào tường thành, hàng trăm binh sỹ cùng hò hét đồng thời trhèo lên chiếc thang, chiếc thang dài bốn trượng, cao sừng sững, một tiếng rầm vang lên, chiếc thang nặng trĩu nện vào tường thành, đá vỡ bay loạn xạ, hai cái móc lớn đã được móc vào đầu thành... Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK